Trong vương triều Đại Ngụy có không ít tiên môn, thế lực của những tiên môn này ngày thường đều nằm trong trạng thái hoà bình với Đại Ngụy, ngươi không chọc ta, ta không chọc ngươi.
Nếu như nguyên nhân không phải vì Văn Cung, Vương triều Đại Ngụy sẽ không mời tiên môn vào ở, dù sao tiên môn đến thì quyền lực sẽ bị phân chia.
Nhưng hiện tại không như vậy, Quy Nguyên Trận Tông lựa chọn hoàn toàn gia nhập Đại Ngụy, quyền lực lại về trong tay hoàng đế, chuyện này đối với quốc gia mà nói là một lợi ích cực kỳ lớn.
Đế vương cầm quyền, chắc chắn sẽ không xảy ra nhiễu loạn gì.
Chỉ là còn chưa đợi thế nhân phản ứng lại, giọng của Vô Trần đạo nhân đã vang lên.
"Thái Thượng tiên tông, nguyện thành tâm gia nhập Vương triều Đại Ngụy, tạo phúc cho muôn dân Đại Ngụy."
Giọng nói của Vô Trần đạo nhân vang lên.
Ông ta biết Lâm Trận cực kỳ muốn gia nhập vào Đại Ngụy, chỉ là không ngờ Lâm Trận lại gấp gáp như vậy, nhưng Vô Trần đạo nhân cũng đang trao đổi với những người cấp cao trong Thái Thượng tiên tông.
Hiện giờ Lâm Trận chủ động lên tiếng, mang theo Quy Nguyên Trận Tông gia nhập, người địa vị cao trong Thái Thượng tiên tông cũng lập tức cho ông ta câu trả lời.
Cùng nhau gia nhập.
Cho nên, Vô Trần đạo nhân không do dự nữa.
Trước mắt, ai cũng biết Vương triều Đại Ngụy đã sắp quật khởi hoàn toàn, hiện tại gia nhập cũng xem như là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Nếu như chậm một chút nữa, có lẽ cũng không được tính là dệt hoa trên gấm.
"Trảm Thiên Kiếm Tông nguyện lòng thành gia nhập vào vương triều Đại Ngụy, tạo phúc cho bách tính Đại Ngụy."
Sau một khắc, giọng Kiếm Vô Cực của Trảm Thiên Kiếm Tông vang lên, cũng nguyện ý gia nhập Đại Ngụy.
Không lâu sau, Như Ý Khí Tông, Thiên Cốc Đan Tông cũng lần lượt lên tiếng, tỏ rõ thái độ, nguyện ý gia nhập vương triều Đại Ngụy.
Thất đại tiên tông, ngoại trừ Thất Tinh đạo tông ra thì tất cả đều lựa chọn gia nhập Vương triều Đại Ngụy.
Khi lục đại tiên tông đã gia nhập, trong nhất thời, toàn bộ long đỉnh phát ra tiếng ầm ầm.
Grào!
Tiếng rồng ngâm chấn động cửu thiên, giờ khắc này, chân long được tạo ra từ long đỉnh Đại Ngụy càng thêm chân thật.
Cùng lúc đó, từng dòng năng lượng ngưng tụ, quây Long đỉnh Đại Ngụy vào chính giữa. Đây là khí vận, là khí vận của Phật môn sau khi thua tranh luận, toàn bộ đều gia tăng ở trong long đỉnh Đại Ngụy.
Biến Long đỉnh Đại Ngụy thành một cái kén.
Cái kén này rất lớn, màu tím rõ ràng, thoạt nhìn cực kỳ không tầm thường.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
"Sao lại thành một cái kén rồi?"
"Đây là…?"
Mọi người nhíu mày, không rõ đang xảy ra chuyện gì, ngay cả Hứa Thanh Tiêu cũng không khỏi có chút hiếu kỳ.
Nhưng chính ngay lúc này.
Một giọng nói bỗng nhiên vang lên.
"Đây là điềm báo của Long đỉnh Trung Châu, là điềm báo của Long đỉnh Trung Châu a!"
Có người mở miệng, là một lão tu sĩ già. Lão ta chỉ vào cái kén phía trên bầu trời, phát ra giọng nói không dám tin.
Lời vừa dứt, trong nhất thời vô số ánh mắt dồn dập nhìn sang, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi không gì sánh kịp.
"Long đỉnh Trung Châu?"
"Có thứ này thật à?"
"Không thể nào, chỉ thế thôi mà cũng có thể ngưng tụ ra Long đỉnh Trung Châu?"
"Xuýt!"
"Nếu như là Long đỉnh Trung Châu, chẳng phải là Đại Ngụy sẽ hoàn toàn phát triển lên tận trời sao?"
"Không thể thế được."
Rất nhiều âm thanh vang lên, có người hưng phấn, chính là bách tính của kinh đô, con dân Đại Ngụy. Dù sao nếu như thật sự ngưng tụ ra Long đỉnh Trung Châu, đây sẽ là điều tốt không gì sánh được.
Nhưng nhiều hơn chính là nỗi kinh ngạc và nghi ngờ chất vấn.
Mọi người sốc nặng, dù sao Long đỉnh Trung Châu chỉ là truyền thuyết, rốt cuộc có hay không thì vẫn là một ẩn số.
Mà bên chất vấn thì cho rằng, dựa vào tình huống hiện tại của Đại Ngụy còn chưa có tư cách ngưng tụ Long đỉnh Trung Châu.
Dù sao, ý nghĩa đại diện của Long đỉnh Trung Châu quá lớn.
Trong Hoàng cung.
Trần Chính Nho không khỏi nhìn về phía Nữ đế, ánh mắt tràn ngập hiếu kỳ.
"Bệ hạ, đây thật sự là Long đỉnh Trung Châu sao?"
Trần Chính Nho tò mò hỏi.
Mà bên trên long ỷ, Nữ Đế cũng lộ vẻ nghi hoặc. Nàng cũng không biết đây có phải là Long đỉnh Trung Châu hay không. Nàng lắc đầu, không trả lời, nhưng ý tứ thì tất cả mọi người đều rõ ràng.
“Đây đích xác là Long đỉnh Trung Châu."
"Có sách cổ từng ghi chép, khi đỉnh quốc vận có thể lột xác thành long đỉnh, sẽ hình thành kén màu tím, dựng dục ra Long đỉnh Trung Châu."
"Dân ý của Đại Ngụy, niệm lực của nhân dân Tây châu, ý thức của Lục đại tiên tông, sức lực của Nho đạo, khí vận của Phật môn rồi cộng thêm cả khí vận lần này do Phật môn mang đến, nhiều lực lượng thiên địa như thế, sao không thể thai nghén ra Long đỉnh Trung Châu chứ?"
"Có điều, trong quá trình hình thành kén nếu như phát sinh bất kỳ cái gì ngoài ý muốn, ví dụ như chiến tranh loạn lạc thì sẽ ảnh hưởng đến thai nghén long đỉnh."
"Kế tiếp đó Đại Ngụy tuyệt đối không thể phát sinh chiến loạn, nếu như xảy ra thì nhất định phải thắng, hơn nữa thắng cũng không thể quá thảm, nhất định phải chiến thắng toàn diện. Nếu không, một khi thiên địa cảm ứng được, Long đỉnh Trung Châu sẽ tán loạn, trong vòng trăm năm không có cách nào ngưng tụ ra long đỉnh mới được nữa."
"Không chỉ như vậy, hình như còn có hạn chế, để ta nghĩ một chút."
Ông lão mở miệng, lão khẳng định cái này là Long đỉnh Trung Châu, hơn nữa còn nói rõ ràng đâu ra đấy.
Điều này đã thu hút sự chú ý của các bên.
Khi nhắc tới không thể để xảy ra chiến loạn, rất nhiều người khẽ biến sắc.
Nếu thật sự đúng là như thế, Đại Ngụy kế tiếp đó ắt sẽ có chiến loạn.
Bởi vì lý do đã nêu ở trên.
Vương triều Đột Tà ngồi yên được sao? Vương triều Sơ Nguyên ngồi yên được sao?
Những kẻ đó hận không thể làm suy bại thế lực của Đại Ngụy, bọn chúng sẽ chịu ngồi yên sao?
Rất rõ ràng, không có ai ngồi yên được cả.
Trong phủ Bình Loạn vương.
Hứa Thanh Tiêu đang nhìn Long đỉnh Đại Ngụy biến thành kén, trong ánh mắt cũng tràn đầy tò mò. Hắn không rõ đây có phải là Long đỉnh Trung Châu hay không.