Sau khi xác định được tin tức.
Ông ta cũng thật sự hiểu kế hoạch của Đại Ngụy.
Dùng Thần Võ đại pháo để lừa gạt vương triều Đột Tà ký kết các loại điều khoản.
Bây giờ cuộc duyệt binh đã kết thúc, Đại Ngụy đã lấy con át chủ bài ra, mang ý nghĩa là bọn họ nhất định phải tuân thủ những điều khoản này.
Mỗi một điều khoản đều là sư tử ngoạm.
Lúc ấy ký kết thì có ý muốn quỵt nợ.
Nhiều nhất chỉ thực hiện ba năm năm năm thôi.
Nhưng bây giờ ông ta hiểu được, bọn họ đã không ổn rồi.
Dám quỵt nợ, không nói những điều khác, Đại Ngụy chỉ cần áp bức một cái là bách tính Đột Tà đều không dám đồng ý.
Bọn họ cũng sợ Thần Võ đại pháo lắm.
Mà thân là một vị vua.
Ông ta hoàn toàn hiểu được chuyện Đột Tà làm bá chủ Trung châu là chuyện không thể nào.
Trước mắt coi như có phát động chiến tranh thì chỉ sợ cũng sẽ không ai đồng ý đi.
Một ngàn bảy trăm chiếc Thần Võ đại pháo, ai mà dám đi?
Trước kia khi Đại Ngụy không lộ át chủ bài ra thì ít nhất chỉ biết họ rất mạnh, nhưng không nhiều Thần Võ đại pháo.
Nhưng bây giờ thì không giống như vậy.
Trong mấy tháng này, chuyện mà người ở các nơi trong thiên hạ bàn tán chính là Thần Võ đại pháo.
Uy lực của đại pháo mọi người đều đã biết.
Nếu như bây giờ mà tuyên chiến với Đại Ngụy, vậy xem như tất cả các thế lực của năm châu lớn cộng lại cùng nhau tuyên chiến thì đoán chừng cũng không đủ người cho người ta giết.
Hơn nữa ý kiến của tất cả các thế lực của năm châu lớn cũng không thể nào thống nhất được.
Đại Ngụy lại không phạm phải tội gì lớn ngập trời.
Đơn giản chỉ muốn đòi tiền mà thôi.
Một không giết người nước ngươi, hai không làm nhục quốc gia ngươi, ngươi tuyên chiến làm cái quái gì?
Cho nên, Đột Tà đại đế đã hiểu.
Sau cuộc duyệt binh hôm nay.
Trung châu, nhìn như có ba đại vương triều.
Trên thực tế chỉ còn một thôi.
Trong tình huống vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên đã ký kết đủ các loại điều khoản với Đại Ngụy, tất nhiên sẽ phải rời khỏi võ đài lịch sử. Vận may tốt một chút thì có lẽ vẫn còn có thể để lại tên tuổi vương triều.
Nếu như không may thì.
Có thể sẽ hoàn toàn bị diệt sạch.
Đây không phải là vấn đề có đánh hay không đánh, là người trong thiên hạ không dám đánh với Đại Ngụy, ai dám lên tiếng nói đánh thì chẳng cần Đại Ngụy ra tay, tất nhiên cũng sẽ có người ra tay dạy dỗ, dùng chuyện này để lấy lòng Đại Ngụy.
Cũng như vậy.
Tình huống bây giờ của vương triều Đột Tà.
Cũng giống như những chuyện đã xảy ra ở vương triều Sơ Nguyên.
Chẳng qua tố chất của Sơ Nguyên đại đế còn kém hơn Đột Tà đại đế nhiều lắm.
Ông ta ngất đi tại chỗ.
Không phải bị dọa ngất mà là một loại chết lặng.
Sau khi hai triều bình tĩnh lại, trải qua cuộc thương nghị mấy canh giờ, cuối cùng cũng viết mật tín giao cho Đại Ngụy.
Nội dung đại khái là hy vọng có thể thay đổi các điều khoản trước đó một chút, nếu như có thể, hai triều nguyện tôn Đại Ngụy đứng đầu.
Đây là sự cân nhắc sau cùng của hai triều.
Những điều khoản mà trước đó bọn họ đã ký cực kỳ hà khắc, lúc đó họ chỉ đơn giản muốn quỵt nợ thôi. Nghĩ đến dù sau cũng không phải thực hiện thì ký cái gì mà không được chứ?
Bây giờ Đại Ngụy đã lộ ra sức mạnh thật sự, ép bọn họ không thể xem nhẹ chuyện này được.
Nếu không thì chưa cần Đại Ngụy ra tay, không quá mười năm, hai triều sẽ không thể nào bình ổn nội loạn nữa.
Mật tín của hai triều được đưa vào Đại Ngụy.
Tất cả những điều này đều nằm trong dự liệu của Hứa Thanh Tiêu.
Nữ đế không do dự chút nào mà dựa theo kế hoạch của Hứa Thanh Tiêu để lại, đồng ý yêu cầu của hai triều, Đại Ngụy cũng không hi vọng hai triều bị nội loạn.
Nhưng còn có một yêu cầu, trong vòng ba tháng, hoàng đế hai triều nhất định phải nhường lại ngôi vị an hưởng tuổi già, không được tham dự vào chuyện triều chính.
Nếu không, không đồng ý.
Tin tức được truyền trở lại.
Hai vị đại đế giận đến nổi sấm sét đùng đoàng.
Nhưng cuối cùng họ vẫn đáp ứng trong khuất nhục.
Bây giờ bọn họ không có vốn liếng gì để ngang tàng.
Nhưng càng không may hơn chính là các thế lực lớn của năm châu, Đại Ngụy đã ký kết giao dịch với bọn họ, vật tư tiền bạc đều đưa cả rồi nhưng không ngờ Đại Ngụy lại có đến một ngàn bảy trăm chiếc Thần Võ đại pháo.
Hơn nữa đại pháo mà Đại Ngụy đưa bọn họ đã bị nhỏ máu nhận chủ, đổi một cách nói khác thì Thần Võ đại pháo có thể đưa cho họ, nhưng quyền khống chế vẫn trong tay Đại Ngụy.
Sứ thần các nước nhất định không đồng ý.
Nhưng đã bị Lễ bộ cực kỳ hữu hảo mà đưa đến con đường chính buổi duyệt binh để nhìn một lúc. Nhìn thấy một ngàn bảy trăm chiếc Thần Võ đại pháo, bọn họ không muốn đồng ý cũng phải đồng ý.
Mà lúc này.
Tây châu.
Lúc này tin tức duyệt binh đã truyền đến Tây châu.
Trong chùa Thiên Trúc.
Khi Già Lam thần tăng nghe xong tin tức truyền đến từ miệng của các tăng nhân.
Ông ta hoàn toàn trầm mặc.
Nhìn về phía Tuệ Giác trước mắt một chút.
Ông ta cũng hoàn toàn hiểu rõ vì sao Hứa Thanh Tiêu lại nói hôm nay mình sẽ viên tịch.
Một ngàn bảy trăm chiếc Thần Võ đại pháo.
Một lần duyệt binh, chấn nhiếp thiên hạ.
Trực tiếp khiến cho hai đại vương triều tuyệt vọng, cũng hoàn toàn khiến cho thiên hạ an tĩnh lại.
Bởi vì đối với các thế lực trong thiên hạ mà nói, bọn họ đều có cùng chung một kẻ địch.
Đó chính là Đại Ngụy.