Cho nên nói thêm một ý nghĩa khác thì đây là chuyện tốt, không thể bị sao chép được.
Đã luyện ra được Thần Võ đại pháo nhị phẩm.
Hứa Thanh Tiêu xoa xoa những giọt mồ hôi trên trán.
Hắn thở ra một hơi thật dài.
Thần Võ đại pháo nhị phẩm đã xuất hiện trước mắt, trong ánh nắng chiều, nó vẫn phát ra màu vàng kim lấp lánh như cũ.
Hứa Thanh Tiêu lại đưa một tia linh khí vào.
Ngay sau đó, trong trăm dặm mây đen cuồn cuộn, sấm sét vang dội.
Răng rắc.
Một tia chớp đánh xuống, rót vào bên trong Thần Võ đại pháo.
Hứa Thanh Tiêu lùi lại khoảng trăm bước tránh cho bị sét đánh trúng.
Chỉ là sau khi sấm sét đánh xuống rồi cũng chưa dừng lại.
Ầm ầm.
Ầm ầm.
Ầm ầm.
Chín tia sét liên tiếp đãn xuống, bổ vào trên thân Thần Võ đại pháo.
Hứa Thanh Tiêu hơi tắc lưỡi.
Thần Võ đại pháo trước đó chỉ cần một tia chớp là có thể bổ sung đầy năng lượng rồi.
Bây giờ Thần Võ đại pháo nhị phẩm thế mà lại cần đến chín tia sấm sét?
Nhưng mà đây cũng là chuyện tốt, cần càng nhiều sức mạnh sấm sét thì uy lực cũng sẽ càng lớn.
Chờ sau khi bổ sung năng lượng xong.
Màn đêm cũng đã buông xuống.
Đất trời một màu u tối.
Hứa Thanh Tiêu hít sâu một hơi, tiếp theo chính là thời điểm chứng kiến kỳ tích.
Rất nhanh sau đó.
Một tia linh khí được rót vào trong Thần Võ đại pháo.
Trong phút chốc.
Ong ong ong.
Thần Võ đại pháo rung động, khí tức đáng sợ tràn ra, Hạo Nhiên văn chung xuất hiện ngay lập tức, nó lơ lửng trên đầu Hứa Thanh Tiêu, bảo vệ Hứa Thanh Tiêu.
Ước chừng sau khoảng mười hơi thở.
Ầm.
Một tiếng vang rung trời xuất hiện.
Một luồng sức mạnh sấm sét được bắt ra từ Thần Võ đại pháo.
Sấm sét màu trắng.
Nhưng sau khi lướt qua họng pháo nó đã biến thành màu vàng kim.
Cuối cùng một quả cầu sét có đường kính mười mét được bắn ra.
Mang theo uy lực không gì sánh kịp bắn ra ngoài.
Giống như một mặt trời.
Chiếu rọi đến ngàn dặm.
Trái tim của tất cả sinh linh trong vòng ngàn dặm không hiểu sao lại đập nhanh hơn, chẳng biết vì sao, toàn thân bọn chúng đều rung rẩy.
Ầm ầm ầm ầm.
Đất bằng nứt ra từng tất, ánh sáng chiếu soi ngàn dặm, đây là một luồng sức mạnh kinh thiên động địa.
Động đất xảy ra.
Đến Hứa Thanh Tiêu cũng ngây người.
Sức mạnh khủng khiếp thiêu đốt hết tất cả, hòa tan tất cả, phá hủy tất cả.
Từ cách đó ngàn mét, tất cả tất cả đều bị phá hủy toàn bộ, những ngọn núi bị san bằng, dưới sự tấn công của sấm sét, chúng hoàn toàn biết mất.
Không đến ba hơi thở, ở nơi cách sa mạc hai ngàn dặm xuất hiện một cái cái rãnh kinh khủng dài mấy trăm dặm.
Uy lực còn mạnh hơn tam phẩm mấy chục lần.
Đám mây hình nấm khủng khiếp dần bay lên không trung.
Trong phút chốc, luồng sức mạnh đáng sợ này đã bị rất nhiều người cảm ứng được.
Trong một khắc sau.
Hứa Thanh Tiêu trợ mắt há mồm đứng nhìn tất cả mọi thứ.
Mà cùng lúc này.
Kinh đô Đại Ngụy.
Trong Dưỡng Tâm điện.
Sau khi giọng nói của đại thần vừa dứt, nữ đế không nhịn được mà lộ ra vẻ ngạc nhiên.
“Thiên tai?”
Quý Linh có hơi ngạc nhiên, bây giờ quốc vận Đại Ngụy đang hưng thịnh như rồng, sao lại có thiên tai được?
Nàng đưa mắt nhìn về phía đối phương, trong mắt tràn ngập vẻ tò mò.
“Thiên tai từ đâu đến?”
Quý Linh hỏi.
“Bệ hạ, vào một khắc đồng hồ trước, Giám Thiên ti phát hiện ra ở nơi hoang vu vùng Tây Bắc xuất hiện quả cầu sấm sét không rõ lai lịch, chấn vỡ vạn dặm núi non, sau đó lại xuất hiện quả cầu sấm sét không rõ lai lịch thứ hai, phá hủy ba trăm dặm núi non.”
“Phạm vi cực lớn, cùng phẩm cấp với một kích toàn lực của võ giả nhị phẩm.”
Người kia lên tiếng nói vậy.
“Vùng hoang vu phía Tây Bắc?”
Nghe nói vậy, đầu tiên Quý Linh nhẹ nhàng thở ra. Nếu như nó xảy ra ở trong các phủ quận lớn thì đừng nói là ba trăm dặm, cho dù có ba mươi dặm thì cũng sẽ gây ra tử thương vô số.
Nếu như là vùng hoang vắng thì vấn đề này không lớn lắm.
“Bẩm bệ hạ, chúng thần cũng không biết tình hình cụ thể là như thế nào, nhưng Giám Thiên ti đã đi kiểm tra cái này, bảo lại là cụ thể không rõ lắm, mong bệ hạ hạ lệnh tra rõ.”
Đối phương lên tiếng, có trời mới biết đó có phải là thiên tai hay không, chức trách của Giám Thiên ti là phụ trách xem xét trong nước có thiên tai gì, hoặc là có chuyện lớn gì, núi non sụp đổ hàng trăm dặm, nhất định sẽ được Giám Thiên ti quan sát hết.
Cho nên đã tới báo cáo ngay lập tức.
“Truyền lệnh của trẫm, bảo Lư quốc công lĩnh ba vạn quân tinh nhuệ phong tỏa điều tra, trong hai canh giờ phải cho trẫm biết đó là chuyện gì.”
Quý Linh lên tiếng hạ thánh chỉ xuống.
Mà vào giờ này phút này.
Bên ngoài Tây Bắc.
Hứa Thanh Tiêu vẫn đứng ở nơi tràn ngập khói lửa như cũ.
Bản thân nơi này đã là một nơi vô cùng hoang vu, sau khi bị Thần Võ đại pháo bắn thêm một cái thì lại càng trở nên hoang vu hơn.
Uy lực của nhị phẩm quá khủng khiếp, hơn tam phẩm gấp mười lần, điều đáng sợ nhất là sức tấn công còn rất mạnh.
Hai trăm bảy mươi lăm dặm cuối mới là phạm vi nổ lớn, xuất hiện một cái hố sâu có đường kính ngàn mét làm cho người ta tắc lưỡi.
Nói từ chỗ uy lực thì có hơi kém so với lúc trước sư phụ thi triển sức mạnh nhị phẩm nhưng nếu như từ sức phá hoại tổng thể mà nói thì không kém gì sư phụ mình.
Trong đầu Hứa Thanh Tiêu thầm mô phỏng một phen.
Nếu như khẩu Thần Võ đại pháo này được sinh ra vào lúc dị tộc gây chuyện.
Vậy nào cần nhiều âm mưu quỷ kế như vậy chứ?
Cũng đâu cần phải tính toán nhiều như vậy?
Trần quốc, Đột Lương, Đường quốc tất cả chỉ cần một pháo là có thể san bằng nửa tòa thành.
Chẳng qua nếu làm vậy thì lực sát thương quá mạnh, dân chúng vô tội cũng sẽ bị liên lụy.
Cho nên cần phải tiến hành cải tạo.
Mục đích cải tạo rất đơn giản.
Đánh cho chuẩn.
Hai quân giao chiến, đánh một cách chuẩn xác, một pháo có thể giết sạch toàn bộ tướng sĩ đối phương, thêm một pháo nữa là đánh vào mấy trăm mét phía sau cửa thành.
Sau đó lại cho tướng sĩ Đại Ngụy chạy vào quét ngang.
Đây là phương thức tác chiến thông thường.
Nếu như chỉ dùng cách chém đầu thì quá đơn giản rồi.
Mười chiếc Thần Võ đại pháo nhị phẩm nhắm ngay vào quốc đô và những quận phủ quan trọng của đối phương, thay nhau oanh tạc.
Chắc chỉ tầm hai lượt.
Tất cả đều sẽ hóa thành mây khói.
Hơn nữa dưới tình huống không có nhất phẩm phụ giúp.
Trong lòng Hứa Thanh Tiêu cân nhắc suy tư.
Một lát sau, hắn đã có được số liệu chuẩn xác nhất.