Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1205 - Chương 1205: Phóng Hạ Đồ Đao, Lập Địa Thành Phật, Tuệ Giác Nhận Thua, Tụng Kinh Tranh Luận Pháp (1)

Chương 1205: Phóng Hạ Đồ Đao, Lập Địa Thành Phật, Tuệ Giác Nhận Thua, Tụng Kinh Tranh Luận Pháp (1)

Tây Châu.

Thiên Trúc Tự.

Ánh mắt Của Già Lam thần tăng đã hoàn toàn chấn động.

Ông ta nhìn Hứa Thanh Tiêu.

Trong ánh mắt, tất cả đều là chấn động, chấn động không gì sánh kịp.

Ba Pháp Ấn.

Đây là chân lý tối cao của Phật môn, cũng là chân lý mà Phật môn vẫn luôn khổ sở theo đuổi.

Có vị Phật Thích Ca xưa đã từng nói, có phải vị Phật chân chính hay không, thì cần phải đạt được ba tiêu chuẩn, nếu đạt được một trong ba cấp độ này, thì đó là một vị Chân Phật.

Mà ba tiêu chuẩn này, ngài ấy không nói, là vô thường, vô pháp, tịch tĩnh, nhưng cụ thể là cái gì, thì Phật môn không biết.

Chỉ gọi phương pháp này là chân lý của Tam Pháp, cũng có thể gọi là ba Pháp Ấn.

Tự cổ chí kim, trong nội bộ Phật môn tranh luận về ba Pháp Ấn chưa bao giờ dừng lại.

Mà ngày hôm nay, Hứa Thanh Tiêu lại nói ra chân lý của ba Pháp Ấn.

Làm sao mà điều này có thể không làm cho ông ta ngạc nhiên chứ?

Ba Pháp Ấn.

Là tiêu chuẩn duy nhất để phân biệt Chân Phật, chỉ cần đạt được yêu cầu của ba Pháp Ấn, ngươi chính là Chân Phật.

Ngay cả khi Đức Phật thật sự không thừa nhận ngươi, ngươi cũng là Chân Phật.

Nếu ngươi không đạt được, cho dù là Chân Phật chính miệng nói ngươi là Phật, cũng không có bất kỳ tác dụng gì.

Ba Pháp Ấn.

Chư hành vô thường, bất cứ chuyện gì, đều là vô thường, giây phút tiếp theo và giây phút này, đều sẽ phát sinh vô số biến hóa, bất luận là chuyện tốt hay là chuyện xấu, đều sẽ có biến hóa.

(Chư hành vô thường có nghĩa là: Hết thảy hiện tượng và muôn vật trong thế gian luôn luôn biến chuyển không ngừng. Đây là đại cương căn bản của Phật pháp. Cùng với Chư pháp vô ngã, Niết Bàn tịch tĩnh cùng là một trong ba Pháp ấn, gọi là Chư hành vô thường ấn, hoặc Nhất thiết hành vô thường ấn, Nhất thiết hữu vi pháp vô thường ấn. Gọi là ba Pháp ấn, tức là nhờ vào ba thứ pháp môn mà phán đoán được Phật pháp có cùng tột hay không.)

Sinh lão bệnh tử cũng được, yêu hận chia ly cũng được, ngươi chỉ cần biết, tất cả đều sẽ có biến hóa, vì vậy hãy giữ một trái tim bình tĩnh, thì ngươi sẽ không có bất kỳ đau khổ nào.

Sở dĩ ngươi sợ chết, là bởi vì ngươi sợ chết, nhưng từ sau khi ngươi sinh ra, ngươi đã biết người sẽ chết, nếu đã như vậy, cần gì phải suy nghĩ nhiều chứ?

Tất cả mọi thứ đều đã được định trước, chi bằng trong sự thay đổi của định mệnh, tìm thấy sự yên tĩnh của riêng mình, đây là ý nghĩa của chư hành vô thường, tất cả đều là đau khổ.

Chư pháp vô ngã, vạn vật trên thế gian, đều lấy ‘ngã’ làm trung tâm, bọn họ không cách nào chiếu rọi bản ảnh, chỉ có thể nhìn tướng người của người khác, cho nên muốn tiến vào trạng thái vô ngã, không cần lấy chính mình làm trung tâm, mà là lấy vạn vật thế gian làm trung tâm.

(Chư pháp vô ngã: Trong hết thảy các pháp hữu vi, vô vi, hoàn toàn không có thực thể của cái ta. Tức hết thảy pháp đều nương vào nhân duyên mà sinh, dựa vào nhau mà tồn tại, không có thể tính thực. Các pháp hữu vi tuy có tác dụng, nhưng chẳng thường trụ - các pháp vô vi tuy thường trụ, nhưng không có tác dụng, lại chư pháp vô ngã là một trong ba pháp ấn, gọi là Chư pháp vô ngã ấn, nói tắt là Vô ngã ấn. Ba pháp ấn là giáo nghĩa trọng yếu của Phật pháp, khi phán đoán về Phật pháp thì dùng ba pháp này để ấn chứng sự cùng tột của Phật pháp.)

Lấy tướng của người khác, chiếu rọi tướng của ta, lấy tướng của vạn vật, xem bản tướng của ta.

Niết Bàn tịch tĩnh, khi thoát khỏi tất cả, ngươi không là ta, ta không phải là người, diệt trừ hết thảy sinh lão bệnh tử, không có an lạc, tất cả trở về nguyên thủy, mọi thứ yên tĩnh, không sinh không diệt, từ đó đạt tới cảnh giới vô thượng chân chính.

Như vậy tất cả và nhân quả của ta, đều hóa thành mây khói.

Tất cả các loại quá khứ, cũng hóa thành mây khói.

Theo lý thuyết đơn giản nhất là ngươi đã đến thế giới này, nhưng ngươi biến mất, tất cả các đau đớn và khổ sở không liên quan đến làm với ngươi và sự tồn tại liên quan đến ngươi, cũng không còn liên quan nữa.

Tự Niết Bàn, có lẽ thoạt nhìn giống như tự hủy diệt, nhưng thực tế ngọn núi có độ sâu khác nhau nhiều.

Cụ thể như thế nào, nói hai ba câu cũng không cách nào hình dung ra được, đây cũng là cảnh giới cao nhất của Phật môn.

Bởi vì Niết Bàn, không phải tái sinh, không phải nói là bắt đầu lại lần nữa, thay đổi lại một người khác, mà là triệt để không tồn tại, hoàn toàn vô khuyết, không sinh không diệt.

Hứa Thanh Tiêu tự nhiên không đạt tới cảnh giới này, nếu Hứa Thanh Tiêu đạt tới cảnh giới này, hắn cũng sẽ không ở chỗ này.

Có thể đạt tới hai cảnh giới ở phía trước, Chư hành vô thường, Chư pháp vô ngã, còn cảnh giới cuối cùng gần như không có khả năng, Chân Phật cũng không thể làm được.

Loại Phật này, là Phật môn vô thượng Phật Thích Ca mới có thể làm được, dù là Phật Tổ nhìn thấy như vậy, cũng phải tôn kính.

Hứa Thanh Tiêu nói ra chân lý của ba Pháp Ấn, cũng chính là chân lý của Phật môn, đây mới là chỗ kinh khủng nhất.

Từng câu từng chữ nói lên chân lý của Phật môn.

Hứa Thanh Tiêu nhận được sự gia trì của Phật pháp, sau đầu ngưng tụ ra chín vòng Phật luân, chiếu rọi mọi thứ trên thế gian, tràn đầy trí tuệ vô thượng tướng.

Đây chính là điểm kinh khủng của Hứa Thanh Tiêu, hoa sen dưới chân hắn, càng toả ra Phật quang màu vàng vô hạn, làm cho hắn như một vị Chân Phật.

Ba Pháp Ấn ngưng tụ lại, hóa thành một chiếc bảo bình, xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, đây lại là một loại tượng trưng Phật pháp viên mãn.

(Bảo bình: Chiếc bình đựng nước công đức, nước thơm, nước hoa, đặc biệt được gọi là bình Át già, còn các tên khác như Hiền bình, Đức bình, Như ý bình, Cát tường bình v.v...) Đại đạo bảo bình, tràn đầy trí tuệ.

Điều này có nghĩa là Hứa Thanh Tiêu đã nhập chánh giác.

Bình Luận (0)
Comment