Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1356 - Chương 1356: Bốn Khẩu Đại Pháo Nhất Phẩm? Long Đỉnh Trung Châu Sắp Thành Rồi? (4)

Chương 1356: Bốn Khẩu Đại Pháo Nhất Phẩm? Long Đỉnh Trung Châu Sắp Thành Rồi? (4)

Sơ Nguyên đại đế cất lời, hắn trưng cầu ý kiến của nhất phẩm vương triều Sơ Nguyên. Người này là một lão già, tuổi tác còn lớn hơn Ngô Ngôn một khoảng, nhưng mà không có hơi thở của tuổi xế chiều.

“Không có.”

Ông lão đang nhìn chằm chằm vào vị trí của Hứa Thanh Tiêu, lão lắc đầu trả lời.

“Thật sự không có sao?”

Sắc mặt Sơ Nguyên đại đế tức khắc trở nên khó coi.

Hắn đang cố ý chọc giận Hứa Thanh Tiêu, chính là hy vọng Hứa Thanh Tiêu có thể để lộ sơ hở.

Chỉ là kết quả này không được như mong muốn.

Trong nhất thời, Sơ Nguyên đại đế không biết nên nói cái gì.

“Có khả năng nào không?”

“Ý trẫm là Đại Ngụy đã nắm giữ một loại bí thuật, có thể che dấu khí tức của võ giả nhất phẩm?”

Sơ Nguyên đại đế tiếp tục lên tiếng.

Hắn có chút không cam lòng.

Trong lòng bất luận như thế nào cũng không hy vọng Đại Ngụy sở hữu được thần binh lợi khí đẳng cấp như vầy.

Thậm chí nói khó nghe hơn.

Là nếu Hứa Thanh Tiêu thừa nhận thật sự có nhất phẩm ra tay, bọn hắn có thể một sự nhịn chín sự lành, tùy tiện bồi thường một chút gì đó cũng được.

Dù sao nhất phẩm ra tay, tất cả vẫn còn nằm trong phạm vi khống chế.

Nếu không phải nhất phẩm mà thật sự là đại pháo thiên lôi, vậy đối với người trong thiên hạ mà nói quả thực là một tai họa.

Một khẩu đại pháo tương đương với một võ giả nhất phẩm.

Nếu như có bốn năm khẩu, cộng thêm bản thân Đại Ngụy vốn có võ giả nhất phẩm.

Vậy thiên hạ sắp tới quả thực là tai họa ngập đầu!

Đại Ngụy sẽ có được sức mạnh vô song, vấn đỉnh Trung Châu.

Cho nên, giữa hai cái, Sơ Nguyên đại đế thà rằng lựa chọn cái sau.

Không chỉ mình hắn, trên thực tế tất cả mọi người đều hy vọng không có cái gì gọi là đại pháo thần võ, chẳng qua là Đại Ngụy khống chế một loại bí pháp, có thể để cho nhất phẩm ra tay mà không lộ hơi thở.

Nhưng mà, nhìn về Sơ Nguyên đại đế, người đó lắc lắc đầu nói.

“Bệ hạ, nếu thật sự có nhất phẩm ra tay, chúng ta tất nhiên có thể bắt được hơi thở. Nếu như không bắt được, vậy thì phiền toái còn lớn hơn nữa.”

Lão lên tiếng cho một câu trả lời tuyệt đối.

Trước đó lão không có chú ý đến, cho nên vẫn luôn chắc rằng có nhất phẩm ra tay, chỉ là đã ẩn nấp rồi.

Nhưng lần này Hứa Thanh Tiêu lại biểu diễn trước mắt, phóng thích uy lực của Thần Võ đại pháo, như thế đã đủ để chứng minh hết thảy.

Nếu như có nhất phẩm ra tay, bọn họ tất nhiên có thể nhận ra.

Bởi vì nếu không phát hiện ra gì, thế thì càng thêm khủng bố.

Một nhất phẩm ra tay, bọn họ lại không thể phát hiện được, chẳng phải rất đáng sợ sao?

Khi võ giả nhất phẩm của Sơ Nguyên trả lời xong, người còn lại có chút trầm mặc.

“Còn cần chứng minh nữa à?”

Ngay sau đó.

Giọng Hứa Thanh Tiêu vang lên.

Hỏi thăm hai vị đại đế.

Hai vị đại đế trầm mặc.

Nhưng rất nhanh, Đột Tà đại đế lên tiếng.

“Bất luận như thế nào, đã là nhất phẩm thì không thể ra tay, đây là quy củ. Rốt cuộc Đại Ngụy có sử dụng nhất phẩm hay không cần phải kiểm tra thực hư. Nếu như không có, thì sẽ trả lại sự trong sạch cho Đại Ngụy.”

“Nếu có, người trong thiên hạ cũng sẽ không khoan dung cho hành vi của Đại Ngụy.”

Đột Tà đại đế lên tiếng, hắn cũng đã nhận được thông tin thích hợp, gần như có thể kết luận - Không có nhất phẩm ra tay.

Chỉ là bọn hắn vẫn không tin.

Bọn hắn không muốn tin Đại Ngụy có được thần binh lợi khí bậc này.

Đây là sát khí chiến tranh vô địch, nếu như thật sự tồn tại thì đối với chúng mà nói áp lực sẽ rất lớn.

“Kiểm tra thực hư?”

“Kiểm tra cái gì?”

“Có gì cần kiểm tra?”

“Dựa vào cái gì mà phải cho các ngươi kiểm tra thực hư? Vật ấy chính là Thần Khí hộ quốc của Đại Ngụy ta, vương triều Sơ Nguyên bí mật luyện chế đại pháo thiên lôi, vì sao không cho Đại Ngụy ta kiểm tra? Ngược lại lại cho Man tộc?”

“Hại mấy chục vạn người Đại Ngụy ta tử thương!”

“Hiện tại lại muốn tới kiểm tra thần khí của Đại Ngụy? Thật là nực cười.”

Hứa Thanh Tiêu lên tiếng, thanh âm lạnh lẽo nói.

Cái gọi là kiểm tra thực hư, đơn giản chính là kéo dài thời gian, nhân tiện nghía qua đại pháo thần võ một cái.

Trừ điều này ra thì hai đại vương triều này còn có lòng dạ tốt lành gì nữa đâu.

“Hứa Thanh Tiêu, ngươi cùng lắm chỉ là vua Đại Ngụy. Trẫm - chính là đại đế của Đột Tà, nói chuyện với ngươi là kính trọng Đại Ngụy chứ không phải kính trọng ngươi. Nếu như ngươi còn dám nói chuyện như thế với trẫm, Trẫm - quyết không bỏ qua!”

Đột Tà đại đế nói, hắn rất phẫn nộ, dù sao mình đường đường là hoàng đế của Đột Tà, ra mặt nói chuyện là đã xem như là nể mặt Đại Ngụy rồi.

Cũng rất nể mặt mũi một vị Vương gia như Hứa Thanh Tiêu.

Nhưng chưa từng nghĩ rằng Hứa Thanh Tiêu lại năm lần bảy lượt đối nghịch mình.

Tuy rằng Hứa Thanh Tiêu không phải là con dân Đột Tà, nhưng thân là đế vương của tam đại vương triều, cũng sẽ phải tôn trọng, đây là quy củ.

Ầm ầm.

Thế nhưng, song song với giọng nói vang lên của Đột Tà đại đế.

Hứa Thanh Tiêu chỉ trầm mặc.

Rất nhanh, còn chưa đợi mọi người định nói chút gì đó.

Một khắc sau, Hứa Thanh Tiêu liền đi tới biên giới của Vương triều Đột Tà.

Ầm!

Tiếng pháo kinh hoàng, đinh tai nhức óc.

Sức tàn phá vô đối, hủy thiên diệt địa.

Hơn nữa, lần này đại pháo thần võ trực tiếp nã pháo đến biên giới Đột Tà, tiến thêm vài dặm nữa là sắp phá được cổng thành vương triều Đột Tà rồi.

“Hứa Thanh Tiêu.”

“Ngươi cuồng vọng.”

“Ngươi muốn tuyên chiến sao?”

Đột Tà đại đế run rẩy cả người, hắn gầm lên giận dữ.

Ầm.

Lại thêm một cú, lần này Hứa Thanh Tiêu trực tiếp nổ tan tành biên cảnh phòng thủ của vương triều Đột Tà.

Mọi người chết lặng.

Hứa Thanh Tiêu đúng là tuyệt thế mãnh nam!

Một lời không hợp liền nã pháo, hơn nữa lần này còn thẳng thắn phá tường thành nhà người ta, tuy rằng không tạo thành thương vong, nhưng đây cũng là một loại cảnh cáo.

Nhưng nếu như bắn thêm phát nữa, đó chính là thật sự tuyên chiến.

“Nếu muốn chiến, Đại Ngụy lúc nào cũng có thể phụng bồi.”

“Đại pháo Nhất phẩm, Đại Ngụy ta không thiếu.”

Hứa Thanh Tiêu lớn tiếng đáp lại.

Đồng thời, khẩu đại pháo thần võ thứ hai, thứ ba, thứ tư xuất hiện.

Bình Luận (0)
Comment