Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1274 - Chương 1274: Nguồn Gốc Dị Thuật, Đại Thừa Phật Pháp, Tấn Thăng Nhất Phẩm (4)

Chương 1274: Nguồn Gốc Dị Thuật, Đại Thừa Phật Pháp, Tấn Thăng Nhất Phẩm (4)

Giờ khắc này, Hứa Thanh Tiêu niệm Tĩnh Tâm chú.

Ma khí xung quanh chậm rãi tiêu tán, thu vào trong cơ thể.

Chẳng qua cho dù có niệm Tĩnh Tâm chú nhưng ma khí chỉ vẻn vẹn thu vào trong cơ thể một phần mà thôi, chất chứa trong gân mạch.

Đối với người bình thường mà nói, đây là thứ không thể nào nhìn thấu được.

Nhưng đối với những tu sĩ trên tứ phẩm mà nói thì chỉ nhìn sơ qua là thấy được.

Vì vậy, Hứa Thanh Tiêu dùng Hạo Nhiên chính khí và dân ý, sức mạnh tiên đạo và sức mạnh phật đạo đến trấn áp.

Dốc hết tòa lực, lúc này mới có thể giấu được ma khí trong cơ thể.

Chẳng qua không thể nào hoàn toàn không nhìn ra giống như trước đó.

Ma niệm trước đó được biển dân ý giấu đi, người thường không thể nào nhìn thấy được nhưng bây giờ thì không thể nào hoàn toàn ẩn giấu được nữa.

Điều này rất nguy hiểm.

Có nghĩa là sau này, khi hắn ra tay nhất định phải cẩn thận một chút, phàm là khi tiết lộ quá nhiều thì sẽ bị người ta phát hiện.

“Dân ý, Hạo Nhiên chính khí có thể áp chế ma khí trong cơ thể, chẳng qua cảnh giới trước mắt của mình cũng vỏn vẹn chỉ là tam phẩm.”

“Lên nhị phẩm thì tốt hơn nhiều, nếu như nhất phẩm thì sẽ lại giống như lúc trước.”

Hứa Thanh Tiêu hít sâu một hơi.

Trong lòng hắn đại khái cũng đã rõ cuối cùng thì ma niệm này như thế nào rồi.

Phải nhanh chóng bước vào nhị phẩm.

Nho đạo, tiên đạo, phật đạo, võ đạo, nhất định phải nhanh chóng bước vào nhị phẩm.

Không thể kéo dài hơn nữa.

Chỉ có bước vào nhị phẩm sớm hơn một chút thì ma khí trong cơ thể hắn mới có thể bị áp chế ổn định hơn.

Nghĩ đến đây.

Hứa Thanh Tiêu hít vào một hơi thật sâu.

Đột phá nhị phẩm là được rồi.

Nhưng muốn thật sự thu liễm ma khí được thì nhất định phải nhanh chóng bước vào nhất phẩm.

Còn nhất phẩm thì.

Trước mắt, có một cơ hội sắp đến.

Đại Thừa phật pháp.

Có thể nhờ Đại Thừa phật pháp để đột phá đến nhất phẩm.

Dùng phật lực vô thượng để áp chế ma niệm trong cơ thể hắn, ít nhất thì cũng sẽ có hiệu quả nhất định, không giống như bây giờ.

Nghĩ đến đây.

Hứa Thanh Tiêu thoáng trầm mặc.

Áp lực mới đè xuống khiến cho Hứa Thanh Tiêu có hơi trầm mặc.

Cuối cùng, hắn không nói gì thêm mà hướng thẳng về phía Tây châu.

Bấm đốt ngón tay tính thời gian.

Hắn muốn đi truyền thừa Đại Thừa phật pháp.

Tấn lên phật đạo nhất phẩm.

Mà vào lúc này.

Biển ma vực.

Mấy chục bóng người cũng ào ào xuất hiện.

Ma hải.

Giờ khắc này, ma khí cuồn cuộn.

Mà ở sâu trong Ma hải, một bóng dáng đang đứng bên trong.

Một bóng dáng tràn ngập Phật quang.

Là Già Lam thần tăng.

Phật quang mạnh mẽ đang chống chọi lại Ma hải, nhưng chỉ bằng vào sức lực của một mình ông ta thì hầu như là không thể nào chống cự lại đám ma khí đáng sợ kia được.

Toàn bộ Ma hải hoàn toàn sục sôi, trông dáng vẻ cực kỳ kinh khủng làm cho con người ta sợ hãi run rẩy.

Nếu như Ma hải bộc phát, chỉ sợ tất cả chúng sinh trong thiên hạ đều sẽ vì vậy mà bị liên lụy.

Ngay vào lúc này.

Mấy chục bóng dáng xuất hiện ở đây.

Bóng dáng của Vô Trần đạo nhân đến đây sớm nhất.

“Đáng chết.”

Trông thấy tình cảnh của Ma hải, vẻ mặt Vô Trần đạo nhân tỏ ra vô cùng khó coi. Ông ta liếc mắt đã thấy bia đá phong ấn Ma hải đã bị phá hủy toàn bộ.

Mà ở chỗ sâu trong Ma hải.

Già Lam thần tăng đang đứng đó để ổn định ma khí.

Ông ta không do dự mà chạy đến chỗ sâu trong Ma hải, bất kể là như thế nào thì việc quan trọng phải làm trước mắt chính là ổn định Ma hải.

Sau khi Vô Trần đạo nhân chủ động đi qua, những nhất phẩm còn lại cũng ào ào chạy đến.

Thất đại tiên môn, đế tộc Đông Châu, còn có vài vị nhất phẩm khác cùng nhau chạy đến. Xảy ra chuyện lớn như vậy, bọn họ không thể ngồi yên mặc kệ được.

Nếu như Ma hải thật sự xảy ra chuyện lớn gì thì đến lúc đó, đừng hòng có tên nhất phẩm nào chạy thoát được, đều sẽ táng thân nơi Ma hải này.

Đây không phải là trò đùa.

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

Bước vào chỗ sâu Ma hải, Vô Trần đạo nhân nhìn về phía Già Lam thần tăng, nói với giọng bình tĩnh.

Sau khi Vô Trần đạo nhân hỏi xong.

Già Lam thần tăng trầm mặc, ông ta không biết nên trả lời thế nào.

Nhưng thấy vẻ trầm mặc của ông ta, Vô Trần đạo nhân lại như đoán được gì đó.

“Ông thật sự điên rồi.”

Vô Trần đạo nhân hít sâu một hơi rồi nhìn về phía Già Lam thần tăng, thật sự không biết nên nói thêm gì nữa.

Một câu nói đã nói lên tất cả.

Trong phút chốc, những người còn lại cũng chạy đến đông đủ.

tất cả mọi người đều không nói nhiều, họ thi triển thần thông áp chế Ma hải, ổn định chuyện Ma hải này trước.

Ầm ầm ầm.

Ma hải cuồn cuộn, ở nơi sâu kia lại truyền đến vài âm thanh đáng sợ, dường như ma thần cổ lão đã sắp khôi phục.

Làm cho người ta sợ hãi.

Ầm ầm ầm.

Lớp lớp ma khí cuốn tới làm cho quần áo bọn họ phất phơ, ma khí lao nhanh thấm vào người bọn họ.

Giờ khắc này, Lâm Trận đạo nhân lấy một cái la bàn màu vàng ra.

Trận văn màu vàng lập tức hiện lên ẩn giấu vạn dặm, tạm thời trấn áp được tình huống Ma hải.

Đợi sau khi Lâm Trận đạo nhân làm xong tất cả.

Cuối cùng, đám người cũng có cơ hội thở dốc.

“Già Lam thần tăng, cuối cùng thì nơi này đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao Trấn Ma thạch bia lại vỡ thành từng mảnh vụn?”

Giờ khắc này, Kiếm Vô Cực lập tức lên tiếng, ông ta chất vấn đối phương, trong mắt mang theo chút phẫn nộ.

Già Lam thần tăng là người đầu tiên đến đây, theo lý thì ông ta phải ở Tây châu, muốn đến được đây cũng phải mất một khoảng thời gian lớn.

Tuyệt đối không thể nhanh hơn bọn họ được.

Điều này chứng tỏ là Già Lam thần tăng đã đến đây từ lâu, còn Ma hải biến thành thế này, chỉ sợ cũng có liên quan đến Già Lam thần tăng.

“A di đà phật.”

“Bần tăng đang đánh nhau với người ta, không ngờ lại bị tặc nhân gài bẫy, lỡ tay đánh nát một tấm bia đá, không ngờ đối phương lại dẫn dụ bần tăng vào bẫy lần nữa, thừa cơ đánh nát một tấm bia đá khác, dẫn đến tai họa ngập trời.”

“Chuyện này, bần tăng có tội lớn, bần tăng tự biết nghiệp chướng nặng nề, nguyện lập thân trong Ma hải, gánh chịu hết tất cả.”

Già Lam thần tăng lên tiếng.

Ông nói dối.

Nhưng đứng trước tình cảnh này, ông ta không thể không nói láo được.

Bình Luận (0)
Comment