Ma Vực Trung Châu.
Vĩnh Bình thân vương có chút sững sờ.
Gã muốn nói cái gì đó, nhưng lại bị tiên thi trấn áp, gã căn bản không nói được một câu nào.
Đồng thời, gã cũng tò mò, ai sẽ đến xử lý gã.
Chỉ là khi gã nhìn thấy Hứa Thanh Tiêu, Vĩnh Bình thân vương hoàn toàn kinh ngạc.
"Hứa Thanh Tiêu?"
"Sao lại là ngươi?"
Vĩnh Bình thân vương cho dù có tính toán thế nào, cũng không có nghĩ tới, Hứa Thanh Tiêu sẽ xuất hiện ở đây.
Gã biết, trong cơ thể của Hứa Thanh Tiêu bị trồng Tam Ma Ấn, chỉ cần Hứa Thanh Tiêu dám xuất hiện trước mặt tiên thi, nhất định sẽ bị tiên thi chém giết.
Cho dù thế nào gã cũng không nghĩ tới, người tới thực sự là Hứa Thanh Tiêu.
Giây phút đó.
Vĩnh Bình thân vương đã hiểu ra.
Hứa Thanh Tiêu và tiên thi Trung Châu đã sớm gặp mặt rồi, đây là một cái bẫy.
Gã đã hiểu rồi.
Hứa Thanh Tiêu dám mạo hiểm kinh thiên, hắn đi trước một bước, đến gặp tiên thi.
Bản thân đã trở thành kẻ thua cuộc lớn nhất.
Cũng trong khoảnh khắc Hứa Thanh Tiêu xuất hiện, tiên thi ngay lập tức giải toả phong ấn.
Vĩnh Bình thân vương có thể động đậy, cũng có thể nói chuyện.
"Điều này là không thể."
"Trong cơ thể hắn có Tam Ma Ấn, vì sao không giết hắn?"
“Tiền bối, ngươi là do thiên địa thai nghén sinh ra, vì sao không giết hắn?”
Sau khi được cởi bỏ phong ấn, Vĩnh Bình thân vương mở miệng nói chuyện, có vẻ vô cùng phẫn nộ.
Giọng nói vang lên.
Tiên thi không trả lời, hắn khinh thường trả lời câu hỏi của Vĩnh Bình thân vương.
Không có lý do gì cả.
Theo hắn thấy, Hứa Thanh Tiêu tốt xấu gì cũng là Á Thánh, có ý chí thiên địa gia trì.
Nhưng Vĩnh Bình thân vương thì là thứ gì?
Nhìn Vĩnh Bình thân vương có chút cuồng loạn, Hứa Thanh Tiêu không nói gì, mà là để cho gã tiếp tục nói.
Sau một lúc.
Vĩnh Bình thân vương không nói lời nào nữa, chỉ nhìn Hứa Thanh Tiêu với một ánh mắt khó hiểu.
Giờ này khắc này, giọng nói của Hứa Thanh Tiêu chậm rãi vang lên.
"Già Lam thần tăng đã viên tịch rồi."
"Chỉ còn lại một mình ngươi."
"Ngươi còn có gì muốn nói, có thể nói ra, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi."
Hứa Thanh Tiêu mở miệng nói, có vẻ vô cùng bình tĩnh.
Nói xong lời này.
Vĩnh Bình thân vương trầm mặc.
Gã tin lời hứa Thanh Tiêu nói.
Bản thân Già Lam thần tăng cũng đã có chút do dự, ông ta là đệ tử Phật môn, bảo ông ta phục sinh Ma Thần, ông ta cũng sẽ có chút do dự.
Hiện giờ Đại Ngụy đã xuất ra một ngàn bảy trăm khẩu Thần Vũ đại pháo, đã cắt đứt con đường sống của bọn họ.
Viên tịch là sự lựa chọn duy nhất của ông ta.
Chỉ là đối mặt với dáng vẻ cao cao tại thượng như thế của Hứa Thanh Tiêu, trong lòng Vĩnh Bình thân vương bất giác sinh ra cảm giác chán ghét.
Cuối cùng, gã nhìn Hứa Thanh Tiêu, chậm rãi nói.
"Hối hận đã không chịu nghe theo lời Hoài Ninh."
Vĩnh Bình thân vương mở miệng, gã hiểu rõ, thắng làm vua thua làm giặc.
Nhưng gã nghĩ rằng gã thua thì thua thôi, không chịu nghe lời khuyên giải của Hoài Ninh thân vương.
Nếu như trước đây, sớm chém chết Hứa Thanh Tiêu, có lẽ sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Giờ khắc này, Vĩnh Bình thân vương không nhịn được thở dài.
Gã ẩn náu nửa đời người, không ngờ rằng, cuối cùng lại bị Hứa Thanh Tiêu phá rối.
Gã im lặng và không có gì để nói.
Tuy nhiên, Hứa Thanh Tiêu hiểu được suy nghĩ của gã, vì vậy hắn mở miệng nói.
"Ngươi sai rồi."
"Ngay từ đầu, các ngươi đã thua, cho dù ta có xuất hiện hay không."
"Các ngươi cũng không có khả năng thành công."
"Đây là thiên mệnh."
Hứa Thanh Tiêu mở miệng.
Hắn đã biến mất trong hơn nửa tháng và hiểu được rất nhiều đạo lý.
Đối với loại người như Vĩnh Bình thân vương, hắn cũng không cảm thấy đáng tiếc.
Bọn họ không thể thành công.
Bởi vì giữa trời đất, bọn họ vẫn còn quá nhỏ bé.
Chứ chuyện này không liên quan đến sự xuất hiện của hắn.
"Ha."
Vĩnh Bình thân vương cười lạnh một tiếng.
Gã không trả lời, nhưng cũng không đồng ý với Hứa Thanh Tiêu.
Tuy nhiên, Hứa Thanh Tiêu đi thẳng tới trước mặt Vĩnh Bình thân vương.
Giọng nói vô cùng bình tĩnh.
"Ngươi tự mình ngẫm nghĩ lại xem, Man tộc xâm lược Đại Ngụy, Đại Ngụy bắc phạt, lại cộng thêm loạn lạc ở phủ Bình Khâu, người chết đã đủ rồi."
"Nếu như có thể phục sinh được Ma Thần, thì đã sớm phục sinh rồi."
"Có cần phải đợi đến bây giờ không?"
Hứa Thanh Tiêu mở miệng.
Chỉ là những lời này, đã làm cho Vĩnh Bình thân vương nhịn không được lên tiếng.
"Ngươi thật sự cho rằng mình sẽ thắng sao?"
"Ngươi thật sự cho rằng bản thân hiểu hết mọi chuyện sao?"
"Còn có rất nhiều chuyện, rất nhiều bí mật, ngươi có biết không?"
Vĩnh Bình thân vương cười lạnh nói.
Gã nói ra những lời này, có vẻ vô cùng tự tin.
Nhưng ngay sau đó, Hứa Thanh Tiêu lại lên tiếng.
"Tam Ma Ấn phải không."
"Cái gọi là bí mật, rốt cuộc là ai đã gieo Tam Ma Ấn ở trong cơ thể ta phải không?"
Hứa Thanh Tiêu mở miệng.
Vừa nói ra những lời này, Vĩnh Bình thân vương sững sờ cả người.
Sau đó, giọng nói của Hứa Thanh Tiêu lại tiếp tục vang lên.
"Trong khoảng thời gian này, ta cứ luôn tự hỏi, Lữ Thánh có chết hay không."
"Cho đến hôm nay ngươi xuất hiện, ta mới hoàn toàn hiểu ra, Già Lam cũng được, Vân Du đạo nhân cũng được, kể cả Hoa Tinh Vân, các người đều là quân cờ mà thôi."
"Tam Ma Ấn, cũng không phải do Bạch Y cô nương gieo vào trong cơ thể ta."
"Nói một cách chính xác, Bạch Y cô nương căn bản không gieo rắc cái gì vào trong cơ thể ta cả."
"Ta nói đúng không?"
Hứa Thanh Tiêu nói ra những lời nói này, triệt để làm cho Vĩnh Bình thân vương trầm mặc.
Gã không nghĩ tới, Hứa Thanh Tiêu lại có thể đoán được.
"Ha."
"Còn gì nữa không? Còn có rất nhiều bí mật nữa, ngươi biết không?”
Vĩnh Bình thân vương tiếp tục nói.
Nhưng Hứa Thanh Tiêu lại lắc đầu.
"Ta không cần nhiều bí mật như vậy."
Hứa Thanh Tiêu đã giơ tay lên.
Giây phút tiếp theo, không có bất kỳ sự do dự nào, cũng không có bất kỳ sự dây dưa nào.
Vĩnh Bình Thân vương đã bị Hứa Thanh Tiêu trực tiếp chấn nát tâm não.
Chết ngay tại chỗ.
Rất trực tiếp.
Hứa Thanh Tiêu không muốn nghe thấy bất kỳ chuyện gì nữa.
Giải quyết xong Vĩnh Bình thân vương.
Chỉ còn lại một người cuối cùng.
Chém giết hắn, như vậy ít nhất trong vòng năm trăm năm, thiên hạ sẽ được an bình.
Sau một khắc, Hứa Thanh Tiêu rời đi, chuẩn bị đi thanh lý người cuối cùng.
Và ngay lúc này.
Giọng nói của tiên thi chậm rãi vang lên.
"Ngươi còn bốn tháng."
Hắn nói xong lời này, ngay lập tức an tĩnh lại.
Hứa Thanh Tiêu không trả lời lại, mà biến mất giữa Ma Vực.
Hắn đã đi đến thanh lý người cuối cùng.
Đi tìm, người thật sự gieo Tam Ma Ấn cho hắn.