Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1367 - Chương 1367: Tranh Đoạt Long Đỉnh, Chư Đế Sống Lại, Thánh Nhân Lộ Mặt, Thiên Địa Văn Cung Xuất Hiện (2)

Chương 1367: Tranh Đoạt Long Đỉnh, Chư Đế Sống Lại, Thánh Nhân Lộ Mặt, Thiên Địa Văn Cung Xuất Hiện (2)

Trong kinh đô, bách tính kinh ngạc.

Trong hoàng cung, văn võ bá quan cũng triệt để thở phào nhẹ nhõm.

Bọn họ thật ra vẫn đang đợi, đợi Hứa Thanh Tiêu về.

Nay, họ đã chờ được rồi.

Mọi người lộ ra nét mặt vui mừng, song song cũng chấn động trước lời nói của Hứa Thanh Tiêu.

"Bốn mươi tám đại hồng nguyện?"

"Nực cười."

Trong Thiên Địa văn cung, Vương Triều Dương cũng không kinh ngạc Hứa Thanh Tiêu đến.

Xảy ra chuyện này, nếu Hứa Thanh Tiêu không đi ra, đấy mới là lạ.

Chẳng qua đến khi nghe được Hứa Thanh Tiêu muốn lập bốn mươi tám đại hồng nguyện xong, ngược lại thì hắn cũng không khẩn trương.

Trận tranh cướp Trung châu long đỉnh này, bây giờ đơn giản chính là so xem ai lập đại hồng nguyện lớn hơn thôi.

Ai hơn thì sẽ được thiên địa tán thành.

Nếu Hứa Thanh Tiêu có thể lập được đại hồng nguyện chân chính, một cái là đủ rồi, không cần lập đến bốn mươi tám cái đại hồng nguyện.

Hiển nhiên lộ rõ, Hứa Thanh Tiêu muốn dựa vào số lượng, ngay lập tức cứu lại cục diện.

Nhưng mà, điều này có được chăng?

Đến mức phải dùng số lượng để đối kháng lại mình, đây có nghĩa Hứa Thanh Tiêu đã thua rồi.

Tây châu.

Trong chùa Thiên Trúc.

Già Lam thần tăng tĩnh toạ ở trong bảo điện, tượng Phật A Di Đà đứng vững, tất cả đều mang vẻ trang nghiêm, mà trước mặt lão có một người đàn ông khoác áo đen đang ngồi.

"A di đà phật. "

"Hứa thí chủ thua. "

Lão nói.

Nhìn về phía Đại Nguỵ, giọng chắc chắn như đinh đóng cột.

"Bốn mươi tám đại hồng nguyện, sao lại thua được?"

Người đàn ông áo đen bình tĩnh nhìn Già Lam thần tăng, hỏi.

Nói vừa xong, Già Lam thần tăng đã lắc đầu.

"Nhân tố lớn nhất của trận tranh đoạt Trung châu long đỉnh này, chính là cách lập hồng nguyện."

"Mà trong cả thiên hạ này, không ai hiểu đại hồng nguyện hơn Phật môn ta."

"Đại hồng nguyện Vương thánh lập là do chũng ta sắp xếp ổn thoả tỉ mỉ, nhờ Tiên, Phật, vương triều, Nho đạo, tứ đại thế lực ủng hộ, thiên địa mới miễn cưỡng tán thành, nguyện ý tiếp nhận đại hồng nguyện này."

"Nếu Hứa Thanh Tiêu cũng lập đại hồng nguyện, cho dù bốn mươi tám cái, hay là một cái, cũng bõ công mà thôi."

"Bốn mươi tám đại hồng nguyện, thiên địa không thể chấp nhận được, dù chấp nhận, nhất định cũng phải khác với đại hồng nguyện gì đó đã từng đã lập."

"Muốn thắng bằng số lượng, đây là chuyện không thể."

"Về phần chỉ một mình hắn lập đại hồng nguyện, cũng không vượt qua được Vương thánh, vượt qua đại hồng nguyện của Vương thánh thiên địa cũng không chấp nhận."

"Đến lúc này, Hứa Thanh Tiêu khẳng định thua."

Già Lam thần tăng nói, dù lão ta chưa hẳn tự tin chắc chắn, nhưng bằng lời nói này, cũng đã ra vẻ bản thân cực kỳ tự tin.

Nói đến đây, người mặc áo choàng đen không khỏi gật gù.

Theo sau đó tiếp tục nói.

"Tất cả mọi chuyện đã sắp xếp thoả đáng, nếu thành công, Phật môn sẽ truyền khắp năm châu, từ nay về sau, trong thiên hạ này chỉ còn hai đạo Phật, Nho."

"Ngươi cũng có thể trở thành Vô Thượng Giác Ngộ."

Người mặc áo choàng đen mở miệng hứa hẹn rất nhiều lợi ích.

Già Lam thần tăng không nói, hơi trầm mặc nhìn về một phương hướng khác.

Người mặc áo choàng đen biết Già Lam thần tăng đang lo lắng cái gì, vì vậy chậm rãi nói.

"Ngươi yên tâm, sẽ không làm hắn bị thương."

Nói xong, người mặc áo choàng đen không nói tiếp nữa.

Cũng vào lúc này.

Giọng của Hứa Thanh Tiêu vang lên rõ ràng.

"Giả sử ta chứng đạo thành, quốc gia ta có địa ngục, quỷ đói súc sanh, vĩnh viễn rơi xuống địa ngục."

"Giả sử ta chứng đạo thành, thiên nhân thọ chung trong nước xong, nếu còn đi vào tam ác đạo, không thể đắc đạo."

(Tam ác đạo bao gồm: địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh)

"Giả sử ta chứng đạo thành, tám trăm bốn mươi triệu chúng sinh đều có thể đắc đạo."

"Giả sử ta chứng đạo thành, chúng sinh trong mười phương nghe danh hiệu ta, hết lòng tin tưởng, nếu có điều lành nào, dốc lòng hối hướng nguyện sinh về cõi nước ta, cho đến mười niệm, nếu không được vãng sinh, thề không thành Chánh Giác. Ngoại trừ những kẻ phạm tội ngũ nghịch, phỉ báng chánh pháp."

"Giả sử ta chứng đạo thành, thần tiên chư pháp, đều vì chúng sanh, không cầu chánh pháp, không giác ngộ."

Tiếng vang ầm ầm cất lên.

Tiếng nói đó vĩ đại không gì bằng, mỗi một lời đều vang khắp Trung châu.

Mà từng đại hồng nguyện đó đều khiến người ta chấn động.

Nhất là Tây châu Phật tu, bọn họ so với ai đều hiểu đại hồng nguyện là thứ gì.

Cho nên trong nháy mắt, đã hiểu đại hồng nguyện của Hứa Thanh Tiêu khủng khiếp đến nhường nào.

Trong chùa Thiên Trúc.

Già Lam thần tăng mới vừa rồi còn chưng vẻ mặt tự tin, trong phút chốc sắc mặt đã trở nên vô cùng kinh ngạc.

"Hứa Thanh Tiêu hắn điên rồi?"

Già Lam thần tăng lúc nào cũng bình thản, ngay tại giờ phút này không thể nào kiềm giữ được nữa, lão đứng phắt dậy, nhìn về phía Đại Nguỵ, trong ánh mắt chứa đầy không tin nổi.

Đại hồng nguyện Hứa Thanh Tiêu lập xuống, vượt quá tầm tưởng tượng.

Cũng quá khủng khiếp.

"Mỗi một đại hồng nguyện đều không kém gì đại hồng nguyện Vương thánh lập."

"Chọn bừa một cái cũng không thể nào hoàn thành được, vậy mà hắn dám lập tận bốn mươi tám đại hồng nguyện, hắn điên thật rồi?"

Già Lam thần tăng siết chặt nắm tay, sắc mặt lão xấu vô cùng, nhìn chằm chằm về phía Đại Nguỵ, phát ra nỗi nghi hoặc trong lòng mình.

Không phải gì khác.

Chủ yếu là vì Hứa Thanh Tiêu quá điên cuồng.

Đại hồng nguyện Vương Triều Dương lập, là vì người người như rồng, thiên hạ thái bình.

Nhưng Hứa Thanh Tiêu thì sao?

Há mồm nếu ta chứng đạo thành, tất cả yêu ma đều xuống địa ngục, để cầu cho thiên hạ thái bình.

Càng tuyệt hơn là, nếu ta chứng đạo thành, tám trăm bốn mươi triệu chúng sanh đều có thể chứng đạo.

Chỉ bằng điều này thôi, đã đủ giết chết đại hồng nguyện của Vương Triều Dương đến tận mười con phố rồi.

Vương Triều Dương nguyện người trong thiên hạ, ai cũng như rồng.

Hứa Thanh Tiêu còn nguyện tám trăm bốn mươi triệu chúng sanh đều như rồng.

Chẳng cần biết lập được bao nhiêu đại hồng nguyện, chỉ cần thiên địa tiếp nhận một đại hồng nguyện này thôi, Hứa Thanh Tiêu đã có được Trung châu long đỉnh.

Đây không còn ngang cấp bậc với nhau nữa rồi.

Cũng chính vì vậy, Già Lam thần tăng mới thành ra thế.

"Nhưng đại hồng nguyện như vầy, thiên địa sẽ không chấp nhận."

"Chẳng qua chỉ đấu tranh được một lúc thôi."

Nhưng mà, người mặc áo choàng đen kia, trái lại còn rất bình tĩnh, đứng chắp tay, lẳng lặng lên tiếng.

Hắn không cho rằng đại hồng nguyện này của Hứa Thanh Tiêu sẽ được thiên địa tán thành.

Chỉ một cái đã khó lòng tán thành rồi, huống hồ là bốn mươi tám đại hồng nguyện?

Bình Luận (0)
Comment