"Đúng vậy đúng vậy, tướng mạo như này, làm đại nam nhân như ta cũng nảy sinh cảm giác không thể nói thành lời."
"Đại ca, đừng có làm người ta buồn nôn được không?"
"Hoa Tinh Vân anh tuấn như vậy, a a, ta yêu hắn mất rồi."
"Ta cũng yêu hắn rồi, quá tuấn mỹ!"
Toàn bộ dân dúng sững sờ tại chỗ, có vài người lấy lại tinh thần bắt đầu thảo luận, nhưng phần lớn mọi người vẫn có vẻ hơi kinh động như gặp phải thiên nhân.
Nhất là một số nữ tử, si ngốc ngơ ngác đứng tại chỗ, trong ánh mắt tràn đầy si mê.
Có sao nói vậy, nữ tử trên thế gian này, có được mấy người không thích mỹ nam?
Ở cùng nam nhân xấu xí là cuộc sống.
Ở cùng nam nhân tuấn mỹ mới là mộng tưởng của một nữ nhân.
Đểu cáng thì có làm sao? Không sợ đẹp trai mà đểu, chỉ sợ xấu xí mà cũng đòi đểu.
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Hoa Tinh Vân vô cùng bình tĩnh. Từ nhỏ đã là như thế, chỉ cần y vừa xuất hiện, chính là tiêu điểm của toàn thế giới.
Đã thành thói quen rồi.
Cho nên y không hề khó chịu.
Đi xuống xe ngựa, Hoa Tinh Vân đứng phía sau đội ngũ, có một nữ tử đứng bên cạnh hắn, nữ tử tướng mạo cũng cực kỳ xinh đẹp, mặc áo dài đỏ nhạt.
"Công tử, chúng ta đi một con đường thôi, thân phận của công tử không cần đi ngang hàng với bọn họ."
Nữ tử mở miệng, nhắc nhở Hoa Tinh Vân có thể đi quan đạo.
Nhưng mà Hoa Tinh Vân lắc đầu, giọng nói cực kỳ ôn hòa nói.
"Không cần, cứ đi con đường này."
Y nói một câu, người sau liền im bặt, lẳng lặng đi theo.
Đội ngũ rất dài, đúng một canh giờ sau, mới tới lượt Hoa Tinh Vân, binh lính ở lối ra vào liền vội vàng đứng lên nghênh đón.
Hoa Tinh Vân giao ra giấy dẫn đường, hết sức trật sự, nói chuyện với người khác cũng rất ôn hòa, làm người ta sinh lòng hảo cảm.
Khi hoàn thành xong thủ tục kiểm tra, thị nữ của Hoa Tinh Vân chặn một chiếc xe ngựa lại.
"Làm phiền xa phu, đến trường Thủ Nhân, đa tạ."
Lên xe ngựa, Hoa Tinh Vân mở miệng, khẽ cười nói.
Xa phu có chút kinh ngạc, thứ nhất là tướng mạo của Hoa Tinh Vân, thứ hai là Hoa Tinh Vân muốn đến trường Thủ Nhân, nhưng hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần, thúc ngựa mà đi.
Chỉ là chờ sau khi Hoa Tinh Vân đi mất, rất nhiều giọng nói đồng thanh vang lên.
"Hoa Tinh Vân đến thật rồi."
"Hắn không đến Văn cung Đại Ngụy, mà đi thẳng đến trường Thủ Nhân làm cái gì? Chẳng lẽ lại muốn tìm Hứa Thanh Tiêu gây sự?"
"Không đến mức như vậy chứ? Hiện giờ Hứa đại nhân là Thị lang đấy, Hoa Tinh Vân dựa vào cái gì đi gây chuyện với Hứa đại nhân?"
"Lần này Hoa Tinh Vân trở về rốt cuộc muốn làm gì? Có điều không thể không nói, tướng mạo này thật phi phàm, nếu ta bằng một phần mười, có được nữ tử trong kinh đô này còn không phải là việc dễ như trở bàn tay sao?"
"Một phần mười? Một phần một trăm cũng được, được rồi, đừng nằm mơ nữa, nên làm gì thì làm đi thôi."
Dân chúng bán tàn sôi nổi, đều thấy hiếu kỳ tại sao Hoa Tinh Vân muốn đến trường Thủ Nhân.
Trong phút chốc, xuất hiện nhiều suy đoán, mà việc Hoa Tinh Vân về kinh đô, cũng được truyền đi khắp nơi trong nháy mắt.
Giờ Mùi.
Trường Thủ Nhân.
Hứa Thanh Tiêu đã vẽ xong bản vẽ.
Nhìn vào ba bản vẽ, Hứa Thanh Tiêu rất là hài lòng.
Cuối cùng đã giải quyết xong tất cả mọi việc.
Chờ ngày mai vào triều, bách quan đồng ý, bệ hạ hạ lệnh, liền có thể bắt đầu xây dựng guồng nước.
Những phiền phức tiếp theo đơn giản chỉ là khống chế chi phí mà thôi.
Việc này rất dễ.
Về phần có người ngăn cản hay không, Hứa Thanh Tiêu cũng đoán được nhất định sẽ có, nhưng vấn đề cũng không lớn.
Hoàng đế, và bốn bộ trong Lục Bộ gồm Lại bộ, Hộ bộ, Hình bộ, Công bộ đều đồng ý, Binh bộ thuộc phe võ quan, tất nhiên cũng đồng ý, nói cách khác trong Lục Bộ chỉ còn Lễ bộ không đồng ý.
Nhưng vấn đề là, chuyện này liên quan gì đến Lễ bộ?
Như vậy cho dù có người không phục thì sao nào? Coi dù là Hoài Ninh Thân vương không phục các kiểu cũng không việc gì phải sợ, cả triều văn võ và dân chúng đều đồng ý, ngươi không phục cũng phải phục.
Thoải mái.
Đây chính là lợi ích của việc hòa đồng, có nhiều mối quan hệ tốt.
Hứa Thanh Tiêu ngẫm nghĩ, cảm thấy nguyên do vì sao lần này thuận lợi như thế, hoàn toàn là bởi vì ngày thường biết cách đối nhân xử thế, quả nhiên sống tốt sẽ có kết quả tốt.
Ngay khi Hứa Thanh Tiêu đang suy tư, bóng người Dương Báo xuất hiện, hơn nữa có vẻ hơi nghiêm túc và khẩn trương.
"Đại nhân, có người tới."
Dương Báo mở miệng, vẻ mặt hết sức nghiêm túc.
"Ai?"
Hứa Thanh Tiêu hơi hiếu kỳ.
"Hoa Tinh Vân! Chính là người mà gần đây bách tính đều đang bàn luận, nói là tới bái phỏng ngài. Ta nghe nói, người này rất nổi tiếng, hơn nữa có qua lại thân thiết với Văn Cung Đại Ngụy, khả năng gây bất lợi cho ngài, chúng ta cần gặp hay không đây?"
Dương Báo hạ thấp giọng hỏi.
Hoa Tinh Vân?
Hứa Thanh Tiêu lại nghe thấy cái tên này, vẫn cảm giác có chút lạ lẫm.
Nhưng người ta đích thân tới bái phỏng, Hứa Thanh Tiêu không có lý do để không gặp mặt.
"Đi gặp thử coi sao."
Hứa Thanh Tiêu đứng dậy, bước ra từ trong thư phòng, đi ra bên ngoài trường Thủ Nhân, Trần Tinh Hà cũng ra khỏi cửa phòng, nghe thấy Hoa Tinh Vân tới, tất nhiên cũng muốn gặp mặt cho biết.
"Thanh Tiêu sư đệ, Hoa Tinh Vân đột nhiên bái phỏng, chỉ sợ không có ý tốt, phải chú ý chút."
Trần Tinh Hà nhắc nhở một câu, Hứa Thanh Tiêu khẽ gật đầu.
Chỉ là đi vài bước, hai bóng người liền xuất hiện bên ngoài trường học.
Một nữ tử có vẻ ngoài cực kỳ xinh đẹp, ít nhất là người đẹp đứng hạng năm trong số những nử tử mà mình từng gặp qua.
Đồng hạng nhất chính là nữ đế và nữ nhân ở Tàng Kinh Các kia, thứ hai là Triệu Uyển Nhi, thứ ba là Vĩnh Bình quận chúa, thứ tư chính là nữ nhân này.
Mặc áo dài đỏ nhạt, dáng người cũng đặc biệt đẹp, là một cực phẩm.
Hơn nữa khí huyết trong cơ thể nàng ta cuộn trào, phát ra một luồng khí thế không thể giải thích được.
Là võ giả.
Hơn nữa ít nhất cũng là võ giả từ thất phẩm trở lên.
Có hơi khoa trương, nhìn qua chỉ lớn hơn mình hai tuổi thôi, lại sở hữu năng lực thất phẩm trở lên, mạnh gớm.
Nhưng ánh mắt của Hứa Thanh Tiêu nhanh chóng rơi vào người nam tử bên cạnh nàng ta
Tướng mạo tuấn mỹ đến cực điểm, mọi cử động đều tỏ ra nho nhã hiền hoà, làm người bất giác nảy sinh thiện cảm.
Nhất là tướng mạo, Hứa Thanh Tiêu quả thực chưa thấy qua nam tử tuấn mỹ như vậy, rất khó tưởng tượng ra một nam nhân lại có thể tuấn mỹ như vậy.
Chậc chậc, quả nhiên là đầu thai nhầm rồi, người này nếu là một nữ nhân, phỏng chừng ngay cả nữ đế cũng không sánh nổi.
Ánh mắt của Hoa Tinh Vân cũng rơi vào người Hứa Thanh Tiêu.
Khi hai người đối mặt nhìn nhau, Hoa Tinh Vân ngay lập tức lộ ra ý cười, cúi đầu về hướng Hứa Thanh Tiêu.
"Học trò Hoa Tinh Vân, xin chào Thị lang đại nhân."