Nhưng mà, ngay vào lúc này.
Từng giọng nói vang dội vọng lên.
"Ta, Thanh Tịnh đạo nhân, Thất Tinh Đạo Tông chưởng giáo, nguyện lĩnh đệ tử tiên môn, dốc sức trợ Vương thánh."
"Ta, Già Lam, chủ trì chùa Thiên Trúc, nguyện lĩnh đệ tử Phật môn, dốc sức trợ Vương thánh."
"Trẫm, hoàng đế Đột Tà, nguyện lĩnh bá tánh Đột Tà, dốc sức trợ Vương thánh."
"Trẫm, hoàng đế Sơ Nguyên, nguyện lĩnh bá tánh Sơ Nguyên, dốc sức trợ Vương thánh."
Từng giọng nói vang lên.
Trong phút chốc, một bó khí vận, đổ về phía kinh đô Đại Nguỵ, tất cả đều đi vào trong cơ thể của Vương Triều Dương.
Mà Trung châu long đỉnh vừa lột xác xong, ngay tại lúc này cũng điên cuồng rung lên.
Chỉ bằng sức của một mình Vương Triều Dương, lập đại hồng nguyện lớn thế, thiên địa đương nhiên sẽ không tán thành.
Mặc dù hắn là Á thánh.
Nhưng trong nháy mắt, Tiên đạo, Phật đạo, cộng với sự ủng hộ tuyệt đối của hai đại vương triều, thế này khác biệt hoàn toàn.
Trên không trung Đại Nguỵ.
Từng đóa mây điềm lành kim sắc xuất hiện.
Điềm lành hiện ra tràn ngập cả Đại Nguỵ, vô số mây tía, hàng vạn luồng hào quang.
Đây là thiên địa tán thành.
Chớp mắt thôi, trong kinh đô Đại Nguỵ, Vương Triều Dương có vẻ vô cùng kích độ.
Hắn biết, nếu mình có thể lấy được khí vận của Trung châu long đỉnh, mặc dù mình không thể bước vào Nho đạo Nhất phẩm ngay được, cũng được coi là nửa bước vào Nho Thánh cảnh chân chính.
Đến lúc đó, Hứa Thanh Tiêu, hoàn toàn không phải đối thủ của mình.
Cho nên, hắn hưng phấn, hắn kích động.
Đặc biệt là, thiên địa cho đáp lại, điềm lành mây tía đấy, chính là một loại tán thành.
Còn không đợi sức mạnh thiên địa hoàn toàn ngưng tụ lại.
Ai sẽ nghĩ đến rằng, vào lúc gay go này Vương Triều Dương lại chơi một chiêu thế này đâu?
Hứa Thanh Tiêu vẫn đang chinh chiến ở Man Quốc, vì Đại Nguỵ mở mang bờ cõi, cũng chính nhờ vậy, long đỉnh của Đại Nguỵ mới có thể lột xác trở thành Trung châu long đỉnh.
Nhưng không ngờ rằng, vào giây phút quan trọng này, Vương Triều Dương ấy thế lại muốn ăn cắp Trung châu long đỉnh trắng trợn như thế.
Đây được gọi là trộm nhà rồi.
Nhưng mà thủ đoạn của Vương Triều Dương cũng cay độc thật, hắn dùng đại hồng nguyện làm cái giá đắt, nguyện người đọc sách trong thiên hạ, ai ai cũng như rồng, càng phải khiến thiên hạ ngừng chiến, không còn tranh giành hỗn loạn nữa.
Đây gần như là đại hồng nguyện không thể nào hoàn thành được.
Bình thường mà nói, thiên địa chắc sẽ không cho phép, cũng không phải không mong được vậy, mà Vương Triều Dương gần nhất chỉ là một Á Thánh, hắn không có tư cách này.
Nhưng ngay vào lúc cam go nhất, có người âm thầm giúp hắn.
Tiên môn, Phật môn, còn có hai đại vương triều, cùng với các thế lực lớn cũng đang giúp Vương Triều Dương.
Bởi vì, nếu như để Đại Nguỵ đạt được Trung châu long đỉnh, đối với bọn chúng mà nói, cũng không phải chuyện tốt lành gì.
Còn nếu để Vương Triều Dương có được, cũng chẳng phải chuyện tốt, nhưng so với việc Đại Nguỵ có thì bọn chúng càng chọn vế sau hơn.
Giờ phút này.
Kinh thành Đại Nguỵ.
Theo sự xuất hiện của đại hồng nguyện, trong nháy mắt, dị tượng liên miên, mây lành che phủ, Trung châu long đỉnh đúng thật đang liên tục rung lên bần bật.
Thiên địa đã tán thành đại hồng nguyện của Vương Triều Dương.
Bên trong Thiên Địa văn cung.
Khuôn mặt của Vương Triều Dương càng toát ra vẻ hưng phấn và chờ mong.
Trung châu long đỉnh đấy.
Đó chính là thứ trong truyền thuyết, nếu như giành được thứ này, đối với hắn mà nói có ý nghĩa cực lớn.
Hắn có thể nhờ vào đó để trở thành Chuẩn Thánh, nửa chân tiến vào Thánh Nhân cảnh của Nho đạo, có được một phần sức mạnh của Thánh Nhân.
Là một loại thăng cấp khó diễn tả bằng lời được.
Nếu hắn có thể thành Thánh, đối với chính hắn mà nói, đây là một chuyện tốt, nhưng đối với Đại Nguỵ mà nói, đây chẳng phải chuyện tốt lành gì.
Bọn họ chỉ mong Hứa Thanh Tiêu có thể thành Thánh.
Vì vậy, trong triều đình, một vài tiếng chửi rủa không khỏi vang lên.
"Vương Triều Dương vậy mà dám cướp khí vận Đại Nguỵ ta?"
"Thằng này đúng là tên khốn nạn không có đạo đức, đây là khí vận của Đại Nguỵ ta, muốn cướp trắng hả?"
"Hở mồm ra là thiên hạ, long đỉnh chính là khí vận của cả Đại Nguỵ ta đúc thành, vậy mà hắn lại muốn vì người trong thiên hạ tạo phúc, quả nhiên miệng treo đầy nhân nghĩa đạo đức giả dối thôi!"
"Bệ hạ, tụ sức mạnh quốc vận ra, ngăn cản Vương Triều Dương đánh cắp khí vận của Đại Nguỵ ta."
Triều thần đều mở miệng nói, siết chặt nắm tay, lớn tiếng tức giận mắng mỏ, cũng có người, khản cầu thẳng với Nữ đế ra tay ngăn lại.
Trên long ỷ.
Nữ đế nhìn thấy hết thảy, mặc dù các thần tử không nói, chỉnh nàng cũng hiểu phải ngăn Vương Triều Dương lại.
Lập tức, giọng của Nữ đế vang lên.
"Trẫm chính là Nữ đế của Đại Nguỵ, không chấp nhận đại hồng nguyện này."
Tiếng nói của Nữ đế vang lên.
Nàng nói thẳng, không vòng vo nhiều ý, không chấp nhận đại hồng nguyện.
Quả thật, sau khi Nữ đế lên tiếng, Trung châu long đỉnh vốn đang rung lên bần bật, bắt đầu từ lúc này dần dần bình tĩnh trở lại, tuy rằng dị tượng ở trong thiên địa vẫn nhiều như trước.
Cũng không còn rục rịch rung chuyển như trước rồi.
Quý Linh, đại biểu cho vương triều Đại Nguỵ.
Đương nhiên có thể điều khiển khống chế được sức mạnh quốc vận.
Nàng gia tăng sức mạnh quốc vận, có thể khiến Trung châu long đỉnh ổn định trở lại.
Quý Linh hiểu rõ, Hứa Thanh Tiêu sẽ không ngồi im mặc kệ, nàng đang đợi, đợi Hứa Thanh Tiêu quay về.
Nhưng mà, vào đúng lúc này, từ trong Thiên Địa văn cung.
Giọng nói của Vương Triều Dương không khỏi vang lên.
"Bệ hạ cớ gì phải làm như vậy?"
"Bổn Thánh lập nhiều đại hồng nguyện như vậy, lập thề vì người trong thiên hạ, người người như rồng."
"Còn ngừng loạn lạc đình chiến, để con dân Đại Nguỵ không chịu nỗi khổ chiến loạn, thiên hạ thái bình, đây vốn là đại công đức vô thượng."
"Nếu đại hồng nguyện của bổn thánh lập xuống, thiên hạ thái bình, Trung châu long đỉnh đương nhiên cũng có thể đông tụ hoàn toàn."
"Bệ hạ lần này quấy nhiễu, có phải không muốn thiên hạ thái bình, hay là không muốn thấy người người như rồng đây?"
Thấy Trung châu long đỉnh quay về vẻ bình thường xong, giọng của Vương Triều Dương vang lên.
Hắn lên tiếng chất vấn Nữ đế.