Nói xong, thừa tướng Đột Tà không khỏi thở dài, nhìn Đột Tà đại đế nói.
"Bệ hạ, trước lúc Man tộc xâm chiếm, Đại Ngụy đúng là không dám chọc vào hai đại vương triều, nhưng bây giờ là Man tộc dẫn đầu xâm chiếm, Đại Ngụy ắt sẽ không sợ."
"Đứng ở mặt đạo đức, đây cũng là thủ đoạn Hứa Thanh Tiêu thường dùng."
"Hơn nữa, trước mắt thì Man Quốc đã bại, long đỉnh của Đại Ngụy đúng thật rất có thể sẽ đúc thành Trung châu long đỉnh."
"Hứa Thanh Tiêu đang đánh cược cái này, nếu long đỉnh của Đại Ngụy không thể lột xác, vậy Hứa Thanh Tiêu sẽ từ bỏ, nhưng nếu long đỉnh Đại Ngụy lột xác được thật, vậy thì Đại Ngụy sẽ không phải sợ áp lực từ hai phía đại vương triều."
Tể tướng Đột Tà thở dài, nói như vậy.
Nói thế xong, mọi người cũng đã hiểu lời của tể tướng Đột Tà nói rồi.
"Vậy có còn thượng sách gì không?"
Đột Tà đại đế hỏi.
Nói vậy xong, thừa tướng Đột Tà có chút suy ngẫm, sau đó chậm rãi nói.
"Bệ hạ, thần cho rằng, lúc này có hai con đường để đi."
Hắn đáp.
"Ái khanh cứ nói thẳng."
Đột Tà đại đế tiếp lời.
"Bệ hạ, trước mắt cùng Đại Ngụy xây dựng đồng minh giữa hai nước, thỉnh cầu Đại Ngụy chia sẻ Thiên Lôi đại pháo Nhất phẩm cho Đột Tà ta, có bằng lòng đồng cam cộng khổ hoạn nạn cùng với Đại Ngụy hay không, đây là kế sách đồng minh."
"Con đường thứ hai, chính là bắt tay liên hợp cùng vương triều Sơ Nguyên, tạo áp lực cho Đại Ngụy, rốt cuộc thì trận chiến này uy lực lớn nhất thuộc về Thiên Lôi đại pháo Nhất phẩm, hay là có người đang âm thầm ra tay, ai cũng đều khó nói ra trước được."
"Có thể dùng việc này để áp chế Đại Ngụy."
Tể tướng Đột Tà mở miệng.
Nhưng những lời này, tất cả mọi người đều cùng nhau nhíu lại cái.
Bởi vì.
Đại Ngụy đã có bốn khẩu đại pháo lớn như vậy, nếu vương triều Đột Tà ngay trong thời khắc mấu chốt này, xảy ra xung đột vũ trang với Đại Ngụy, đối với Đột Tà mà nói chẳng phải chuyện tốt lành gì.
Chẳng qua các đại thần không nói ra thôi, cái này liên quan đến quốc vận, bọn họ khó mà nói được, đành để hoàng đế Đột Tạ tự mình đưa ra quyết định.
"Trên cơ bản đã có thể xác định được, đây là Thiên Lôi đại pháo Nhất phẩm."
Đột Tà đại đế cất tiếng, nhấn mạnh một câu.
Bởi vì Võ giả Nhất phẩm ở Đột Tà đã nói rõ, đây là Thiên Lôi đại pháo Nhất Phẩm, không thể nào có Nhất phẩm âm thầm ra tay được, nếu có Nhất phẩm âm thầm ra tay, thế càng nguy hiểm.
Nhưng tể tướng Đột Tà lắc đầu, nhìn về phía Đột Tà đại đế nói.
"Bệ hạ, cuối cùng phải hay không phải, không ai có thể chứng minh được, trừ phi Đại Ngụy giao Thiên Lôi đại pháo Nhất phẩm cho vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên đánh giá, nếu là thật, chúng ta đây không còn lời nào để nói, nhưng nếu không phải, trách nhiệm này đến cả Đại Ngụy cũng không gánh vác nổi đâu."
Tể tướng Đột Tà nói, sắc mặt hắn bình tĩnh nói ra những lời như thế.
"Vả lại, còn có một việc nữa, Hứa Thanh Tiêu mang bốn khẩu Thiên Lôi đại pháo Nhất phẩm ra, điều đó không sai, nhưng vấn đề là, khoảng cách xa thế, ai có thể xác định được đấy là thật?"
"Thiên Lôi đại pháo Nhất phẩm khó chế tạo đến nhường nào, thần nghĩ, Đột Tà không hiểu, chẳng lẽ vương triều Sơ Nguyên lại không hiểu ư?"
"Thần nghe được, vương triều Sơ Nguyên từ mấy năm về trước sớm đã bắt đầu bí mật chế tạo Thiên Lôi đại pháo, cho đến bây giờ cũng chỉ gần luyện chế ra được Thiên Lôi đại pháo Tam phẩm."
"Đại Ngụy dựa vào cái gì để luyện chế ra được Nhất phẩm?"
"Dù có cho Hứa Thanh Tiêu là kỳ tài ngút trời đi, dùng toàn sức mạnh quốc gia, cũng không thể chế tạo ra được bốn khẩu pháo, dù sao thứ này yêu cầu vật liệu cực kỳ đặc thù."
"Cho nên, thần kết luận, Đại Ngụy chắc hẳn chỉ có một khẩu Thiên Lôi đại pháo Nhất Phẩm thôi, còn lại chẳng qua chỉ là thứ phẩm, hoặc là bán thành phẩm."
"Chỉ cần hai đại vương triều liên thủ lại, bắt ép Đại Ngụy giao thứ phẩm, hoặc bán thành phẩm, đối với hai nước mà nói, cũng là chuyện tốt rồi."
"Quá trình chắc chắn gian nan, nhưng vẫn tốt hơn so với tình cảnh trước mắt."
Tể tướng Đột Tà nói.
Nói đến đây, mọi người cũng đồng loạt gật đầu, cho rằng tể tướng Đột Tà nói không sai.
Nhưng giọng nói của hoàng đế Đột Tà không nhịn được vang lên.
"Vậy Đại Ngụy sẽ đồng ý như thế không?"
Hắn khẽ nhíu mày.
Hiện giờ Đại Ngụy quốc phú dân cường, cộng thêm vừa mới luyện chế ra được thần khí chiến tranh, dựa vào gì đưa cho Đột Tà chứ?
Dựa vào thứ này, hơn nữa bản thân Đại Ngụy cũng có một lượng Võ giả Nhất phẩm đấy.
Nói thật, hai đại vương triều đúng là chẳng có tư cách gì để làm một trận chiến với Đại Ngụy cả,
Nếu đánh thật, chắc chắn cả hai cùng chết, ai cũng đừng hòng nghĩ chiếm được phần tốt hơn, hơn nữa rất có khả năng hai đại vương triều sẽ trả một cái giá cực kỳ thảm khốc.
Nếu Đại Ngụy không sợ chiến, vậy không thể dễ dàng lấy được thứ mình muốn.
"Cho nên bệ hạ phải đưa ra lựa chọn rõ ràng, rốt cuộc là cách hoà đàm, hay là cách cưỡng ép?"
"Tất cả mục đích đều vì Thiên Lôi đại pháo, còn lại đều không sao hết."
"Bệ hạ phải rõ, hiện tại Đại Ngụy đang muốn đúc được Trung châu long đỉnh, đây chính là thần vật trong truyền thuyết, là thần vật có thể giúp vương triều cường thịnh đi lên chân chính."
"Thần vật như vậy, vương triều Đại Ngụy sẽ bỏ qua sao?"
"Sau khi thắng Man tộc, cũng không đại biểu Đại Ngụy có thể đúc được Trung châu long đỉnh, bọn họ yêu cầu phải có thời gian như trước, muốn đúc ra được Trung châu long đỉnh thật sự, nhất định phải thống nhất được Trung châu, đây là sự thật."
"Cho nên, Đại Ngụy cũng không chọn đánh chiến linh tinh được."
"Man Quốc, tính ra chẳng phải cái gì, nhưng Đại Ngụy không dám động binh đao với hai đại vương triều, hơn nữa nếu thật sự nổ ra chiến tranh toàn diện, cũng không phải chuyện mà một khẩu Thiên Lôi đại pháo Nhất phẩm có thể giải quyết hết."
"Đại pháo là vật chết, mà người là sống."
Tể tướng Đột Tà thao thao bất tuyệt, phân tích trận tranh đấu này.
Đợi khi nói xong hết, Đột Tà đại đế đúng là hiểu ra thật.
"Vậy dựa vào ý của ái khanh, nên chọn con đường kia?"
Đột Tà đại đế hỏi.