Giờ khắc này.
Hứa Thanh Tiêu có một loại ảo giác.
Hắn cảm thấy rằng nếu như võ giả nhất phẩm đứng ở nơi này, hai con ma cầm và voi lớn không cần ra tay, chỉ cần nhìn một cái, chỉ sợ tinh thần của võ giả nhất phẩm sẽ sụp đổ ngay tại chỗ.
Chết ở nơi này.
Điều này quá kinh khủng.
Làm cho lòng người ta sinh ra sự tuyệt vọng, cho dù tâm chí Hứa Thanh Tiêu có kiên định nhưng đối mặt với sự tồn tại thế này thì cũng hoàn toàn đánh mất tất cả.
Nếu như loại vật này thật sự tồn tại giữa thiên địa thì cho dù là bất kỳ kẻ nào mà nói, tất cả đều trở nên vô cùng nhỏ bé.
Vốn dĩ không thể đấu nổi được.
Đừng nói là nhất phẩm.
Cho dù có vượt trên nhất phẩm cũng không thể nào sống nổi trước sự tồn tại như thế này.
Điều này thật sự không thể nào hiểu được.
Mà cũng vào lúc này.
Ầm ầm.
Ầm ầm.
Âm thanh sóng biển ầm ầm vang lên.
Trong biển rộng vô cùng vô tận, sóng lớn dâng cao vạn trượng, một con chân long xuất hiện, nhấc lên sóng lớn tầng tầng lớp lớp.
Vẫn là cảm giác không thể diễn tả được như cũ.
Mắt trái của nó là mặt trời, mắt phải là mặt trăng, hít thở một cái là sóng gió nổi lên.
Đây là ba vị bá chủ nguyên thủy nhất giữa thiên địa, thần ma hỗn độn.
Tồn tại vào lúc khai thiên lập địa, đây chính là nhà vô địch thật sự.
Vượt qua siêu phẩm rất nhiều.
Hứa Thanh Tiêu lẳng lặng nhìn về phía ba bóng dáng kia.
Mà ba đạo ma niệm kia cũng lẳng lặng mà nhìn Hứa Thanh Tiêu.
Một vị đại diện cho giết chóc.
Một vị đại diện cho khát máu.
Một vị đại diện cho tai nạn.
Thiên địa sơ khai, bản thân đã đại diện cho sự hỗn loạn không có trật tự, tràn ngập sự giết chóc và hung tàn.
Hứa Thanh Tiêu cảm ứng được ba vị ma vật này đang nhìn chằm chằm mình.
Muốn đoạt xá sao?
Không phải.
Là một cảm giác cực kỳ quái dị.
Trong phút chốc.
Ma khí vô tận chui vào trong cơ thể.
Giờ khắc này.
Hứa Thanh Tiêu mở mắt.
Hắn đã trở về bên trong Thiên Địa Văn cung.
Trong văn cung.
Ma khí vờn quanh Hứa Thanh Tiêu.
Sức mạnh kinh khủng tràn ngập trong cơ thể hắn.
Một lượng tin tức to lớn cũng đã tràn ngập vào trong đầu hắn.
Thái Âm, Thái Nguyên, Cự Vô.
Đây là tên của ba vị ma thần, Thái Âm là chúa tể bầu trời, sinh ra bên trong hỗn độn, đại diện cho hỗn loạn.
Thái Nguyên quản chế đại dương, sinh ra trong hỗn độn, đại diện cho giết chóc.
Cự Vô là chúa tể mặt đất, sinh ra trong hỗn độn, đại diện cho bạo loạn.
Ba vị thần vật này đều tồn tại từ lúc trời đất sơ khai, lúc đó, vạn vật vẫn chưa sinh ra..
Một vị khai mở biển cả, một vị khai mở đất đai, một vị tạo ra bầu trời.
Cuối cùng chúng chém giết nhau, kết quả thì không ai biết được, chỉ là, có rất nhiều truyền thuyết, tam vị ma thần vẫn lạc, tạo ra được thiên địa vạn vật.
Nhưng thứ làm cho Hứa Thanh Tiêu không nghĩ tới chính là.
Thế mà ba vị ma thần này lại xuất hiện trong cơ thể hắn.
Không hiểu sao Hứa Thanh Tiêu lại cảm thấy, hắn có tài đức gì chứ.
Ma khí đang tràn ngập trong cơ thể.
Cuối cùng nó ngưng tụ thành ba luồng khí bản nguyên.
Hứa Thanh Tiêu cảm nhận được nếu như hắn ngưng tụ được ba luồng khí bản nguyên này thì sẽ có được sự gia trì của ba vị ma thần.
Nhưng cũng giống như vậy, đây là một điều cấm kỵ, nếu như động vào thì hắn đừng mơ có thể giải quyết được họa dị thuật.
Trong Yêu Ma đồ lục.
Đồ đằng xuất hiện, nhưng lại không có bất cứ chữ viết ghi chép nào.
Chỉ có đồ đằng.
Ma khí bao quanh Hứa Thanh Tiêu, mạnh mẽ hơn nhiều so với ma niệm trước đó.
Cho nên Hứa Thanh Tiêu vốn dĩ chẳng có cách nào ngăn chặn loại ma khí này tiết ra ngoài.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
“Triều Ca huynh?”
Có người lên tiếng hỏi Triều Ca, sao đang yên đang lành lại xảy ra chuyện thế này.
Ma niệm trong cơ thể Hứa Thanh Tiêu không những không bị thanh trừ mà nhìn dáng vẻ này hình như nó còn mạnh mẽ hơn thì phải.
“Ta cũng không rõ nữa.”
“Theo lý thuyết thì có Long Huyết dương ngọc, Bát Bảo phật liên còn có Trấn Ma thần thạch là đã đủ để giải quyết họa dị thuật rồi.”
“Vừa rồi các người cũng thấy đấy, ma niệm dị thuật đã hoàn toàn thịt nát xương tan, bốc khói bay khỏi văn cung rồi.”
“Nhưng vì sao lại như vậy, ta...”
Giờ khắc này, Triều Ca cũng có hơi không giải thích nổi.
Ba đạo ma niệm vừa rồi đúng là đã bốc hơi bay đi.
Đây là sự thật không thể chối cãi.
Mà tình huống xuất hiện bây giờ lại hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn.
Hắn không biết nên nói gì cho phải.
Không thể nào giải thích được.
Nhưng vào lúc này, tất cả ma khí đã diễn hóa thành ba đạo ấn ký hiện lên trên trán Hứa Thanh Tiêu.
Mà cũng vào thời khắc này, ma khí bắt đầu ăn mòn.
Trong phút chốc, vẻ mặt Hứa Thanh Tiêu thay đổi.
Hắn cảm giác được, dị thuật lần này.
Thật... Khó giải.
Ma khí quấn quanh người hắn còn khủng bố hơn so với trước đó.
Nhưng sự khủng khiếp thật sự lại bắt nguồn từ chỗ ba cái ma ấn trên mi tâm hắn.
Bên trong ba đạo ấn ký này ẩn chứa sức mạnh của ba vị ma thần từ khi chưa khai thiên lập địa.
Nếu nó được phóng xuất ra, Hứa Thanh Tiêu cũng không biết hậu quả diễn ra sẽ thế nào nữa.
Điều này thật đáng sợ.
Kim Ô, Chân Long còn có Đại La ma chủng đều đã bị loại trừ sạch sẽ.
Nhưng thay vào đó lại là ba đạo ma niệm khác nhau làm cho Hứa Thanh Tiêu như lún vào trong vũng bùn.
Ma niệm rất mạnh mẽ.
Không giống như lần trước có thể phong ấn trong Thiên Địa Văn cung, ba đạo ma niệm này không ở Văn cung mà nó đang ở trong nguyên thần sâu trong thân thể hắn.
Điều càng đáng sợ hơn nữa chính là cơ thể Hứa Thanh Tiêu cũng đang tản ra từng sợi ma khí, điều này vốn không thể nào che lấp được.