Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 374 - Chương 374: Nơi Này Là Đại Ngụy! Nên Cút Đi Chính Là Các Ngươi! (1)

Chương 374: Nơi Này Là Đại Ngụy! Nên Cút Đi Chính Là Các Ngươi! (1)

“Hơn nữa Hứa đại nhân vào kinh đô, một quyển lại là thuộc hạ của hắn bị bắt nạt, Hứa đại nhân thà tự hủy tương lại của mình cũng phải đi đại náo Hình bộ, mấy ngày trước còn chém chết Hoài Bình Quận vương. Từng cảnh ấy chúng ta đều nhìn thấy.”

“Những chuyện khác ta không nói tới. Trong kinh thành, Hứa đại nhân là vị quan tốt thật sự. Bây giờ chúng ta ai không có chuyện thì đi Hình bộ, nếu ai bị phiên thương bẫy thì trở về tìm biên lai. Hứa đại nhân nhất định sẽ làm chủ cho chúng ta.”

Giọng nói cất lên cao cao, sau khi dân chúng nghe xong thì lại lập tức bàn tán.

“Đúng đúng đúng, Hứa đại nhân đúng thật là một vị quan tốt, Hứa đại nhân chắc chắn sẽ giải oan cho bách tính chúng ta.”

“Ừ, ta tin tưởng Hứa đại nhân. Không nói đến chuyện khác, phủ Bình Khâu có liên quan gì đến Hứa đại nhân đâu? Trăm vạn bách tính vô tội uổng mạng kia Hứa đại nhân hoàn toàn có thể mặc kệ. Vụ án của mấy chục năm trước nhưng Hứa đại nhân thà rằng đắc tội một vị thân vương cũng phải đào lên, giúp bách tính giải oan. Chỉ điểm này thôi cũng đủ khiến chúng ta không thể không tin.”

“Được, người khác ta không tin nhưng Hứa đại nhân thì ta tin! Đi đi đi, đi Hình bộ.”

“Vậy bọn ta trở về lấy biên lai. Ta đã nói là Hứa đại nhân sẽ không bỏ mặc chúng ta. Bây giờ chúng ta đi thôi.”

Dân chúng mở miệng nghị luận ầm ĩ.

Ngau từ đầu bọn họ vẫn còn do dự xì xào bàn toán. Không phải là không tin Hứa Thanh Tiêu mà là không tin lời những quan binh này. Chỉ là nhìn thấy thái độ của đám quan binh này, đám người mới thật sự tin tưởng lời bọn họ nói là thật.

“Đừng nói nữa, chúng ta đi, đi Hình bộ. Chúng ta phải làm chỗ dựa cho Hứa đại nhân.”

“Hứa đại nhân đến kinh thành đã đại náo Hình bộ, giận dữ chém quận vương, bây giờ lại gặp chuyện này, theo lý thì Hứa đại nhân không thể ra mặt được nữa nhưng bây giờ Hứa đại nhân thấy dân chúng chúng ta đáng thương nên vẫn ra mặt thay chúng ta.”

“Chúng ta tuyệt đối không thể để cho Hứa đại nhân buồn lòng được, chúng ta qua đó, làm chỗ dựa cho Hứa đại nhân! Hứa đại nhân là quan phụ mẫu của bách tính chúng ta, là quan phụ mẫu tốt, bây giờ Hứa đại nhân nhất định là đang chịu áp lực rất lớn, nếu như chúng ta còn ở đây quậy, không đi ủng hộ Hứa đại nhân thì chúng ta còn làm người được sao?”

Có người rống to, cho rằng Hứa Thanh Tiêu đang làm rất nhiều chuyện vì bọn họ, ở trên triều đình bay giờ hai mặt đều là địch. Văn Cung Đại Ngụy xem thường Hứa Thanh Tiêu, văn thần xem thường Hứa Thanh Tiêu, bách quan xem thường Hứa Thanh Tiêu.

Trong tình huống gian nan như vậy, Hứa Thanh Tiêu còn ra mặt giải oan cho bách tính, nếu như mọi người không giúp đỡ Hứa Thanh Tiêu thì còn ai ủng hộ Hứa Thanh Tiêu nữa?

Sau khi câu này vừa dứt thì dân chúng ai nấy đều kích động, nhao nhao đi về phía Hình bộ.

Thấy bách tính rời đi như ong vỡ tổ, nhóm kinh binh nhẹ nhàng thở ra.

“Hứa Thanh Tiêu này có uy vọng lớn thật, đã có được dân tâm.”

“Đúng vậy, sau này gặp Hứa đại nhân thì cần phải khách khí vạn phần, đừng thấy Hứa đại nhân bây giờ không có phẩm cấp gì nhưng bách tính trong thiên hạ này đều đang ủng hộ hắn, sau này chính là một bước lên mây, không chừng ngày nào đó còn lên làm thừa tướng.”

“Ừ ừ, sau này khi nhìn thấy Hứa đại nhân chúng ta nhất định phải tôn trọng.”

Nhóm Kinh binh cực kì chấn động. Lực hiệu triệu của Hứa Thanh Tiêu thật sự là không còn gì để nói, nói ra một câu đã có thể làm cho dân chúng nghe theo. Nếu như đổi lại là bất kì một vị Thượng thư nào khác, đoán chừng bách tính cũng sẽ không nghe đâu.

Điều này rất đáng sợ, có được dân tâm.

Không chỉ là nha môn Hoài Nam mà các nha môn khác ở kinh đô cũng xảy ra chuyện giống y như vậy.

Vô số dân chúng đi xuôi đi ngược tiến về phía Hình bộ, chi viện cho Hứa Thanh Tiêu.

Đồng thời, từng đạo âm thanh kinh hô cũng xuất hiện.

“Mọi người đừng nên ồn ào, Hứa đại nhân đang giải oan cho chúng ta, nhanh đi đến Hình bộ đi."

“Hứa đại nhân đang phải chịu áp lực rất lớn vì phải giải oan cho bách tính chúng ta, phải nghiêm trị gian thương. Mọi người nhanh chóng đến Hình bộ đi, làm chỗ dựa cho Hứa đại nhân. Nếu như lão bách tính chúng ta không làm chỗ dựa cho Hứa đại nhân thì Hứa đại nhân biết dựa vào ai.”

“Hứa đại nhân đã đắc tội hết đám người trong Nho đạo rồi, lại đắc tội với tất cả văn võ trong triều đình, hoàng thân quốc thích cũng hận chết Hứa đại nhân, là vì cái gì? Còn không phải là vì để cuộc sống của bách tính được tốt hơn một chút hay sao. Chúng ta nhanh đi Hình bộ thôi, làm chỗ dựa cho Hứa đại nhân.”

Dân chúng hô hào, truyền tai nhau, bảo nhau nhanh chóng đi đến Hình bộ nhưng vẫn có người mở miệng giọng điệu tràn đầy chất vấn:

“Trước đó Hứa Thanh Tiêu không làm chỗ dựa cho chúng ta, vậy sao bây giờ lại đứng ra nói chuyện? Có phải là giở trò gì không?”

“Đúng vậy, sớm không ra mặt muộn không ra mặt, hết lần này đến lần khác lại ra mặt vào lúc này. Ta thấy làm quan không có ai tốt cả.”

“Quan thương cấu kết, tên Hứa Thanh Tiêu này cũng không phải người tốt gì.”

Giọng nói cổ quái vang lên đầy âm dương quái khí. Đây là có người cố ý sắp xếp muốn làm bại hoại danh tiếng Hứa Thanh Tiêu, để bách tính không mù quáng tin tưởng.

Chỉ là hắn vừa dứt câu thì nhận lại chính là vô số tiếng mắng chửi.

“Ngươi nói cái gì? Trước đó Hứa đại nhân không xuất hiện? Lúc người ta trảm quận vương đó, ngươi bị mù hả? Lúc người ta đại náo Hình bộ, lỗ tai ngươi điếc rồi phải không? Lời này mà ngươi cũng nói được? Ngươi có còn là con người không?”

“Trước đó Hứa đại nhân không ra mặt là vì sao? Đó là vì người ta vừa mới giết quận vương xong, trên dưới triều đình đều nhìn hắn không vừa mắt cho nên Hứa đại nhân mới thật sự không dám ra mặt. Nếu lại ra mặt thì chắc là Hứa đại nhân cũng không trụ nổi. Ngươi lại còn nói lời này? Ngươi có lương tâm không vậy?”

“Đúng vậy? Hứa đại nhân vì bách tính bọn ta nhiều lắm, nói thật nếu như không phải mấy tên gian thương rắm thúi này quá là ghê tởm thì ta cũng không đồng ý để cho Hứa đại nhân ra mặt. Hứa đại nhân thật đáng thương.”

“Hứa đại nhân thật đáng thương, đã vì bách tính bọn họ mà chịu tai tiếng vậy mà còn bị mấy người như các ngươi vũ nhục. Sao ngươi không đi chết đi? Đúng rồi, ngươi là ai, sao ta chưa từng gặp ngươi vậy?”

“Đúng đúng đúng, ngươi là ai? Ta cũng chưa từng nhìn thấy ngươi, ngưới sống ở phố bọn ta sao?”

Dân chúng không ngốc. Phản ứng đầu tiên của bọn họ là phẫn nộ, cho rằng chuyện mà Hứa Thanh Tiêu đã làm cho mọi người đủ nhiều, sở dĩ khoảng thời gian này không ra mặt là bởi vì Hứa Thanh Tiêu phải gánh chịu quá nhiều rồi.

Thật không ngờ vậy mà còn có người dám nói xấu Hứa Thanh Tiêu, như vậy làm sao mọi người có thể chịu được?

Bình Luận (0)
Comment