Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 460 - Chương 460: Hủy Guồng Nước, Diệt Thanh Tiêu, Sóng Gió Kinh Đô, Lại Xuất Hiện Nguy Cơ (3)

Chương 460: Hủy Guồng Nước, Diệt Thanh Tiêu, Sóng Gió Kinh Đô, Lại Xuất Hiện Nguy Cơ (3)

Y tự nhủ, đã hạ quyết tâm, phải diệt trừ Hứa Thanh Tiêu.

Nhưng chính vào lúc này, trước bàn của y bỗng nhiên xuất hiện một phong thư từ trong hư không.

Phía trên lá thư là sáu chữ rõ ràng, thể chữ tinh tế, nét viết sắc sảo, tuyệt đối không phải bút tích của người bình thường.

Sáu chữ rõ ràng đó là 【 Hủy guồng nước, trừ Thanh Tiêu 】

Ánh mắt Hoài Ninh Vương bình tĩnh, ngay sau đó giấy viết thư tự động hoá thành tro bụi, rồi sau đó hoàn toàn biến mất.

Cứ như thế, liên tiếp mấy ngày.

Đại Ngụy dường như hoàn toàn yên bình.

Ngoại trừ hai ngày hôm đó thì không có thêm tin tức gì mới về sự trở lại của Hoa Tinh Vân. Việc này khiến cho rất nhiều các bá tánh thấy hơi thất vọng, vốn tưởng rằng sẽ có một cuộc đối đầu vô cùng gay gắt.

Nhưng không ngờ kết quả lại là Hoa Tinh Vân không làm gì hết, tuy rằng cũng có người nói Hoa Tinh Vân đang ủ mưu, nhưng nhanh chóng xuất hiện nhiều tin tức.

Ngay hôm vừa quay về Hoa Tinh Vân đã đi bái phỏng Hứa Thanh Tiêu rồi, đồng thời Hoa Tinh Vân cũng chủ động xin đến Hộ bộ, thà trở thành Quyển lại, cũng muốn làm chút chuyện cho Đại Ngụy.

Thậm chí rất nhiều lần, có người nói xấu Hứa Thanh Tiêu, Hoa Tinh Vân cũng sẽ phản bác lại ngay lập tức, đồng thời nói với rất nhiều người, bản thân không có bất kỳ ân oán gì với Hứa Thanh Tiêu, cả hai đều là người đọc sách, là quan viên của Đại Ngụy.

Sẵn lòng giúp đỡ lẫn nhau, từ đó để cho Đại Ngụy bước vào thời kỳ cường thịnh mới.

Tuy có người cảm thấy không thể tin nổi, dù gì ký ức của con người ta đâu chỉ có ba năm. Ba năm trước đây Hoa Tinh Vân ngạo nghễ bao nhiêu, vẫn còn không ít người ghi nhớ.

Ôn rượu làm thơ, trấn thủ biên cảnh, mắng chửi hoàng thất, bất kể là tài hoa hay là cái gì, ba năm trước đây Hoa Tinh Vân quả thực không hề thua kém Hứa Thanh Tiêu, nhưng hắn của ba năm sau, dường như trở nên trưởng thành hơn rồi.

Khiến cho các bá tánh nhất thời không biết nên nói cái gì.

Nhưng biểu hiện của Hoa Tinh Vân, bước đầu vẫn chiếm được hảo cảm của một bộ phận bá tánh. Ít nhất hắn biết trên biết dưới, cũng bằng lòng đến Hộ bộ làm Quyển lại, mọi dấu hiệu đều cho thấy Hoa Tinh Vân vô cùng khiêm tốn.

Nhưng trong nhân gian vẫn có một số ý kiến cho rằng đây là ngụy trang, nhưng cho dù những ý kiến này truyền tới tai Hoa Tinh Vân, cũng không làm cho người này tức giận, chỉ là giải thích bình thường, không nóng không vội.

Không có xung đột, cũng không có mâu thuẫn, tất nhiên không nhận được sự quan tâm.

Trên triều đình cũng không có trò gì hay ho, dạo gần đây dân tình thật sự ngán ngẩm, mấy câu chuyện tán gẫu mỗi ngày lại trở về với việc con trai nhà nào ưu tú hơn, con gái nhà ai được gả vào gia đình tốt, nhà ai lại xảy ra chuyện xấu mặt.

Trong lúc nhất thời các bá tánh bỗng nhiên cảm thấy trống rỗng, dù sao thì từ khi Hứa Thanh Tiêu đến kinh đô, hở tí là xảy ra chuyện lớn. Mỗi ngày trôi qua rất mau, một bình trà một đĩa đồ ăn, cùng mấy người bạn tám chuyện cả ngày, sướng rơn.

Nhưng cũng may là có hai việc mang lại hy vọng cho các bá tánh.

Thái Bình thi hội sắp diễn ra vào giữa tháng sau.

Sinh nhật của nữ đế cũng đang đến gần, mười lăm ngày sau khi Thái Bình thi hội kết thúc.

So ra thì các bá tánh trông đợi Thái Bình thi hội hơn nhiều. Tất cả những người đọc sách có tài hoa ở Đại Ngụy đều sẽ tụ tập lại, bao gồm cả những người đọc sách đến từ các quốc gia lân cận cũng sẽ xuất hiện.

Thi hội những năm trước đều cho ra đời các tác phẩm xuất sắc hàng đầu, thậm chí còn xuất hiện thơ từ thiên cổ, lưu lại giai thoại, thơ hội năm nay tất nhiên càng nhận được sự quan tâm.

Bởi vì Đại Ngụy xuất hiện một Hứa Thanh Tiêu.

Còn có một Hoa Tinh Vân.

Mà lúc này.

Trường Thủ Nhân.

Trần Tinh Hà tắm trong ánh hoàng hôn chạng vạng, một mình hắn ta đứng trong trường học, không biết lại đang trầm tư cái gì.

Có lẽ là vì chút xúc động, cũng có lẽ là không biết giật trúng sợi dây thần kinh nào rồi, Trần Tinh Hà bỗng nhiên muốn viết nhật ký, ghi chép lại cuộc đời của chính mình, cũng muốn ghi lại một vài tâm đắc.

Không thể cứ tiếp tục lãng phí bản thân như thế nào, hàng ngày cần phải tự nhắc nhở, nếu không thì thật sự rất lãng phí.

Từ sau khi đến trường Thủ Nhân.

Mục đích ban đầu của Trần Tinh Hà là muốn tới giúp Hứa Thanh Tiêu, nhưng đến đây sắp hơn một tháng rồi, không hề bận rộn việc gì, ngược lại mỗi ngày đến giờ ăn cơm, việc này khiến cho Trần Tinh Hà bỗng nhiên cảm thấy bản thân như phế vật.

Nhưng bản thân rõ ràng rất có tài hoa cơ mà?

Nghĩ vậy, Trần Tinh Hà trở vào trong phòng, bắt đầu viết nhật ký.

Cứ như thấy mấy chục ngày trôi qua trong nháy mắt.

Còn bốn ngày nữa là đến Thái Bình thi hội.

Trong trường Thủ Nhân.

Hứa Thanh Tiêu vừa mới trở về trong phòng, đã nhiều ngày thật sự là quá mệt mỏi.

Nhưng chính vào lúc này.

Sư huynh Trần Tinh Hà chậm rãi đi tới.

“Sư đệ.”

Trần Tinh Hà đi tới, Hứa Thanh Tiêu lập tức đứng dậy.

“Chào sư huynh.”

Hứa Thanh Tiêu làm lễ, Trần Tinh Hà thì trực tiếp nói thẳng đến vấn đề.

“Sư đệ, hỏi đệ chuyện này, Thái Bình thi hội sắp bắt đầu, ngươi thật sự không chuẩn bị thơ từ sao?”

Trần Tinh Hà nghiêm túc hỏi.

“Ai da, sư huynh yên tâm, sư đệ nói không chuẩn bị thì nhất định sẽ không chuẩn bị, không có lừa gạt huynh đâu.”

Hứa Thanh Tiêu có hơi bất đắc dĩ nói.

Sao hắn có thể không nhìn thấu được tâm tư của sư huynh, đơn giản là muốn thể hiện tài hoa ở thi hội thôi.

Nhưng sợ rằng thơ từ của mình quá hay làm cho hắn ta khó xử.

“Ừ ừ, sư huynh không có ý gì khác, chỉ là cảm thấy nếu đệ không tham gia Thái Bình thi hội sẽ rất đáng tiếc. Có điều ngẫm lại cũng đúng, gần đây đệ bận rộn việc công, cuộc thi hội này, không tham gia cũng chả hề gì.”

Sau khi nhận được câu trả lời xác thực, Trần Tinh Hà âm thầm mừng rỡ, sau đó ngồi xuống tán gẫu với Hứa Thanh Tiêu.

Ngay sau đó liền rời đi.

Chờ sau khi Trần Tinh Hà rời đi, Hứa Thanh Tiêu cũng không nói gì thêm, chỉ nhìn lướt qua giường và phát hiện có một quyển sách nhỏ bị bỏ lại.

Phỏng chừng là đồ của sư huynh.

Vừa cầm lên, trên bìa có viết 【 Nhật ký của Trần Tinh Hà 】

Thấy vậy, Hứa Thanh Tiêu có chút tò mò.

Tuy rằng xem trộm bí mật của người khác không hay ho gì, nhưng vấn đề đây là sư huynh nhà mình mà.

Lại nghĩ đến những việc đã xảy ra trước đó, Hứa Thanh Tiêu cảm thấy nên xem thử, lỡ như có tin tức gì đó thì sao.

Mở nhật ký, nhan chóng xuất hiện nội dung.

Bình Luận (0)
Comment