“Chỉ cần Hứa Thanh Tiêu chết, bổn vương sẽ lập tức huy động lực lượng, mượn dao giết người, đồng thời khiến cho người dân Đại Ngụy tạo áp lực cho triều đình Đại Ngụy, gây ra chiến tranh giữa ba triều. Tệ nhất là các thế lực lớn nắm giữ được Thần Võ đại pháo, chúng ta chỉ cần trợ giúp bọn họ chiếm lĩnh thế lực khác.”
“Chẳng lẽ bọn họ không muốn hai khẩu ba khẩu, thậm chí là năm khẩu Thần Võ đại pháo sao?”
Ý của Vĩnh Bình thân vương cũng rất trực tiếp, nói ra trọng điểm.
Xui khiến các thế lực lớn dồn dập đòi hỏi Thần Võ đại pháo.
Đại Ngụy không cho, vậy thì đánh, dù sao sớm muộn gì cũng bị Trung Châu thôn tính, sao có thể để ba đại vương triều giao dịch thành công một cách dễ dàng như vậy?
Nếu Vương triều Đại Ngụy nguyện ý cho.
Cùng chia sẻ Thần Võ đại pháo nhất phẩm với mỗi thế lực lớn, đã thế thì không gian hành động càng lớn hơn nữa.
Giết chết Hứa Thanh Tiêu.
Đại Ngụy chắc chắn sẽ bạo loạn, tùy tiện lan truyền lời đồn, rằng mọi chuyện là do Vương triều Đột Tà hoặc Vương triều Sơ Nguyên làm, xem xem nhân dân của Vương triều Đại Ngụy sẽ bạo nộ hay không?
Đến lúc đó, cho dù là Đại Ngụy không muốn chiến, cũng phải chiến.
Nếu không, thế nào dân chúng cũng nổi dậy.
Danh tiếng của Hứa Thanh Tiêu cao như thế, nếu hắn chết, Đại Ngụy sẽ hỗn loạn đến nhường nào.
Nếu Đại Ngụy loạn lạc, bọn chúng hoàn toàn có thể nâng đỡ các thế lực khác, chẳng hạn như ngũ đại đế tộc ở Đông Châu.
Bọn hắn chẳng lẽ không muốn trở thành bá chủ Đông Châu?
Phật môn Tây Châu còn dễ bàn hơn chút, Nam Châu và Bắc Châu nhất định sẽ đại loạn, đến lúc đó thiên hạ đều sẽ hỗn loạn cả lên.
Lúc ấy, dù cho Hứa Thanh Tiêu sống lại cũng vô dụng.
Đây là suy nghĩ của gã, cũng là kế hoạch của gã.
Già Lam thần tăng nghe xong, không khỏi gật đầu.
Có điều nghĩ ngợi một hồi, Già Lam thần tăng lại tiếp tục cất lời.
“Cũng có nghĩa là, tiếp theo đó chúng ta chỉ có hai con đường có thể đi thôi.”
“Thứ nhất, giết Hứa Thanh Tiêu, khiến cho thiên hạ đại loạn, phục sinh ma thần, chém giết mọi cường giả từ tứ phẩm trở lên.”
“Thứ hai, hồi sinh chúng.”
“Có điều lão nạp vẫn không muốn đi đến bước thứ hai. Đến bước thứ hai rồi, thiên hạ sẽ bị tuyệt chủng, ngươi và ta cũng sẽ chết ở trong trận loạn lạc này. Bước này không cần thiết lắm, nếu không giết chết được Hứa Thanh Tiêu, nên lui thì lui đi.”
Già Lam thần tăng thở dài.
Ông ta biết rõ, lối thoát đang trải ngay trước mặt mình.
Giết chết Hứa Thanh Tiêu, khiến cho thiên hạ đại loạn, tạo ra sát nghiệt, hồi sinh ma thần, đảo lộn mọi thứ một lần nữa.
Hoặc là phục sinh tam hung thần.
Nhưng Già Lam thần tăng cũng không ngu, ông ta không phải người thích giết chóc. Hồi sinh ma thần là kế hoạch của ông ta, sau khi ma thần sống lại sẽ chĩa mũi nhọn vào những cường giả trên tứ phẩm.
Phàm là cao hơn tứ phẩm hoặc là tứ phẩm, đều sẽ bị ma thần chém giết.
Ma thần cần nhờ vào tinh huyết của tứ phẩm mới có thể sống lại hoàn toàn. Một khi chúng hoàn toàn sống lại sẽ bắt đầu thèm giết chóc, phục sinh tam hung thần.
Thủ đoạn của bọn hắn, chính là phong tỏa ma thần, sau khi ma thần tàn sát hết tứ phẩm trong thiên hạ thì sẽ phong ấn chúng lại lần nữa.
Đây mới là kế hoạch của bọn hắn.
Hồi sinh tam hung thần là lựa chọn cuối cùng.
Lựa chọn mang tính ‘cá chết lưới rách’.
Nhưng lựa chọn này Già Lam thần tăng sẽ không làm, dù sao ông ta cũng là đệ tử Phật môn.
Ông ta chỉ muốn làm cho Phật môn hưng thịnh lên. Việc chém giết người từ tứ phẩm trở lên trong thiên hạ đối với Phật môn mà nói là chuyện tốt, bởi vì bọn hắn cũng có mánh khoé ẩn náu trong khoảng thời gian này.
Ma thần sẽ không làm tổn hại đến bọn hắn.
Chờ tứ phẩm trong thiên hạ chết sạch sẽ, vậy thì bọn hắn chính là sự tồn tại mạnh nhất trên đời này.
Cũng chính vì quyền lợi này, bọn hắn mới có thể tụ lại một chỗ, thà rằng liều lớn một lần cũng phải tiến hành.
Nếu thành công, chính là xưng bá thế giới, một bước lên trời, không cần nhiều âm mưu quỷ kế, cũng không cần lo này lo nọ.
“Ngươi yên tâm, không đến vạn bất đắc dĩ, bổn vương cũng sẽ không lựa chọn hồi sinh chúng.”
“Nếu hồi sinh chúng, ta và ngươi cũng sẽ táng thân tại đây.”
Vĩnh Bình thân vương gật đầu, gã cũng rất rõ ràng, rằng kết cục của việc hồi sinh tam hung thần là cái gì.
Tất cả đều sẽ vùi thây.
“Được, nếu đã thế thì bổn vương liền rời đi trước để thuyết phục các bên. Tây Châu là cứ điểm cuối cùng của chúng ta.”
Vĩnh Bình thân vương quyết định.
“Ừm.”
Già Lam thần tăng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Sau đó ông ta lại tiếp tục gõ mõ.
Có điều ngay vào lúc này, giọng của Vĩnh Bình thân vương lại lần nữa vang lên.
“Đúng rồi, chuyện về đồ nhi của ngươi xử lý thế nào rồi?”
“Hiện giờ nó đang ở Tây Châu truyền Phật pháp, đã hình thành được một cánh thế lực cực lớn. Nếu như để nó tiếp tục như thế, chỉ sợ Phật môn Tây Châu cũng sẽ bị nó thống nhất.”
“Nó chính là người của Hứa Thanh Tiêu.”
Vĩnh Bình thân vương dò hỏi.
“Không sao, nó muốn làm nên trò trống cũng cần phải một đoạn thời gian.”
“Nếu như kế hoạch của chúng ta thất bại, nó có làm ra trò trống gì hay không cũng không quan trọng. Nếu như kế hoạch của chúng ta thành công, cũng không quan trọng.”
Già Lam thần tăng trông có hơi dửng dưng bất cần.
Nhưng Vĩnh Bình thân vương biết, đây là Già Lam thần tăng đang bảo vệ đối phương, cho nên gã nghĩ ngợi một hồi cũng không nói tiếp nữa.
Ngay sau đó, Vĩnh Bình thân vương biến mất.
Cứ thế.
Trong nháy mắt, thời gian mười ngày chẳng mấy chốc đã trôi qua.
Một ngày này.
Vương triều Đột Tà và Vương triều Sơ Nguyên đã vận chuyện đến hết toàn bộ vật tư mà Đại Ngụy yêu cầu.