Hứa Thanh Tiêu nói về lợi ích đầu tiên của thanh kiếm này.
Ngay sau đó, Hứa Thanh Tiêu lại tiếp tục nói:
“Mà ở trong triều đình, loạn đảng như mây, cho dù hiện nay tôn thờ văn võ nhưng cũng khó đảm bảo là trong tương lai không có sự thay đổi. Đảng phái tranh đấu đối với triều đình là sự bất lợi, cũng là bất lợi đối với đại Ngụy, càng là sự bất lợi đối với bách tính trong thiên hạ, cần phải vén ra vùng trời tươi sáng.”
“Vì vậy, thanh kiếm này cương trực công chính, máu tươi ba thước, phạt loạn đảng gây họa giành lại sự ổng định cho vương triều, cũng là bảo vệ quyền lợi của bệ hạ. Thần cho rằng triều đình Đại Ngụy chỉ cho phép một giọng nói vang lên, giọng nói này chính là giọng của bệ hạ.”
Hứa Thanh Tiêu nói ra lợi ích thứ hai.
Vương triều theo lý thì đều là thịnh thế bách gia loạn thế nhất ngôn. Hoàng đế độc đoán chưa chắc là chuyện tốt nhưng cũng chưa chắc là chuyện xấu.
Ít nhất thì trong loạn thế, khi quốc gia rung chuyển thì tốt nhất chỉ cần một người có tiếng nói, như vậy về đại cục sẽ không xảy ra sai lầm gì.
Cho dù là có sai thật thì cũng tốt hơn ngươi một câu ta một câu, cuối cùng tiến thoái lưỡng nan rồi dần dần bị kéo cho đến chết.
Từ xưa đến nay có rất nhiều vương triều đều là bị kéo dài cho đến chết, chết kiểu mãn tính. Dù sao thì trong tình huống bình thường dựa theo ý của hoàng đế, cho dù có là bạo quân đi chăng nữa thì cũng sẽ không hy vọng dân chúng chịu khổ.
Mà mấy câu nói này của Hứa Thanh Tiêu làm cho Nữ đế thật sự không nhịn được mà kinh ngạc.
Sâu bên trong đôi mắt đẹp của nàng hiện lên một tia chấn động.
Bởi vì những chuyện mà Hứa Thanh Tiêu nói là những chuyện mà nàng vẫn luôn muốn làm.
Bây giờ Đại Ngụy lung lay sắp đổ, mà triều đình lại còn tranh đấu không ngừng. Có rất nhiều chuyện nàng cũng có lòng mà không có sức, nàng thường xuyên hy vọng mình có thể thật sự khống chế Đại Ngụy.
Nhưng đây là chuyện không thể nào. Triều đình, thương hội, quyền quý, phiên vương, ai sẽ thật lòng nghe theo nàng?
Muốn thật sự khống chế được Đại Ngụy, quá khó.
Nhưng Hứa Thanh Tiêu lại dám nói, có thể vì nàng càn quét tất cả trên triều, chỉ còn lại tiếng nói của một người, chuyện này làm sao nàng không rung động cho được.
Chỉ là nàng không nói thêm gì mà chỉ lẳng lặng nhìn Hứa Thanh Tiêu, chờ nghe tiếp.
Còn đối với Hứa Thanh Tiêu mà nói, triều đình phát triển sớm muộn gì cũng sẽ trở nên phức tạp. Bây giờ đại Ngụy đang gặp nguy cơ, nhưng một khi nó chuyển từ suy thoái sang thịnh vượng.
Triều đình Đại Ngụy lớn như vậy chắc chắn sẽ xuất hiện rất nhiều đảng phái.
Lục bộ Thượng thư đều đã già.
Trần Chính Nho cũng đã sáu mươi lăm tuổi, còn mấy năm nữa là đến thời điểm phải dưỡng già, cần thoái vị, truyền lại cho người trẻ tuổi có tài hơn.
Đây là chuyện tất nhiên mà mỗi thời đại đều sẽ xảy ra, cũ mới thay đổi, đơn giản là bây giờ Đại Ngụy vẫn còn cần bọn họ để ổn định đại cục.
Nhưng mà Nữ đế thì trẻ tuổi nha.
Bây giờ chẳng qua cũng chỉ hai mươi tuổi, nàng thân là đế vương còn có thể thống trị thêm tám mươi năm nữa, đến một trăm tuổi cũng sẽ thoái vị, dù sao thì đế vị cũng không thể ngồi lâu, có thể dùng linh dược kéo dài tính mạng, nhưng nếu như một vị đế vương thống trị vương triều hơn một trăm năm sẽ dẫn đến những chuyện không may mắn, đây là chuyện trời đất không thể chấp nhận được.
Đế vương thoái vị cũng không thể nhúng tay vào chuyện triều chính, nếu không sẽ lại dẫn đến những phiền toái càng lớn hơn.
Cho nên con đường tương lai sẽ càng thêm gian khổ.
Bây giờ nếu như không xử lí tốt thì sau này sẽ đụng phải thêm nhiều phiền phức nữa.
Không chỉ là đối với Nữ đế mà đối với mình cũng không tốt.
Về phần mình có phải đảng phái hay không?
Hứa Thanh Tiêu ta là người đọc sách, đảng phái với không đảng phái gì chứ, ta một lòng hướng về bệ hạ, nếu như nhất định phải chịu cái tội danh này thì ta chính là Hoàng đảng, có phục hay không?
Hoạn đảng nhất định phải xuất hiện.
Hơn nữa cũng không cần quá gấp, cho ra kế hoạch là được rồi, cho dù chỉ là một chút hạt giống thì cũng phải gieo xuống trong lòng Nữ đế.
Đợi đến sau khi Hoạn đảng thành lập rồi thì mới là lúc hắn đại triển hoành đồ.
Thanh kiếm này không chỉ là thanh kiếm sát phạt của bệ hạ mà còn là thanh kiếm sát phạt của Hứa Thanh Tiêu hắn.
“Bệ hạ, về phần tru diệt phiên vương, bình họa loạn thì lại càng đơn giản hơn. Khi triều đình thống nhất rồi thì cho dù các phiên vương có muốn rục rịch thì cũng cần phải cân nhắc một chút, còn bệ hạ thì có thể để thanh kiếm này treo trên đầu họ, khiến cho họ khủng hoảng thuận theo người mà giao binh quyền ra, người nghịch lại với người thì không cần bệ hạ ra tay, thanh kiếm này cũng sẽ tự mình rơi xuống.”
“Phiên vương định xong thì tự nhiên thiên hạ sẽ không loạn.”
Hứa Thanh Tiêu nghiêm túc nói.
Đương nhiên là loạn phiên vương chắc chắn sẽ không thể nào nhẹ nhàng giải quyết như vậy, Hứa Thanh Tiêu cũng chỉ là dùng từ khoa trương mà thôi.
Muốn giải quyết loạn phiên vương thì có một chiêu chắc chắn có tác dụng, thiên cổ đệ nhất dương mưu. Chỉ là Hứa Thanh Tiêu không có ý định lấy chiêu này ra.
Dù sao bây giờ Đại Ngụy đang loạn trong giặc ngoài, lấy ra chính là buộc phiên vương mưu phản, cần phải chờ sau khi Đại Ngụy vững chắc rồi lấy ra để bù thêm vào.
Nếu lấy chiêu dương mưu này ra thì Hứa Thanh Tiêu không tin Nữ đế còn có thể bình tĩnh như vậy.
Đúng là như vậy, biểu hiện của Nữ đế hơi bình tĩnh. Nàng càng thêm hiểu loạn phiên vương phức tạp thế nào, cơ hồ là nan giải. Muốn chèn ép từ mọi mặt thì nếu không phải tình huống bất đắc dĩ nàng cũng sẽ không dễ dàng động thủ.
Nếu không rút dây động rừng sẽ mang đến thêm càng nhiều phiền phức.
“Thứ hai thì sao?”
“Ái khanh nói tiếp đi.”
Nữ đế lại tiếp tục dò hỏi.
“Bẩm bệ hạ, thứ hai chính là thanh kiếm sát phạt này đặt nền móng cho... kiếm Thiên tử.”
Sau khi nói đến đây, ánh mắt Hứa Thanh Tiêu bình tĩnh vô cùng, nhìn thoáng qua nữ đế.
“Kiếm Thiên tử?”
“Thế nào là kiếm Thiên tử?”
Nữ đế lại càng thêm tò mò. Chỉ kiếm sát phạt thôi mà đã hấp dẫn như thế, không ngờ tới nó cũng là vì làm nền cho kiếm Thiên tử mà thôi.
“Kiếm Thiên tử chính là thần khí của Đại Ngụy, an bên trong phạt bên ngoài, khi kiếm sát phạt nhuốm máu thì kiếm Thiên tử sẽ được đúc ra.”
“Đến lúc đó, lời nói của bệ hạ chính là kiếm Thiên tử, hướng của kiếm, bễ nghễ thiên hạ, đừng nói tới bắc phạt, cho dù là khai chiến toàn diện thì cũng chưa hẳn là không thể làm. Kiếm này có thể làm cho sơn hà Đại Ngụy thống nhất, quy về một mối.”