Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 361 - Chương 361: Hộ Bộ, Hình Bộ, Binh Bộ, Ba Bộ Thành Một! Chờ Cá Mắc Câu! (1)

Chương 361: Hộ Bộ, Hình Bộ, Binh Bộ, Ba Bộ Thành Một! Chờ Cá Mắc Câu! (1)

“Thượng thư đại nhân, hạ quan có phương pháp hạch toán riêng của mình, chi tiêu gần ba mươi năm tất cả đều đã được tính toán rõ ràng chi tiết, mong Thượng thư đại nhân kiểm tra lại.”

“Ồ, đúng rồi, ở đây vẫn còn một phần hồ sơ bị tính sót, sau khi Thượng thư đại nhân xem xong thì nên lập tức điều tra.”

“Hạ quan tin tưởng các quan viên của Hộ bộ cương chính liêm minh nhưng dù sao thì cũng có liên quan đến thu thuế, tiền tài của triều đình, tất cả vẫn nên cẩn thận tỉ mỉ một chút.”

“Nếu không để người ta nắm đằng chuôi thì không tốt lắm.”

Hứa Thanh Tiêu giao ra hai phần giấy Tuyên, một phần là số liệu hạch toán trong những năm gần đây, một phần là mấy chỗ xảy ra sai sót.

Lúc này, trên dưới Hộ bộ đều nhíu mày, còn Cố Ngôn thì bán tín bán nghi nhận lấy chồng giấy, sau đó lại đưa mắt nhìn.

Chỉ liếc mắt một cái, sắc mặt Cố Ngôn liền thay đổi.

Phương pháp sắp xếp này của Hứa Thanh Tiêu cũng quá kì diệu rồi, đã tính ra chi tiêu, thu nhập một cách rõ ràng. Loại phương pháp này có khó học hay không cũng là một chuyện, quan trọng nhất chính là đọc rất tiện.

Ví dụ, giống như bệ hạ đột nhiên muốn nhìn tình hình thu thuế của Hộ bộ Đại Ngụy, vậy sẽ phải xem một đống lớn hồ sơ.

Sau đó lại xem từng phần từng phần một.

Còn cái này của Hứa Thanh Tiêu lại cực kỳ giản lược, thậm chí Hứa Thanh Tiêu còn đánh dấu nội dung của từng quyển, như vậy rất thuận tiện cho việc thẩm tra, cũng tránh việc xảy ra vấn đề.

Trong phút chốc Cố Ngôn có thể đánh giá được vật này sẽ nâng cao hiệu suất của Hộ bộ lên ba phần. Sau này khi mọi người hạch toán thì sẽ tránh được rất nhiều phiền toái.

Ông nghiêm túc xem những khoản này, mỗi lần nhìn tới từng mực, trong mắt Cố Ngôn lại lộ ra vẻ kinh ngạc.

Càng xem càng kinh ngạc.

Ông thân là Thượng thư Hộ bộ, sổ sách Hộ bộ ông hiểu rõ nhất, nói là thuộc làu làu cũng không quá đáng, cho nên mỗi một bút toán của Hứa Thanh Tiêu ông đều có thể thầm so sáng trong lòng.

Không có một lỗi sai nào.

Mà những chỗ có lỗi sai sẽ được đánh dấu trong một phần khác, bởi vì bản thân sổ sách này vốn sai rồi.

“Tốt!”

Một khắc đồng hồ sau.

Cố Ngôn không nhịn được thất thanh khen một câu.

Mà những quan viên khác của Hộ bộ thì hơi ngạc nhiên, bọn họ không biết Cố Ngôn đang xem cái gì, vì sao lại khen hay.

Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Cố Ngôn hít một hơi thật sâu, nhìn mọi người một cái sau đó cầm vật trong tay giao cho Tả Thị lang, nói: “Các ngươi cố gắng quan sát, rồi kiểm tra lại một lượt, học tập nghiêm túc.”

Sau khi nói xong lời này, Cố Ngôn nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu nói:

“Thanh Tiêu, theo ta vào đây.”

Chiêu này của Hứa Thanh Tiêu làm cho Cố Ngôn không dám xem thường hắn nữa.

Nói thật thì không phải Cố Ngôn xem thường Hứa Thanh Tiêu mà là Hứa Thanh Tiêu văn tài được xưng vạn cổ, tra án cũng có thiên phú, là đại tài của văn đàn, đại tài của Hình bộ.

Thế nhưng hắn có phải là đại tài của Hộ bộ hay không thì ai biết được?

Cơ sở của Hộ bộ là gì? Nói đơn giản một chút thì chính là thuật toán.

Về phần trưng thuế thu thuế, đó lại là một chuyện khác nữa, là yếu tố chính trị, mà công việc cấp thấp nhất của Hộ bộ chính là hạch toán rõ ràng, sau đó từ đó tra ra những điểm mờ ám.

Phần bảng biểu này của Hứa Thanh Tiêu mang ý nghĩa quá lớn. Ít nhất thì đối với Hộ bộ mà nói thì nó có trợ giúp rất lớn.

Đám người nhanh chóng vây lại.

Còn Hứa Thanh Tiêu thì đi vào trong phòng.

“Ngồi đi.”

Cố Ngôn bảo Hứa Thanh Tiêu ngồi, đồng thời châm trà cho Hứa Thanh Tiêu.

“Thanh Tiêu, thứ ngươi vừa mới đưa cho ta quả thật là do ngươi dùng thời gian hai mươi ngày để viết ra đó sao?”

Cố Ngôn dò hỏi.

“Hồi Thượng thư đại nhân, đúng hơn mà nói thì là mười bảy ngày.”

Hứa Thanh Tiêu không kiêu ngạo không tự ti nói.

Cố Ngôn: “...”

“Trong vòng mười bảy ngày, làm sao ngươi có thể tính ra một cách rõ ràng được? Thứ cho lão phu nói thẳng, tám ngàn ba trăm năm mươi bốn phần hồ sơ, ngươi chỉ đọc thôi cũng phải mất hết nửa tháng mới đúng, đúng không?”

“Nói cách khác thì ngươi chỉ tốn thời gian hai ngày đã hạch toán xong thứ mà Hộ bộ phải mất bốn tháng mới hạch toán được.”

Cố Ngôn không nhịn được hỏi.

“Ừm... Có lẽ đây chính là thiên phú đi.”

Hứa Thanh Tiêu có hơi ngượng ngùng gãi đầu nói.

Cố Ngôn: “...”

Nhìn vẻ mặt trầm mặc của Cố Ngôn, Hứa Thanh Tiêu cũng không có ý định diễn mà lấy ra một tờ giấy nói:

“Thượng thư đại nhân, ta biết ngài muốn hỏi gì.”

“Đơn giản chính là muốn hỏi hạ quan thuật toán vừa chuẩn xác vừa hiệu xuất đúng không.”

“Kỳ thật hạ quan chỉ đổi một cách tính khác mà thôi.”

Hứa Thanh Tiêu mở miệng. Hắn biết Cố Ngôn muốn hỏi gì nên cũng thẳng thắn nói.

“Đổi một cách tính khác? Nói nghe xem nào.”

Cố Ngôn đứng dậy đi đến bên cạnh Hứa Thanh Tiêu, dáng vẻ như tư thái của kẻ dưới không ngại học hỏi.

Hứa Thanh Tiêu cũng không che giấu, thứ đồ này lấy ra càng sớm thì càng tốt, ít nhất thì đối với Đại Ngụy mà nói thì là một chuyện tốt.

Giảm bớt chi phí nhân lực, đề cao hiệu suất làm việc, thậm chí có thể mở rộng ra cả nước, cũng coi như là một cách giúp ích cho quốc gia.

“Cố Thượng thư, phương pháp hạch toán của Hộ bộ hẳn là mượn nhờ đồ vật như bàn tính để tính, muốn học cách tính thuần thục bằng bàn tính thì trước hết là khá phiền toán, thứ hai là mỗi một phép tính đều cần tính toán lặp đi lặp lại mấy lần, nếu không xác suất sai lầm sẽ cực lớn.”

“Vậy thì có thể dùng phép toán cộng trừ để tiến hành hạch toán.”

“Nhưng dùng phương pháp cộng trừ để tiến hành hạch toán thì sẽ cần thay đổi số lượng, ví dụ như nói chữ này, cần phải đối thành số này.”

Hứa Thanh Tiêu kiên nhẫn giải thích cho cố Thượng thư, thuận tiện cũng viết các số Ả Rập ra, tất cá có mười số.

Cố Ngôn đứng ở một bên nghe hắn nói một cách say sưa, hơn nữa lại còn mang đầy thái độ học tập, đến cả thở mạnh cũng không dám.

“Cố Thượng thư có thể đem mười số này lý giải thành kí hiệu, đây chính là một, đây chính là hai, không được hiểu sai.”

“Ví dụ năm nay thu vào khoản tiền một ngàn bốn trăm tám mươi lăm vạn sáu ngàn bốn trăm hai mươi ba lượng, sau đó lại chi tiêu tám trăm năm mươi sáu vạn bốn ngàn hai trăm hai mươi mối lượng, như vậy có thể tiến hành phép trừ đơn giản.

Hứa Thanh Tiêu viết số ra rồi sau đó lại tiến hành chuyển đổi, dùng giọng điệu của giáo viên dạy toán tiểu học nói:

“Số lớn trừ số nhỏ, không đủ thì mượn, sau đó là thế này, lại thế này, cuối cùng là như vầy.”

“Kết quả đạt được chính là sáu trăm hai mươi chín vạn hai ngàn không trăm lẻ hai lượng.”

Hứa Thanh Tiêu tốn gần hai khắc đồng hồ để giảng về nguyên lý của phép cộng trừ.

Kỳ thật thì khái niệm về phép cộng phép trừ Đại Ngụy cũng đã có, Đại Ngụy có thiên đẳng cửu toán chi thuận, cũng coi như là phép cộng phép trừ.

Bình Luận (0)
Comment