Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 624 - Chương 624: Thiên Địa Chi Sách, Tuyệt Thế Đại Nho, Bên Dưới Văn Cung, Phế Nho Vị Của Ngươi (7)

Chương 624: Thiên Địa Chi Sách, Tuyệt Thế Đại Nho, Bên Dưới Văn Cung, Phế Nho Vị Của Ngươi (7)

Nhất là những võ quan của Binh bộ bọn họ lại càng không thể nhịn nổi nói ra những lời mẳng chửi, cái lão già này quả nhiên là có chết cũng không cần mặt mũi.

Mà ngay vào lúc này, giọng của Hứa Thanh Tiêu đột ngột vang lên.

“Con mẹ ngươi.”

Hứa Thanh Tiêu hét to một tiếng, theo sự vang lên của âm thanh này, tất cả mọi người đều không khỏi sững sờ.

Đường đường là một vị đại nho thế mà lại nói những lời thô tục như vậy, điều này... Trước giờ chưa từng có ai.

“Hứa nho, ngươi làm càn.”

Bồng nho mở miệng, ông ta có chút không thể tin nổi nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu.

Thân là đại nho, vậy mà lại nói ra những ngôn từ thô bỉ như thế, điều nà... Điều này... Điều này quả nhiên là đã làm nhục văn nhã.

“Tha con mẹ ngươi.”

“Cái thứ lão bất tử, ta gọi ngươi là Bồng nho chính là vì cho ngươi mặt mũi, ngươi thật sự cho rằng mình có thể ở đây cậy già lên mặt được hay sao?”

“Tất cả mọi chuyện đều là các ngươi đang hùng hổ dọa người, từ lúc vừa bắt đầu đã không nên ép ta tự chứng minh trong sạch, lão già ngươi không ở Văn cung đọc sách thánh hiền cho tốt, lĩnh ngộ sinh tử đi, vậy mà lại chạy đến đây làm trò con bò.”

“Lại còn mang theo hai tên không có chút phẩm đức nho đạo nào để làm chó hùa, ngươi có thấy mất mặt không vậy?”

“Thấy ngươi đại nạn sắp đến nên trước đó ta đã nhịn ngươi, không ngờ ta cho ngươi thể diện như vậy mà cái lão bất tử như ngươi lại không cần.”

“Chẳng lẽ ngươi tưởng ngươi có thể chặn được Hứa Thanh Tiêu ta sao?”

“Hôm nay, Hứa mỗ ta muốn cho ngươi biết, vì sao người ta lại gọi ta là vạn cổ cuồng sinh.”

“Bát môn kinh binh nghe lệnh.”

“Phong tỏa Văn cung Đại Ngụy, nếu như trong vòng một nén nhang mà hai tên Tôn Tĩnh An và Nghiêm Lỗi không tự phế nho vị thì xử quyết ngay tại chỗ, bao gồm cả Bồng Viên.”

“Kẻ dám can đảm làm trái lệnh, giết không tha!”

Giọng Hứa Thanh Tiêu vang lên như sấm, giờ khắc này, hắn lấy ra Long phù Đại Ngụy, điều khiển Binh bộ làm việc.

Thích chơi trò vô lại đúng không?

Vậy hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy cái gì gọi là vô lại thực sự.

Long phù Đại Ngụy vừa xuất hiện.

Lục bộ Thượng thư lục tục cúi đầu, nhất là Binh bộ Thượng thư Chu Nghiêm, ông ta lại lớn tiếng mở miệng nói:

“Thần! Lĩnh chỉ!”

Theo lời kia nói ra, Chu Nghiêm trực tiếp bước tới đi ra lệnh cho Bát môn kinh binh, ông ta hết sức kích động, nhìn đám người đại nho kia đã rất không vừa mắt rồi, đương nhiên ông ta cũng biết Hứa Thanh Tiêu làm vậy chỉ là đang hù dọa bọn họ mà thôi.

Đồng thời, đám người quốc công liệt hầu cũng cười, Hứa Thanh Tiêu vẫn là Hứa Thanh Tiêu mà họ biết, không chịu được chút thua thiệt nào, tốt, rất tốt.

Về phần dân chúng thì người nào người nấy cũng kích động đến nổi tay nắm chặt thành nắm đấm, bọn họ vốn đã hận đến nghiến răng, nhưng vào lúc Hứa Thanh Tiêu giận dữ mắng chửi đại nho lại thêm tác phong bá đạo như vậy, sao bọn họ không vui cho được?

Đối phó với loại người không biết xấu hổ kia thì nên làm như vậy.

Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, vậy thì sẽ cho bọn chúng biết cái gì gọi là vạn cổ cuồng sinh.

“Hứa Thanh Tiêu.”

“Ngươi lại dám nói ra những lời đại nghịch bất đạo như vậy.”

“Ngươi, ngươi làm vậy là...”

Bồng nho run rẩy, ông ta không người đến Hứa Thanh Tiêu lại dám nói ra những lời đại nghịch bất đạo như vậy.

Còn dám nói muốn giết đại nho.

Đây chính là sự sỉ nhục sánh bằng trời.

Cũng là những lời đại nghịch bất đạo.

Nhưng Hứa Thanh Tiêu chỉ lười nhác nhìn Bồng Viên một cái.

“Xem thường thánh nhân đúng không?”

“Có một câu này mà cứ nói tới nói lui, các người có phiền hay không?”

“Bồng Viên.”

“Tôn Tĩnh An.”

“Nghiêm Lỗi.”

“Chắc các ngươi cũng biết tác phong của Hứa mỗ ta rồi nhỉ? Đến cả quận vương cũng đã chết trên đao Hứa mỗ, các ngươi nghĩ ta không dám giết đại nho sao?”

Hứa Thanh Tiêu lạnh lùng mở miệng.

Chỉ là một câu nói thôi mà đã làm cho Hoài Ninh thân vương không nhịn được ho khan.

Nghe những lời này, Hoài Ninh thân vương sao có thể giữ được vẻ trấn định.

“Muốn ho thì cút về đi, đừng ở chỗ này khục khục, Hoài Ninh thân vương, chuyện ngươi nói xấu Hứa mỗ ta tu luyện dị thuật còn chưa tính xong đâu, tự đi lãnh phạt đi.”

“Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, nhớ cho kỹ, Hứa mỗ đã là đại nho, có bản lĩnh thì ngươi cứ động đến Hứa mỗ đi.”

Hứa Thanh Tiêu mắng không khách khí chút nào.

Tên này cũng không phải là thứ tốt lành gì, mắng ngươi đấy, sao hả?

“Hừ!”

Hoài Ninh thân vương phất tay áo, ông ta cũng không khiêu chiến với Hứa Thanh Tiêu mà bỏ về thẳng.

Sau một khắc.

Bát môn kinh binh đã xuất hiện bao vây toàn bộ Văn cung Đại Ngụy.

Ai nấy cũng đều sát khí đằng đằng.

Cảnh tượng trong phút chốc trở nên cứng ngắc.

Trong mắt Hứa Thanh Tiêu cũng thật sự lộ ra sát khí.

Một khắc đồng hồ.

Không tự phế nho vị.

Hứa Thanh Tiêu hắn... thực sự có can đảm dám giết nho.

Bụp bụp bụp!

Từng trận tiếng bước chân vang lên, Bát môn kinh binh bước nhanh tới, ai nấy sắc mặt lạnh như băng, tay cầm đao thương vây quanh Văn Cung Đại Ngụy.

Đừng nói là một người, ngay cả một con ruồi cũng không bay ra được.

Bên ngoài Văn Cung.

Dân chúng tận mắt chứng kiến tất cả, trong ánh mắt tràn ngập hưng phấn, hận không thể để Hứa Thanh Tiêu tử hình bọn họ ngay tại chỗ.

Không có ý gì khác, tất cả mọi người đều là người, tuy rằng đại nho đáng được tôn trọng, nhưng vấn đề là, cũng phải nói đạo lý chứ?

Từ đầu đến cuối, Hứa Thanh Tiêu cũng không hề ngang bướng, luôn thuận theo yêu cầu của đám đại nho, từ khi bước chân vào hoàng cung gặp bệ hạ, lại tới Văn cung để tự chứng. Chỉ có đám người mở miệng nói điều nhân nghĩa kia không chịu nói lý, liên tục dồn ép người khác.

Được rồi, bây giờ Hứa Thanh Tiêu chẳng những tự chứng thực, mà ngay cả thánh nhân cũng cảm ứng được Hứa Thanh Tiêu có tư chất tân thánh tương lai, còn bái lạy Hứa Thanh Tiêu.

Sự nhân nhượng nể mặt như thế này trên thế gian còn được mấy người đâu?

Hơn nữa được thánh nhân cộng minh, Hứa Thanh Tiêu trực tiếp bước vào ngũ phẩm đại nho cảnh, trở thành tuyệt thế đại nho hai mươi tuổi.

Nên nhớ, đây là tuyệt thế đại nho, những đại nho khác đều là đại nho bình thường, còn phía trước Hứa Thanh Tiêu có thể thêm một 'tuyệt thế'.

Đệ nhất Đại Nho.

Bình Luận (0)
Comment