Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 304 - Chương 304: Văn Võ Cả Triều Xôn Xao, Hứa Thanh Tiêu Giăng Bẫy, Ba Ngày Cuối Cùng (3)

Chương 304: Văn Võ Cả Triều Xôn Xao, Hứa Thanh Tiêu Giăng Bẫy, Ba Ngày Cuối Cùng (3)

Trong một tháng này, có vài người giả thần giả quỷ, tưởng tượng Hứa Thanh Tiêu quá khoa trương, hiện tại hoàn toàn không thể chấp nhận được kết cuộc này, có thể nói là hại người hại mình.

Đặc biệt là Tôn Tĩnh An, càng không nhịn được hừ lạnh nói.

“Đã tra không ra thì nói cho Hình bộ biết sớm một chút, mỗi ngày ở trong nhà, chơi bời lêu lổng, lười biếng nhàn hạ, Trương Thượng thư, lề thói này quyết không thể xảy ra ở Hình bộ.”

Tôn Tĩnh An nhịn không được mở miệng, ông ta thật sự tức giận đến đau cả ruột gan rồi.

Thân là đại nho, vì chút mặt mũi, căng da đầu chịu đựng, thổi phồng Hứa Thanh Tiêu.

Kết quả không nghĩ tới chính là, đức hạnh của Hứa Thanh Tiêu lại là như thế này.

Ông ta càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng chắc chắn Hứa Thanh Tiêu thích tạo thanh thế, không có bản lĩnh thật sự, chỉ biết chơi thủ đoạn, vì vậy mới có thể mở miệng nói mấy câu này.

“Tôn đại nhân nói rất đúng, vậy ngài điều tra đi nhé? Ta đi tìm bệ hạ nói thử xem sao?”

Nghe được tiếng hừ lạnh của Tôn Tĩnh An, Hứa Thanh Tiêu mở miệng đáp lại như vậy.

“Hừ!”

Tôn Tĩnh An phất tay áo rời đi, lười để ý đến Hứa Thanh Tiêu, hôm nay ông ta hoàn toàn mất hết mặt mũi rồi.

Giận quá giận!

Còn về phần Hình bộ Thượng thư Trương Tĩnh, tuy rằng hắn cũng khó chịu, nhưng không trực tiếp lên tiếng giống Tôn Tĩnh An, mà nhìn Hứa Thanh Tiêu nói.

“Hứa Thanh Tiêu, bất luận ngươi có tra ra hay không, cũng nên làm theo quy trình, chuyện nên làm ắt phải làm, ngày đêm ở trong nhà, phá mất quy củ, Tôn nho nói không sai, không thể cổ vũ lề thói này.”

Trương Tĩnh mở miệng, thoạt nhìn là nhắc nhở, kỳ thật cũng có chút khó chịu.

“Thượng thư đại nhân, tất cả manh mối trong hồ sơ vụ án đều bị gián đoạn, không có nhân chứng, cũng không biết nên bắt đầu từ đâu, ngài là Thượng thư, mong ngài chỉ điểm đường đi nước bước.”

Hứa Thanh Tiêu vẫn ha ha cười nói, nhưng lời nói có ý gì, mọi người đều hiểu.

“Ngươi hỏi bản quan, làm sao bản quan biết được, nhưng ít ra ngươi cũng phải gọi nhân chứng duy nhất đến hỏi thử chứ?”

Trương Tĩnh có chút tức giận, là ngươi phá án hay là ta phá án? Hay là để ta phá luôn cho?

“Người cũng đã điên rồi, gọi tới làm chi?”

Hứa Thanh Tiêu làm ra vẻ như đang lẩm bẩm, nhưng vừa dứt, ánh mắt sắc lẹm của Trương Tĩnh quét tới, lập tức Hứa Thanh Tiêu không nói gì, mà mở miệng nói.

“Vậy làm phiền khi Trương Thượng thư về Hình bộ, giúp thuộc hạ tìm nhân chứng, làm phiền rồi.”

Hứa Thanh Tiêu mở miệng nói chuyện gọi người đến, để Trương Thượng thư giúp vậy, hắn không có thời gian, hiển nhiên một bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi.

“Đen đủi.”

Trương Tĩnh không còn gì để nói, hai chữ đại biểu suy nghĩ trong nội tâm của hắn.

Khó khăn lắm bản thân mới không so đo hiềm khích trước đây, xem như giúp Hứa Thanh Tiêu một lần, không ngờ nhận lấy câu trả lời như vậy.

Có điều qua việc này hắn có thể thấy được, Hứa Thanh Tiêu thật sự đã bất lực.

Vụ án này, Hứa Thanh Tiêu không hề có một chút tiến triển nào, cho dù tính lui một vạn bước mà nói, Hứa Thanh Tiêu có chút tiến triển, nhưng tiến triển này mọi người đều có, cho nên tương đương với việc không có.

Mà bệ hạ chỉ cho thời gian ba ngày cuối cùng.

Làm sao phá án trong thời gian ba ngày?

Có khả năng một tháng cũng không có chút tiến triển, ba ngày lấy cái gì phá án?

Nghĩ đến đây, trong lòng Trương Tĩnh cảm thấy ghê tởm, thậm chí hắn ta hoài nghi, Hứa Thanh Tiêu có phải cố tình chọc tức mình, tiếp nhận vụ án này, dụ dỗ mình mắc mưu nhập hố, thời khắc mấu chốt làm mình mất mặt.

Tuy rằng khả năng này không cao, nhưng nhìn thấy gương mặt của Hứa Thanh Tiêu, tự nhiên hắn liền cảm thấy mình đang bị tính kế.

“Thượng thư đại nhân, nhớ đưa Lý Kiến Toàn đến nhanh chút nhé, nếu chậm trễ, thuộc hạ chỉ có thể xin bệ hạ thư thả thêm mấy ngày.”

Hứa Thanh Tiêu nhìn bóng lưng của Trương Tĩnh hô lên như thế.

Trương Tĩnh liền tăng tốc độ bước chân.

Nhìn bóng lưng của Trương Tĩnh, Hứa Thanh Tiêu không thể không cảm khái một tiếng, thể chất của Hình bộ Thượng thư cũng không tệ lắm, dựa theo bộ dạng này, ít nhất còn có thể làm việc thêm ba năm mười năm, bản thân muốn thăng chức một cách bình thường cũng hơi khó rồi nha.

“Lý thúc, lát nữa tiểu điệt qua nhà thúc chơi nhé?”

Hứa Thanh Tiêu quay đầu, nhìn An Quốc công mà mở lời như vậy.

“Không được rồi, thúc muốn đi đến nhà Tín Võ Hầu gia, con mau chóng về điều tra án đi.”

An Quốc công nghe được lời này, trực tiếp cự tuyệt, hiện tại ông mặt mũi nào đi về nhà? Về nhà làm gì? Về nhà để người nhà chê cười?

Đi đến nhà Tín Võ Quốc công trú ba ngày rồi mới trở về.

“Lư Quốc công.”

Hứa Thanh Tiêu đảo mắt nhìn về phía Lư quốc công, người đối diện vẫy vẫy tay nói: “Ta cũng phải đi Tín Võ Hầu gia, Thanh Tiêu hiền điệt, ngươi vẫn nên trở về phá án đi thôi.”

Tâm tình mọi người đều rất buồn bực, một tháng qua, muốn nói có người nào tâng bốc Hứa Thanh Tiêu nhiệt tình nhất thì chính là đám võ quan này.

Người này còn dữ dội hơn người kia, nâng Hứa Thanh Tiêu lên thành thần tiên, nhưng hôm nay đồng loạt bị vả mặt, trừ một vài Liệt Hầu, đa số đều từng tâng bốc Hứa Thanh Tiêu.

Cho nên đám người này đều phải trú ở nhà Tín Võ Hầu gia vài ngày, để giấu đi bản mặt nhục nhã.

Được lắm, nhìn thái độ của mọi người, Hứa Thanh Tiêu xem như hiểu ra rồi.

Không dựa được vào mấy mối quan hệ này, vẫn nên dựa vào chính mình.

“Vậy được rồi, các vị thúc thúc, chư vị lão ca, ta đi về trước nhé, rảnh rỗi có thể tới trường học của ta làm khách.”

“Ta cho các ngươi ăn lẩu.”

Hứa Thanh Tiêu mời mọc mọi người, còn mọi người cũng phụ họa cho qua chuyện, rồi sau đó xếp thành một đoàn đi đến nhà Tín Võ Hầu gia.

Sau khi đi khỏi hoàng cung.

Trước tiên Hứa Thanh Tiêu trở về học đường, có không ít bá tánh hỏi han kết quả như thế nào, mà Hứa Thanh Tiêu cũng nói việc công xử theo phép công, vụ án của Hình bộ, tạm thời không thể công bố, các bá tánh cũng lập tức cảm thấy hứng thú.

Sau khi văn võ cả triều trở về, sự tình cũng nhanh chóng lan truyền khắp nơi.

Câu trả lời của Hứa Thanh Tiêu ở trên triều vào ngày hôm nay, nháy mắt làm cho quyền quý khắp kinh thành câm nín.

Đợi một tháng, mong đợi cả một tháng, không ngờ lại kết thúc bằng cách thức như thế này.

Nói thật, người khẩn trương nhất là không ít quan quân trong kinh thành, bọn họ tuần tra cực kỳ nghiêm ngặt, trong ngoài toàn bộ kinh thành đều gia cố thêm hai lớp, lại không ngờ rằng, Hứa Thanh Tiêu tra không ra.

Lần này phí toi công sức rồi.

Còn bá tánh sau khi biết được việc này, trong khoảng thời gian ngắn những lời đồn đãi vớ vẩn được lan truyền rộng rãi.

Đầu tiên là có rất nhiều lời nói gièm pha Hứa Thanh Tiêu viết văn chương còn tin, đi phán án xử án thì có chút khó khăn rồi, nói bệ hạ nhìn lầm, không nên để Hứa Thanh Tiêu vào Hình bộ, đúng hơn nên cho vào Lễ bộ.

Bình Luận (0)
Comment