Sắp xếp Hứa Thanh Tiêu đến Lại bộ đây đúng thật là đãi ngộ cấp cao nhất rồi, hiền tài bình thường khi lên triều đều sẽ được sắp xếp đến Công bộ hoặc Lễ bộ, phải chịu vài năm tư lịch trước đã, làm chút việc vặt. Làm tốt, tính tình ổn thì sẽ sắp xếp ngươi đi nơi khác làm việc.
Nhưng sắp xếp thẳng vào Lại bộ, đây thực sự là cực kỳ xem trọng Hứa Thanh Tiêu.
Huống chi xem như có sắp xếp cho hắn đến Lại bộ thì tùy tiện ném cho một chức Chủ sự xem như là không tệ lắm rồi, Viên Ngoại lang là gì chứ? Đây chính là quan viên lục phẩm đấy, có quyền quản lý chuyện lên chức của quan viên một quận, đương nhiên là không bao gồm quận thủ.
Có thể nói chỉ cần Hứa Thanh Tiêu bước vào Lại bộ thì không đến ba năm nữa, Hứa Thanh Tiêu có thể tích lũy được một lượng lớn nhân mạch, lại thêm bệ hạ coi trọng hắn như vậy, nếu trong ba năm Hứa Thanh Tiêu không làm sai bất cứ chuyện gì thì tấn thăng lên ngũ phẩm Lang Trung cũng không thành vấn đề.
Ngay lập tức, có người lên tiếng:
“Bệ hạ! Thần cảm thấy có chút không ổn.”
Giọng nói vang lên, chẳng qua cũng không phải là quan viên Lại bộ mà là quan viên Lễ bộ, nhưng vẫn là nho quan như cũ.
Là Lễ bộ Lang Trung, Ngô Phổ, quan viên tòng ngũ phẩm.
“Thần cho rằng Hứa Thanh Tiêu tuy có đại tài nhưng chỉ vẻn vẹn là tài hoa về phương diện Nho học, quản lý quốc gia không thể chỉ dựa vào văn tài mà còn cần phải có nhiều kinh nghiệm.”
“Hứa Thanh Tiêu mới vừa vào triều đình đã được nhậm chức Viên Ngoại lang, thật sự là hơi không ổn. Thần cho rằng chẳng bằng cứ để cho Hứa Thanh Tiêu đế Lễ bộ, bên trong Lễ bộ cũng vừa vặn thiếu một chức Chủ sự.
“Thứ nhất, có thể để cho Hứa Thanh Tiêu làm quen với các loại lễ nghi trong triều đình, thứ hai cũng có thể để cho Hứa Thanh Tiêu tích lũy thêm kiến thức, miễn cho tương lai lại phạm phải sai lầm. Chờ sau khi rèn luyện thêm mấy năm rồi đến Lại bộ cũng không muộn.”
Giọng Ngô Phổ vang lên, lòng Hứa Thanh Tiêu lại cảm thấy có chút không hợp lẽ thường.
Đi đến nha môn Thanh Thủy Lễ bộ cũng không có việc gì, dù sao thì có thể đi vào lục bộ cũng xem như là rất tốt rồi, dù sao đây là trung tâm chính trị Đại Ngụy, bất kỳ một chức vụ nào đi nữa, đi ra bên ngoài thì cũng chính là đại quan.
Nhưng Nữ đế lại cho mình chức Viên Ngoại lang tòng lục phẩm, vậy mà ngươi lại trực tiếp đẩy ta xuống đến tòng thất phẩm?
Trực tiếp giảm hai cấp, quả thật là không hợp lẽ thường.
Không phải Hứa Thanh Tiêu truy cầu quyền lực mà là có câu nói gọi là quan hơn một cấp đè chết người, chức quan hắn càng lớn thì chuyện hắn làm sẽ càng thuận tiện, nếu như ngươi đi làm việc vặt, vậy lúc ngươi muốn làm chuyện gì đó còn phải báo cáo hết tầng này đến tầng khác, một chuyện kẹt cả năm?
Hứa Thanh Tiêu sẽ không làm.
“Ngô Lang Trung, lời này của ngươi sai rồi.”
“Bệ hạ, mặc dù Hứa Thanh Tiêu đúng là trẻ tuổi thật nhưng mà tài không đợi tuổi, thiên hạ này cũng chưa từng nghe ai nói là càng già thì càng tài năng, đơn giản là làm việc quen tay mà thôi.”
“Thần cảm thấy Hứa Thanh Tiêu có vạn cổ chi tài thì tuyệt đối không thể nào làm theo lẽ thường được. Lại bộ Viên Ngoại lang cũng không phải là không được, nếu như không phải Hứa Thanh Tiêu chưa từng ra chiến trường, thần còn hi vọng đại tài như thế có thể đến Binh bộ. Đừng nói đến Viên Ngoại lang, cho dù bệ hạ có cho chức Lang Trung thần cũng đồng ý.”
Giờ khắc này, âm thanh của Quảng Bình hầu vang lên.
Các liệt hầu bọn họ ngày thường không cần vào triều, hôm nay vào triều chính là vì muốn giữ thể diện cho Hứa Thanh Tiêu, cũng là vì tranh chức cho Hứa Thanh Tiêu.
Tất cả mọi người đều biết chuyện Hứa Thanh Tiêu nhậm chức nhất định sẽ là một trận đấu tranh, vì vậy bọn họ mới chạy đến trực tiếp để cho liệt hầu tranh quyền cho Hứa Thanh Tiêu.
Cũng xem như là thể hiện thái độ của mình.
Đúng là như vậy, theo lời nói của Quảng Bình hầu, Ngô Phổ yên lặng, dù sao hắn chẳng qua cũng chỉ là một tên Lang Trung, quan viên tòng ngũ phẩm, làm sao dám cãi lại Quảng Bình hầu, đôi bên cũng không phải là cùng một cấp bậc.
Nhưng vào giờ khắc này, có người ở Lại bộ đứng ra.
“Thần, Lại bộ Thị Lang, không dám đồng ý với lời của Quảng Bình hầu.”
“Thần cho rằng Lại bộ chưởng quản việc lên chức của quan viên Đại Ngụy, cần phải có đầy đủ kinh nghiệm, nếu không bất luận là có làm đúng bao nhiêu lần thì nếu như cho lên chức sai một lần sẽ nuôi ra những sai lầm lớn. Hứa Thanh Tiêu có vạn cổ chi tài nhưng lại không thích hợp với Lại bộ.”
“Thần cho rằng Lễ bộ hoặc Công bộ rất phù hợp, nhậm chức Viên Ngoại lang cũng không tệ. Dù sao thì tài năng của Hứa Thanh Tiêu, chúng thần cũng đã từng nghe qua.”
Lần này là Công bộ Thị Lang ra mặt, mặc dù hắn không thể sánh được với Quảng Bình hầu nhưng trên triều đình vẫn có tư cách để nói mấy câu, nhất là hắn còn là quan viên Lại bộ.
Tất nhiên là có tư cách để nói.
Chẳng qua hắn cũng không trực tiếp phủ định, vẫn để cho Hứa Thanh Tiêu lưu lại chức Viên Ngoại lang, chẳng qua làm Viên Ngoại lang Lễ bộ cũng không có tác dụng gì.
“Đi đến Lễ bộ và Công bộ, chẳng phải là đại tài tiểu dụng hay sao?”
“Thần không tán đồng, Lại bộ là tốt nhất.”
“Hơn nữa bệ hạ cũng đã mở miệng, thần nghĩ chắc chắn bệ hạ cũng đã suy tính kỹ càng rồi, thần tán đồng lời nói của bệ hạ.”
Quảng Bình hầu mở miệng, khí thế của võ quan hiển lộ hẳn ra. Hắn nói một câu làm cho Lễ bộ và Công bộ có chút không vui. Cái gì gọi là đến Lễ bộ Công bộ bọn ta là đại tài tiểu dụng?
Nghi thức khi ngươi ra ngoài, còn có quan bào trên người của ngươi, bao gồm cả nhà ngươi còn không phải đều là do chúng ta làm ra à? Tên này được đấy.
“Chúng thần tán thành lời nói của Quảng Bình hầu.”
Ngay sau đó, tập đoàn võ quan cũng cùng nhau mở miệng, ngoại trừ các quốc công không nói lời nào thì các võ quan còn lại đều mở miệng nói giúp.
Đến Lại bộ là tốt nhất.
Sao có thể để cho đám nho quan đó hoàn toàn khống chế được chứ?
Mặc dù không biết bệ hạ có ý gì nhưng đây cũng là một đòn cảnh cáo, trong lòng các quốc công cười lạnh, còn bên nhóm nho quan thì lại có hơi trầm mặc.
Cũng vào lúc này, “Thần, Lại bộ Thượng thư, Trần Chính Nho bái kiến bệ hạ.”
“Chuyện Hứa Thanh Tiêu đến Lại bộ đúng là có chút không ổn, mong bệ hạ nghĩ lại.”
Trần Chính Nho mở miệng, Hứa Thanh Tiêu cũng không nhìn lại nhưng hắn biết người ở cấp bậc này mở miệng trên cơ bản là cần phải có Nữ đế đưa ra quyết định.
Tả tướng đương triều mở miệng, phân lượng này cũng đủ rồi, lại còn là Lại bộ Thượng thư, đây chính là người đứng đầu đấy.
“Không ổn, không ổn, lão thần cho rằng Hứa Thanh Tiêu thích hợp đến Lại bộ.”