San bằng Bắc Man, cần năm chiếc Thần Võ đại pháo nhị phẩm thì trong vòng một tháng là có thể kết thúc chiến tranh một cách hiệu quả, hơn nữa lại còn là cái kiểu có thể thu được thắng lợi toàn diện.
Nếu như là san bằng vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên thì cần phải có hai mươi chiếc nhị phẩm, một trăm chiếc tam phẩm cùng với hai chiếc nhất phẩm.
Đồng thời còn cần một số lượng tướng sĩ lớn.
Dù sao thì diện tích của vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên quá lớn, hơn nữa đây cũng không phải là chiến tranh đồ sát, trái với thiên lý.
Từ góc độ chiến tranh đi lên mà nói thì tiêu diệt quân địch là được rồi, sau đó là thống nhất Trung châu.
Đồng thời còn phải cân nhắc đến nhất phẩm của đối phương cùng với chuyện như hai đại vương triều sẽ lập tức liên hợp lại với nhau.
Một trăm chiếc Thần Võ đại pháo tam phẩm.
Hai mươi chiếc Thần Võ đại pháo nhị phẩm.
Hai chiếc Thần Võ đại pháo nhất phẩm.
Có thể giành được thắng lợi, dưới tình huống mà không có các nhân tố khác quấy nhiễu thì chính diện tác chiến.
Cần phải tốn thời gian khoảng hai năm.
Muốn nhanh chóng kết thúc chiến tranh thì cũng đơn giản thôi, hai mươi chiếc Thần Võ đại pháo nhất phẩm, ba trăm chiếc Thần Võ đại pháo nhị phẩm và một ngàn chiếc Thần Võ đại pháo tam phẩm.
Vậy là đủ cả rồi, vây quét toàn diện vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên, trực tiếp tuyên chiến, không cho họ có bất kì cơ hội nào.
Hơn nữa mặc kệ các thế lực khác suy nghĩ thế nào, ai mà dám ngăn trở thì bắn người đó.
Nhưng đây dường như là chuyện không thể nào.
Hứa Thanh Tiêu bước đến trước mặt Thần Võ đại pháo, sau khi cẩn thận kiểm tra một phen thì phát hiện vẫn có vết nứt.
Suy cho cùng thì vẫn là vấn đề về chất liệu.
Phóng ra nguồn năng lượng kinh khủng như thế khiến bản thân Thần Võ đại pháo xuất hiện vết nứt cũng là chuyện bình thường.
Muốn giải quyết hết vấn đề này cần phải có chất liệu tốt hơn.
Loại vật liệu này không thể lại là cực phẩm Linh kim nữa.
Khi ở Như Ý khí tông Hứa Thanh Tiêu đã từng nhìn thấy vật liệu tốt hơn so với cực phẩm Linh kim, chỉ có một loại.
Thái Cổ thần thiết.
Loại vật liệu này hơn cả cực phẩm Linh kim, chẳng qua loại vật liệu này khó tìm hơn, cần phải trải qua sự tích lũy trăm vạn năm, thậm chí là ngàn vạn năm, tỉ vạn năm mới có thể sinh ra được.
Hơn nữa hoàn cảnh sinh ra nhất định phải là nơi có linh khí cực kỳ dư dả.
Từ đó, Thái Cổ thần thiết thế gian có một không hai sẽ được sinh ra.
Có lẽ Như Ý khí tông có, xem ra nhiều nhất chắc là nửa cân.
Quốc đô Đại Ngụy thì không có rồi.
Thứ như thế này đừng nên yêu cần quá xa vời.
Trong lòng Hứa Thanh Tiêu cũng hiểu, trước mắt chỉ có thể dựa vào linh kim để luyện chế Thần Võ đại pháo.
Điều may mắn chính là vấn đề trận pháp bài xích đã được giải quyết, có nhiều thứ có thể dựa vào trận pháp để giải quyết.
Linh kim hạ phẩm có thể chế ra được Thần Võ đại pháo ngũ phẩm.
Linh kim trung phẩm có thể luyện chế ra được Thần Võ đại pháo tứ phẩm.
Thượng phẩm linh kim có thể luyện chế ra Thần Võ đại pháo tam phẩm.
Cực phẩm linh kim có thể luyện chế ra Thần Võ đại pháo nhị phẩm.
Đây là kết quả mà trước mắt hắn tính ra được, muốn luyện chế ra Thần Võ đại pháo nhất phẩm cần đến mấy trăm cân cực phẩm linh kim kết hợp với trận pháp nhất phẩm mới có thể luyện chế ra được.
Mấy trăm cân cực phẩm linh kim, đây đã là cực hạn của Đại Ngụy.
Ngay sau đó Hứa Thanh Tiêu đã nghĩ sẽ hợp tác với tiên môn nhưng rất nhanh sau đó hắn đã bác bỏ.
Hắn không thể nào hợp tác với tiên môn được. Thứ như vậy nhất định phải giữ trong tay mình, sao có thể tìm người hợp tác được?
Mặc dù phương pháp luyện chế không thể phục chế được nhưng ai có thể đảm bảo bọn họ không có cách khác?
Thần Võ đại pháo là sát khí chiến tranh mang tính đột phá.
Thứ như vậy thật sự làm giảm thời gian công kích, những chuyện sau đó Hứa Thanh Tiêu mặc kệ nhưng ít ra theo tình hình này mà nói thì loại sát khí chiến tranh này chỉ cho phép Đại Ngụy có được mà thôi.
“Cực phẩm linh kim.”
“Bất kể thế nào cũng phải tìm được nhiều cực phẩm linh kim hơn nữa.”
Hứa Thanh Tiêu chắc chắn như vậy.
Khẩu Thần Võ đại pháo nhị phẩm này nhiều nhất có thể công kích được mười lần, cho dù mỗi lần đều được tiến hành sửa chữa thì nhiều nhất cũng chỉ có thể kiên trì đến mười lăm lần mà thôi.
Hơn nữa lại còn là cực hạn.
Chẳng qua suy nghĩ thì đẹp đó nhưng sự thực lại rất tàn khốc.
Vật liệu là vấn đề lớn nhất.
Những cái khác đều dễ bàn cả.
Nghĩ đến đây, Hứa Thanh Tiêu mang Thần Võ đại pháo rời khỏi nơi này.
Khoảng nửa canh giờ sau.
Mấy trăm bóng dáng xuất hiện ở nơi này.
Người dẫn đầu là Lư quốc công.
Nhìn về phía mặt đất mấp mô, cảm nhận được sức nóng của mặt đất, trong phút chốc, sắc mặt Lư quốc công thay đổi.
“Sức mạnh nhị phẩm.”
Lư quốc công chỉ liếc mắt một cái là biết ngay đây là sức mạnh gì.
Sức mạnh nhị phẩm.
Các tướng sĩ đi sau Lư quốc công ai nấy đều thầm tắc lưỡi, bọn họ biết nhị phẩm rất mạnh nhưng không ngờ lại mạnh đến như vậy.
Tạo nên một cái rãnh lớn rộng hai ba trăm mét giống như là bị một con trâu thần thái cổ húc văng vậy, trông thấy mà giật mình.
Rãnh lớn đáng sợ vẫn tản ra sức nóng như cũ quét ngang tròn hai ba trăm dặm khiến cho người ta tắc lưỡi không thôi.
“Không đúng.”
Nhưng chỉ trong nháy mắt, vẻ mặt Lư quốc công lại biến sắc.
“Không có bất kỳ khí tức của võ giả nào, là khí tức của sấm sét.”
“Là tiên đạo nhị phẩm sao?”
Lư quốc công nhíu mày, ông ta không nhận ra có hơi thở của bất kỳ võ giả nào mà theo lý thuyết thì để để lại cảnh tượng khủng khiếp như vậy thì tất nhiên sẽ để lại chút dấu vết.
Nhưng ở đây lại chẳng có bất kỳ chút vết tích nào.
Điều này rất quái lạ, chỉ có khí tức sấm sét.
Cho nên Lư quốc công vô thức hoài nghi đây là do tiên đạo nhị phẩm làm.
Dẫn thiên lôi đến.
Chỉ là vấn đề mới lại xuất hiện rồi. Đang yên đang lành đối phương lại dẫn thiên lôi đến làm gì?
Ăn no không có chuyện gì làm hay sao?
Rất nhiều điểm đáng nghi xuất hiện, nhưng Lư quốc công vẫn điều tra một cách nghiêm túc.