Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1355 - Chương 1355: Bốn Khẩu Đại Pháo Nhất Phẩm? Long Đỉnh Trung Châu Sắp Thành Rồi? (3)

Chương 1355: Bốn Khẩu Đại Pháo Nhất Phẩm? Long Đỉnh Trung Châu Sắp Thành Rồi? (3)

“Hứa Thanh Tiêu, việc này đã không còn tới phiên ngươi xử lý, nếu còn tiếp tục ngang ngược như thế, có tin trẫm ban chết ngươi hay không?”

Đột Tà đại đế cũng lập tức mở miệng, hơn nữa còn dùng đến hai chữ ban chết.

Bọn hắn vẫn coi khinh Đại Ngụy như cũ.

“Đại Ngụy không hề dùng nhất phẩm. Các ngươi nói dùng là dùng sao?”

“Còn nữa, Man tộc xâm lấn Đại Ngụy ta, tàn sát bá tính, hai vị không ra mặt nói một câu. Hiện giờ Man tộc đã thành bại cục, lại xuất hiện gây ồn ào?”

“Chẳng lẽ Man tộc xâm lược Đại Ngụy ta, chính là ý của hai vị?”

Hứa Thanh Tiêu đứng dưới hư không, giọng điệu bình tĩnh.

Hắn chỉ trích song đế, không hề có chút gì gọi là sợ hãi.

“Cuồng vọng.”

“Tự mình tìm chết.”

Âm thanh của song đế vang lên, trong phút chốc, thiên uy khủng bố lập tức trút xuống dưới giống như Hoàng Hà, thoạt nhìn hung mãnh vô cùng.

Đế uy tràn ngập.

Giờ khắc này, tại vương triều Đại Ngụy, giọng của Nữ đế cũng đồng thời vang lên.

“Đại Ngụy chưa từng phái ra nhất phẩm.”

Đây là ý của Nữ đế, cũng là thái độ của nàng.

Trong phút chốc, quốc vận Đại Ngụy khủng khiếp lại tăng cường ở xung quanh Hứa Thanh Tiêu, ngăn cản sự áp bức đáng sợ này.

“Không hề phái ra nhất phẩm? Thật sự là nực cười.”

“Đại pháo thiên lôi dù cho là nhất phẩm cũng cần giãn cách thời gian. Thứ này căn bản không phải là đại pháo thiên lôi nhất phẩm, mà là do nhất phẩm ở sau màn ra tay.”

“Uy lực này cũng chỉ có nhất phẩm mới có thể đạt tới.”

“Nếu không, thế gian này đào đâu ra Thần Khí đáng sợ như vậy?”

Sơ Nguyên đại đế lên tiếng, bọn hắn từng nghiên cứu đại pháo thiên lôi, nhất phẩm có mạnh đi nữa cũng không đạt được đến trình độ này.

“Nực cười.”

“Vương triều Sơ Nguyên có đại pháo nhất phẩm không?”

“Nếu như không có thì dựa vào đâu mà nói đại pháo nhất phẩm của Đại Ngụy không có uy năng như vậy?”

Hứa Thanh Tiêu lạnh giọng mở miệng.

San bằng Man tộc, tiện thể chấm dứt với hai đại vương triều luôn. Dĩ nhiên Hứa Thanh Tiêu cũng không để tâm nhiều lắm.

Hoà đàm hay không hòa đàm gì chứ.

Hiện giờ không có chuyện hoà đàm, cho nên cũng không cần nể tình.

“Đừng có ở chỗ này già mồm át lẽ phải nữa.”

“Nếu thật sự có uy năng như vậy, vậy ngươi thị phạm cho trẫm xem?”

Sơ Nguyên đại đế cười lạnh nói.

Chỉ là vừa nói xong, rất nhiều người đều đoán được Sơ Nguyên đại đế đang có ý định gì.

Bí mật sắp xếp nhất phẩm. Bọn hắn đang theo dõi, nếu như thật sự có nhất phẩm đang âm thầm ra tay thì sẽ bị chúng tóm được ngay.

Cho nên Sơ Nguyên đại đế cũng đang thăm dò Hứa Thanh Tiêu.

Thử xem đại pháo thiên lôi nhất phẩm này là thật hay giả.

Mà đối mặt với lời nói của Sơ Nguyên đại đế.

Hứa Thanh Tiêu cũng bất ngờ, hắn chưa bao giờ nghe thấy loại yêu cầu này trong đời.

Chẳng qua, Hứa Thanh Tiêu không có lựa chọn nã pháo ở Man tộc nữa.

Mà là dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới chỗ giáp giới của Đại Ngụy và Vương triều Sơ Nguyên.

Đại pháo thiên lôi nhắm ngay lãnh thổ Vương triều Sơ Nguyên, nơi này đều là nước quy thuộc của Vương triều Sơ Nguyên.

Đi thẳng vào lãnh thổ Vương triều Sơ Nguyên chắc chắn là không được, dù sao Vương triều Sơ Nguyên cũng có nhất phẩm, dám bước vào đó chính là tự tìm quả đắng.

Ầm ầm.

Khi đại pháo thần võ thủ thế sẵn, giây tiếp theo ánh sáng hừng hực chói lọi vọt ra, một lần nữa quét ngang ba trăm dặm.

Hết thảy đều hóa thành đất khô cằn.

Đại địa lại một lần dao động.

Những nước quy thuộc Vương triều Sơ Nguyên đều bị làm cho kinh sợ rồi.

Hứa Thanh Tiêu không hề tổn thương người vô tội, nhưng rặng núi được chọn đó đều là khu mỏ, nó có giá trị rất lớn đối với vương triều Sơ Nguyên.

Hai đại vương triều đều đang chú ý Hứa Thanh Tiêu.

Khi đại pháo thần võ lần nữa kích hoạt, tất cả mọi người đều nghiêm túc quan sát.

Mà đối với những nước phụ thuộc mà nói thì đây đúng là một tai hoạ.

Tuy rằng không có ai chết, nhưng sức uy hiếp thật sự quá khủng bố, khiến cho bọn họ thật sự khó có thể chấp nhận.

Bọn họ hoang mang, đồng thời cũng căm phẫn.

Đánh Man tộc thì cứ đánh cho tốt đi, sao đột nhiên lại dây đến vương triều Sơ Nguyên rồi?

Toàn bộ mọi chuyện có liên quan gì đến chúng ta chứ?

Mọi người khó chịu, nhưng có khổ mà nói không nên lời.

Đấu đã giữa Tam đại vương triều, bọn họ căn bản không can thiệp được.

“Tra được gì không?”

“Còn muốn thử phát nữa không?”

Nhìn về phía ba trăm dặm đất khô cằn, Hứa Thanh Tiêu càng thêm ngập tràn tự tin về đại pháo thần võ.

Có điều, hắn cũng đã quan sát được, trận ngọc trên đại pháo thần võ đã xuất hiện một vài vết nứt rất rất nhỏ.

Nếu còn cưỡng chế phóng thêm thì tối đa cũng chỉ còn năm lần nữa, đại pháo thần võ sẽ bị phá huỷ.

Hết cách rồi, sức mạnh của thần vật đại pháo thật sự là quá lớn.

Vốn dĩ cũng chỉ có thể bắn được hai mươi lần.

Hơn nữa quả thực không thể điên khùng bắn một lèo được.

Đương nhiên, nguyên nhân căn bản vẫn là vấn đề ‘dị thuật’.

Hứa Thanh Tiêu đã khắc một trận pháp dị thuật ở đầu nòng trên đại pháo thần võ, phân tách một phần ma niệm dị thuật trong cơ thể mình ra.

Khi sức mạnh thiên lôi ngưng tụ ở nòng pháo, sẽ tạo thành hiệu quả cực kỳ đáng sợ.

Giống như một đạo thiên lôi bổ xuống, nếu chỉ là bổ trúng cục đá, sức mạnh sẽ là sức mạnh của thiên lôi bình thường.

Nhưng nếu như bổ trúng một con yêu ma, uy lực sẽ tự động tăng cường.

Đây cũng chính là lý do vì sao Thần Võ đại pháo có thể bắn phá được ba trăm dặm.

Nếu không thì võ giả nhất phẩm bình thường muốn làm được đến trình độ này, cũng có hơi phiền phức.

Thực ra xét cho cùng thì muốn luyện chế đại pháo thần võ vẫn là quá khó.

Nếu như có thêm bốn năm khẩu.

Vậy hôm nay sẽ không phải là san bằng Man tộc nữa, mà sẽ có tư cách san bằng luôn cả Vương triều Sơ Nguyên và Vương triều Đột Tà.

Thử nghiệm một trận vẫn không thành vấn đề.

Vào lúc này.

Trong Vương triều Sơ Nguyên.

Sơ Nguyên đại đế vừa cảm nhận được uy lực của khẩu đại pháo thần võ này, hắn liền cau mày.

“Tiền bối, phải chăng là có nhất phẩm đang lén lút ra tay?”

Bình Luận (0)
Comment