Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1255 - Chương 1255: Quý Nguyên Vào Kinh, Mâu Thuẫn Xung Đột, Trần Chính Nho Bị Thương, Thần Vũ Đại Pháo Đúc Xong (6)

Chương 1255: Quý Nguyên Vào Kinh, Mâu Thuẫn Xung Đột, Trần Chính Nho Bị Thương, Thần Vũ Đại Pháo Đúc Xong (6)

Quý Nguyên có chút kiêu ngạo.

Hắn ta vẫn như cũ từng tiếng ca ca muội muội mà gọi, đồng thời cự tuyệt đi Thiên Dương cung, mà là muốn đi nhà các phiên vương thăm viếng một chút.

Ý tứ của những lời này là gì, chỉ là mỗi người mỗi ý.

"Bệ hạ, Quý Nguyên trở về, nhận tổ quy tông là một chuyện vui, chớ vì một ít người ngoài gây ra phân tranh không cần thiết, mấy ngày nay để Quý Nguyên ở trong nhà bản vương đi."

Hoài Ninh thân vương mở miệng, chủ động yêu cầu Quý Nguyên đến nhà ông ta ở.

Đối mặt với đề nghị của Hoài Ninh thân vương.

Nữ đế thoáng trầm mặc, sau đó lên tiếng.

"Mấy ngày nay, không nên xảy ra chuyện gì, kinh đô Đại Ngụy không thích ồn ào."

"Hoài Ninh vương, Quý Nguyên từ vùng nông thôn trở về, không hiểu rất nhiều quy củ trong kinh thành, mấy ngày nay ngươi dạy dỗ một chút, tránh để mất uy nghi hoàng gia."

Quý Linh mở miệng, nàng cũng thôi không truy cứu thêm chuyện này.

Trước mắt không cần phải tiếp tục náo loạn, dân chúng đều nhìn thấy rồi.

Cho nên sau khi mỉa mai xong những lời này, Quý Linh không nói nữa.

Mà tất cả mọi người đều hiểu được, những lời này của Nữ đế là đang nói cái gì.

Nhục mạ Quý Nguyên đến từ nông thôn, tuy rằng là hoàng tử, nhưng hắn ta là hoàng tử bị bỏ rơi, ti tiện vô cùng, không hiểu quy củ, không có một chút phong phạm hoàng thất.

Ý tứ này, người có chút đầu óc đều nghe hiểu được, huống chi Quý Nguyên?

Trong cỗ xe ngọc.

Quý Nguyên ngược lại sắc mặt bình tĩnh, nhưng nội tâm hắn ta lại tràn ngập lãnh ý.

Chỉ là, Đại Ngụy chung quy vẫn do Quý Linh làm chủ, nàng chung quy là Hoàng đế, cho nên có một số việc mình chỉ có thể nén giận.

Có điều nhìn Trần Chính Nho xa xa đã ngất xỉu.

Trong lòng hắn ta không hiểu sao thoải mái hơn rất nhiều.

"Đi Hoài Ninh vương phủ."

Quý Nguyên mở miệng, lập tức đội ngũ đi về phía Hoài Ninh vương phủ.

Dân chúng cũng ngơ ngác nhìn theo.

Trần Chính Nho cũng được đưa đi chữa thương.

Trận huyên náo này cũng kết thúc ở đây.

Chẳng qua không đến nửa canh giờ sau, toàn bộ sự tình đã trong nháy mắt truyền khắp mọi ngóc ngách kinh đô Đại Ngụy.

Quý Nguyên tự chứng minh, Trần Chính Nho trọng thương, Nữ đế răn dạy.

Mỗi một chuyện đều là chuyện lớn.

Chuyện này đang được thảo luận ở khắp mọi nơi ở kinh đô.

Nhất là chuyện Trần Chính Nho bị thương nặng.

Tất cả mọi người ý thức được một chuyện, đó chính là Hứa Thanh Tiêu sẽ xử lý chuyện này như thế nào?

Quan hệ giữa Trần Chính Nho và Hứa Thanh Tiêu rất tốt.

Thậm chí cho dù trở thành bán thánh, Hứa Thanh Tiêu cũng sẽ tôn xưng Trần Chính Nho là Nho sư.

Trước mắt Quý Nguyên đả thương Trần Chính Nho, tất cả mọi người đều chờ mong, chuyện này Hứa Thanh Tiêu sẽ làm như thế nào.

Phải biết rằng, Hứa Thanh Tiêu cũng không phải là người hiền lành.

Trong một thời gian ngắn, kinh đô có vẻ vô cùng náo nhiệt.

Có người cho rằng, Hứa Thanh Tiêu sẽ giận dữ, rất có khả năng đi tìm bệ hạ cáo trạng.

Cũng có người cho rằng, Hứa Thanh Tiêu sẽ tìm Quý Nguyên phân tranh.

Nhưng càng nhiều người cho rằng, Hứa Thanh Tiêu sẽ không ra mặt, bởi vì chuyện vừa rồi, nếu Hứa Thanh Tiêu ở kinh đô mà nói, hẳn là có thể nhận ra.

Hắn vẫn không ra mặt, cũng là bởi vì không muốn đắc tội Quý Nguyên.

Ý kiến này được nhiều người tán đồng và truyền bá rộng khắp nơi.

Cũng không phải nói xem thường Hứa Thanh Tiêu, cũng không phải mọi người hạ thấp Hứa Thanh Tiêu.

Mà là phải nói đúng với thực tế.

Quý Nguyên là ai? Di cô Võ đế đã tự chứng minh thành công, nói một câu khó nghe, nếu như không phải hắn ta bỏ bị bỏ rơi trong dân gian thì hắn ta chính là hoàng đế Đại Ngụy.

Hôm nay trở về, nhận tổ quy tông, đây là một chuyện tốt.

Về phần có phải trở về tranh đoạt ngôi vị hoàng đế hay không, dân chúng không biết, mọi người cũng không xác định.

Mà Nữ đế khẳng định là không thích Quý Nguyên này, nhưng vì cho người trong thiên hạ xem, nàng nhất định phải khoan nhượng Quý Nguyên.

Chỉ cần Quý Nguyên không tạo phản, cũng không phạm phải đại tội ngập trời, nhất định phải nhường.

Bằng không, thanh danh này cũng không dễ nghe lắm.

Cứ như vậy, Quý Nguyên ở Đại Ngụy, kỳ thật chính là nhị hoàng đế, chỉ cần Quý Nguyên không tạo phản, muốn làm cái gì hắn ta đều có thể làm.

Hoàng đế cũng không dám trêu chọc, Hứa Thanh Tiêu làm sao có thể đi trêu chọc?

Hơn nữa trêu chọc Quý Nguyên không có ích gì.

Cái này cũng không giống Hoài Bình quận vương gì đó, cũng không giống phiên bang quốc quân gì đó, đây là di cô Võ đế thật sự, trong cơ thể có chảy đế huyết.

Hứa Thanh Tiêu không giết được hắn ta.

Thậm chí Hứa Thanh Tiêu có thể giết Vương Triều Dương, cũng không thể giết Quý Nguyên.

Hắn ta được quốc vận Đại Ngụy bảo hộ, giết Quý Nguyên, quốc vận tất nhiên sẽ bị hao tổn.

Chính là bởi vì như thế, Hứa Thanh Tiêu không thể ra mặt.

Sự xuất hiện của hắn không có ý nghĩa gì cả.

Nhiều nhất là mắng vài câu.

Nhưng nếu mắng sai, hoặc là bị Quý Nguyên bắt được nhược điểm, cũng đủ để Hứa Thanh Tiêu húp cháo.

Tổng hợp tất cả các loại nguyên nhân trên, dân chúng cho rằng, Hứa Thanh Tiêu sẽ không ra mặt.

Thật vậy.

Mãi cho đến buổi tối, Bình Loạn vương phủ vẫn không có động tĩnh gì, càng thêm chắc chắn những điều này.

Chỉ là.

Vào giữa đêm.

Trong Bình Loạn vương phủ.

Theo một đạo âm thanh nặng nề vang lên, một chiếc Thần Vũ Đại Pháo kim quang lấp lánh.

Xuất thế rồi.

Thần Vũ Đại Pháo nhất phẩm

Xuất thế rồi.

Trong mật thất.

Hứa Thanh Tiêu đầu đầy mồ hôi, hắn có vẻ có chút tâm thần rối bời.

Vì dung hợp hai mươi trận pháp.

Hứa Thanh Tiêu cơ hồ hao phí tất cả tâm thần, cuối cùng chế tạo ra một phẩm thần võ đại pháo này.

Theo lý mà nói, nên là Thần Vũ Đại Pháo vô hạn tiếp cận nhất phẩm.

Bởi vì vấn đề của trận ngọc và chất liệu, chiếc Thần Vũ Đại Pháo này, chỉ có thể oanh kích hai mươi lần.

Hơn hai mươi lần, nó sẽ bị hỏng.

Trận ngọc chịu không nổi hai mươi tòa nhất phẩm trận pháp tụ linh.

Cực phẩm Linh Kim cũng không chịu nổi hao tổn như vậy.

Nhưng mặc kệ như thế nào, có chiếc Thần Vũ Đại Pháo này, cũng tương đương với nhất phẩm võ giả ra tay hai mươi lần.

"Trung Châu Long Đỉnh, nhất định phải thai nghén ra."

Nhìn chiếc Thần Vũ Đại Pháo này, Hứa Thanh Tiêu không khỏi lẩm bẩm nói.

Chẳng bao lâu.

Hứa Thanh Tiêu giấu Thần Vũ Đại Pháo vào trong Hạo Nhiên văn chung.

Sau đó đứng dậy rời khỏi mật thất.

Hắn dự tính nghỉ ngơi cho tốt.

Chỉ là vừa mới đi ra mật thất, liền nhìn thấy Dương Hổ ở bên ngoài chờ.

"Vương gia."

"Xảy ra chuyện."

"Trần Nho bị trọng thương, thiếu chút nữa đã chết."

Nhìn thấy Hứa Thanh Tiêu từ trong mật thất đi ra, Dương Hổ ngoài phòng, không khỏi lập tức mở miệng.

Mà Hứa Thanh Tiêu vốn có chút mệt mỏi.

Trong phút chốc lại lập tức tỉnh táo ngay.

Bình Luận (0)
Comment