Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 468 - Chương 468: Trình Lập Đông Uy Hiếp, Nguy Cơ Dị Thuật, Phiền Toái Theo Nhau Mà Đến (5)

Chương 468: Trình Lập Đông Uy Hiếp, Nguy Cơ Dị Thuật, Phiền Toái Theo Nhau Mà Đến (5)

【 Đây là ghi chép trong thư tịch thượng cổ, hậu nhân Vương Bác Thông tra cứu viết ra 】

——

Xem xong nội dung, Hứa Thanh Tiêu gần như có thể chắc chắn, người thứ hai xuất hiện ở Văn cung chắc chắn chính là Phá Tà.

Đầu tiên tuổi tác tương ứng, tiếp theo người thứ hai ở Văn cung quả thực tràn ngập cảm giác cao thủ võ đạo, hơn nữa còn hiểu rõ dị thuật như thế.

Các dấu hiệu đều phù hợp, không phải Phá Tà thì còn là ai? Chẳng lẽ lại một con yêu ma?

Nghĩ tới đây, Hứa Thanh Tiêu có chút vui sướng, cuối cùng cũng tìm được nội dung có liên quan.

Có điều Vương Bác Thông này là ai? Hình như thông tin của Triều Ca cũng là người này viết ra.

Nếu có thời gian rảnh, phải tìm đến người, hỏi cho rõ ràng, cũng tránh đợi sau khi người ra tới, mình lại phải đi tìm tài liệu chi tiết của đối phương hết nửa ngày, phiền phức lắm.

Khép sách lại, Hứa Thanh Tiêu ngay cả cơm cũng không ăn, trực tiếp nằm lên giường, bắt đầu đi ngủ, vào Văn cung.

Sau một khắc.

Văn cung thiên địa.

"Triều Ca huynh trưởng!"

Hứa Thanh Tiêu mở miệng hô to, trong lúc nhất thời, hai thân ảnh bên trong văn cung chậm rãi đi ra.

"Hiền đệ, sao rồi?"

Triều Ca hiếu kỳ hỏi.

"Triều Ca huynh trưởng, đã tra rõ."

"Phá Tà huynh trưởng, ngu đệ đã tra rõ lai lịch của huynh, huynh là vị thứ hai đệ tử của đại thánh nhân, tên là Phá Tà, hậu duệ nhà tướng, thưở nhỏ tập võ, ba mươi lăm tuổi liền đột phá võ đạo nhị phẩm, trảm yêu trừ tà, vì thiên hạ muôn dân."

"Chỉ là sau khi đạt nhị phẩm, lại đình trệ mười năm, ngẫu nhiên gặp được đại thánh nhân, tâm sự ba ngày ba đêm, cuối cùng giác ngộ trong một đêm, bước vào võ đạo nhất phẩm, huynh vì báo ân, và kính nể đại thánh nhân, cho nên đã bái sư thánh nhân."

"Đại thánh nhân đặt cho ngài cái tên Phá Tà, về sau một trận đại chiến, ngài liền sinh tử chưa rõ."

Hứa Thanh Tiêu báo lại tất cả tin tức bản thân biết được cho nam tử trung niên.

Sau khi nghe hết những lời này, người đối diện không khỏi tỏ vẻ trầm ngâm.

"Phá Tà? Phá Tà?"

Hắn tự lẩm bẩm, bỗng nhiên cảm thấy cái tên quen thuộc một cách lạ thường.

"Đúng!"

"Chắc hẳn ta tên Phá Tà, sâu trong ký ức của ta nhớ rõ cái tên này."

"Hiền đệ, quả là làm phiền ngươi rồi."

Sau khi biết được thông tin cơ bản của bản thân, Phá Tà rất cảm kích Hứa Thanh Tiêu, còn cúi đầu về hướng Hứa Thanh Tiêu.

"Phá Tà huynh trưởng, chớ có khách khí, đây là việc ngu đệ nên làm."

Hứa Thanh Tiêu liền vội mở miệng, hắn không dám nhận ân tình này.

Tạm thời không nói Nho đạo của Phá Tà ở phẩm giai gì, võ đạo nhất phẩm, đây là cái khái niệm gì?

Nếu như hắn khôi phục ký ức, dạy tu luyện chính mình võ đạo, còn không phải chuyện dễ như bỡn sao?

"Đúng rồi, Triều Ca huynh trưởng, Phá Tà huynh trưởng, ta gặp phải phiền phức rồi."

Nếu đã nói rõ thông tin thân phận rồi, Hứa Thanh Tiêu cũng thuận thế nói ra chuyện của bản thân.

"Phiền phức gì?"

Hai người có chút hiếu kỳ.

Hứa Thanh Tiêu cũng không nói chi tiết, chỉ kể qua ngắn ngọn đầu đuôi sự tình.

Đến cuối cùng Hứa Thanh Tiêu trực tiếp mở miệng.

"Hai vị huynh trưởng, có môn pháp nào có thể áp chế ma chủng dị thuật không?"

"Trình Lập Đông gia nhập vào phe Nghiêm nho, dám tới tìm ta, hiển nhiên có biện pháp tra ma chủng trong cơ thể ta."

"Nếu ép đến một bước nào đó, chỉ sợ ta sẽ gặp rắc rối lớn."

Hứa Thanh Tiêu hỏi.

Lời nói vừa nói ra, hai người đều trầm mặc.

Triều Ca chau mày, đang cân nhắc.

Còn Phá Tà cũng đang cân nhắc.

Hứa Thanh Tiêu hoàn toàn tin rằng Nghiêm Lỗi có pháp môn có thể tra ra ma chủng trong cơ thể mình, ông ta biết mình cũng tu luyện học thuật Nho gia, nhưng vẫn dám để cho Trình Lập Đông tìm đến mình.

Hiển nhiên là không lo ngại gì.

Đơn giản là đối phương tạm thời chưa muốn động đến mình.

Có lẽ là bởi vì vấn đề thế cục, cũng có lẽ bởi vì hiện tại không tiện xuống tay.

Nhưng sớm muộn có một ngày, Nghiêm Lỗi nhất định sẽ ra tay.

Thậm chí không chỉ Nghiêm Lỗi.

Mà là Văn cung Đại Ngụy, cùng với tất cả người đọc sách trong thiên hạ.

Cùng với Hoài Ninh Thân Vương, phiên vương các nơi, còn có tất cả kẻ địch của mình.

Bởi vì, một khi tra ra chính mình thật sự tu luyện dị thuật.

Đây đích thật là… tội chết.

Trước mắt hy vọng duy nhất của Hứa Thanh Tiêu chính là hai người này.

Đúng một canh giờ trôi qua.

Rốt cuộc, giọng của Phá Tà vang lên.

"Có một biện pháp!"

"Chỉ là có chút phiền phức."

Giọng hắn vang lên, làm con ngươi Hứa Thanh Tiêu sáng lên.

"Phá Tà huynh trưởng, biện pháp gì?"

Hứa Thanh Tiêu không quan tâm phiền phức hay không phiền phức, dù sao vẫn tốt hơn hết cách đúng chứ?

"Dân ý trấn ma!"

Phá Tà mở miệng, nói ra một biện pháp.

"Dân ý trấn ma?"

Hứa Thanh Tiêu tò mò, Triều Ca bên cạnh cũng có chút hiếu kỳ.

"Thanh Tiêu hiền đệ, ta phát hiện được trong cơ thể ngươi có dân ý chi lực, cái này không cách nào áp chế ma niệm, nhưng lại có thể che giấu ma chủng của ngươi."

"Bọn họ muốn tra ra ma chủng của ngươi, đơn giản là mượn nhờ Nho đạo thần thông, mà nếu trong cơ thể ngươi có lượng lớn dân ý thì có thể che đậy Nho đạo thần thông."

"Nhưng phiền phức chính là dân ý trong cơ thể ngươi cũng không nhiều, cần phải thu được lượng lớn dân ý trong thời gian ngắn, nếu không một khi bị vạch mặt sẽ phiền toái."

Phá Tà mở miệng, nói ra biện pháp duy nhất.

Mà Hứa Thanh Tiêu lại có suy nghĩ gì đó.

Dân ý có thể che đậy ma chủng bên trong cơ thể mình sao?

Đây là một chuyện tốt, cũng là một kiến thức mới.

Nhưng dân ý bên trong cơ thể mình, mấy ngày trước đã bị tiêu hao sạch sẽ.

Muốn thu được dân ý mới, chỉ sợ thật sự có chút khó khăn, trừ phi công trình guồng nước được thực thi toàn bộ ngay hôm nay.

Bách tính cảm nhận được lợi ích của guồng nước, từ đó sinh ra lượng lớn dân ý dân tâm.

Nếu không, muốn nhận được lượng lớn dân ý ngay tắp lự rất khó.

"Thanh Tiêu hiền đệ, ngươi đừng vội, dân ý là một thứ cực kỳ huyền ảo, có thể thu hoạch bằng rất nhiều phương thức."

"Hơn nữa cũng chưa chắc chỉ có một biện pháp này, ngu huynh suy nghĩ kỹ lại xem có biện pháp khác hay không."

Phá Tà tiếp tục mở miệng, giúp Hứa Thanh Tiêu thêm vài biện pháp.

"Được, làm phiền huynh trưởng rồi."

Hứa Thanh Tiêu cũng không lôi thôi nữa, sau khi cảm tạ một tiếng liền rời khỏ ithiên địa văn cung.

Có biện pháp khác hay không tạm thời để qua một bên, phải nghiên cứu dân ý này một chút.

Sau khi rời khỏi thiên địa Văn cung.

Hứa Thanh Tiêu đứng dậy.

Nhìn thoáng qua sắc trời, trực tiếp rời khỏi trường học Thủ Nhân.

Đi gặp Bạch Y Môn.

Trốn tránh không xong, dù sao hiện tại đã có một đống chuyện phiền toái, cũng không sợ lại thêm một việc.

Trái lại hắn muốn xem xem, rốt cuộc Bạch Y Môn tìm chính mình có chuyện gì.

Bình Luận (0)
Comment