Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 640 - Chương 640: Tiên Đạo Đệ Nhất, Một Tháng Mới Nhập Phẩm! Hứa Thanh Tiêu, Một Canh Giờ Đã Nhập Phẩm? (5)

Chương 640: Tiên Đạo Đệ Nhất, Một Tháng Mới Nhập Phẩm! Hứa Thanh Tiêu, Một Canh Giờ Đã Nhập Phẩm? (5)

"Không cần, ta hiểu rồi, cảm ơn Lộ huynh!"

Hứa Thanh Tiêu cười nói, đúng là hắn đã đọc hiểu hết rồi.

Nhưng nói xong lời này, Lộ Tử Anh không khỏi nhíu mày mở miệng.

"Hứa huynh, Lộ mỗ biết Hứa huynh chính là Tuyệt thế Đại Nho, nhưng Tiên Đạo tuyệt đối không được cẩu thả, cần phải nghiêm túc quan sát, hơn nữa phải hiểu được rõ ràng."

"Huynh đọc thoáng qua thì không có tác dụng đâu Hứa huynh, huynh phải hiểu thật thấu đáo mới được."

Lộ Tử Anh khuyên nhủ, y không có ý gì khác, chẳng qua công pháp y đưa cho Hứa Thanh Tiêu mà bị Hứa Thanh Tiêu khinh thường thì rắc rối to.

Nếu tu luyện mà xảy ra chuyện gì, một Đại Nho bị mình hại, Nữ đế Đại Nguỵ nhất định sẽ không tha cho mình, đến cả sư phụ mình cũng không tha cho mình mất.

"Ta hiểu hết rồi mà Lộ huynh, ta không lừa ngươi đâu."

Hứa Thanh Tiêu đúng là đã đọc hiểu thật, mình đây dù gì cũng là một tên Đại Nho, không thể nào đến cả cái này cũng đọc không hiểu chứ?

Ngươi bảo tư chất tu luyện của ta kém, ta đây nhận, nhưng ngươi bảo khả năng đọc hiểu của ta kém, ta đây không tiếp nhận được đâu.

Với cả, đọc tiểu thuyết nhiều năm như thế, cái cần hiểu đều hiểu được hết nhé.

Có mỗi dẫn khí nhập thể thôi mà.

Nghe Hứa Thanh Tiêu nói như thế, Lộ Tử Anh vẫn hơi không yên tâm, nhưng chính lúc này, Trần Tinh Hà hơi bực mình rồi.

Hắn ta cầm bản pháp môn này lên ngay lập tức, lướt mắt qua một lượt, ước chừng đọc qua một lát, xong lại để xuống.

"Mỗi thế này còn đọc không hiểu? Lộ huynh, có phải ngươi đang quá coi thường sư đệ của ta rồi không?"

"Ta đây một nho giả chưa nhập phẩm mà còn hiểu được, sư đệ ta là Tuyệt thế Đại Nho sao lại không hiểu chứ?"

Trần Tinh Hà hơi tức giận nói.

Dĩ nhiên những lời này của hắn ta cũng có mấy phần khoác lác, vì hắn ta có hiểu đâu, nhưng mà vẫn ghi tạc toàn bộ pháp môn này vào trong đầu.

Dù sao thì đọc đến đâu thì nhớ đến đấy vẫn làm được.

"Được rồi Lộ huynh, uống ngụm trà đi."

Hứa Thanh Tiêu mời Lộ Huynh uống ngụm trà, đừng xoáy mãi vào chuyện này.

Lộ Tử Anh nhìn Hứa Thanh Tiêu như vậy, không khỏi thở dài, y định nói cái gì đó, lại không biết nên nói cái gì.

Sau khi nhấp một ngụm trà, Hứa Thanh Tiêu nói.

"Lộ huynh, bây giờ Hứa mỗ sẽ thử tu luyện pháp môn này thử, nếu như không được thật, thì đành thôi vậy."

Hứa Thanh Tiêu bảo, tu hay không tu đều không quan trọng, thử một lần coi sao, không được thì thôi.

Chuyện chủ yếu muốn bàn, vẫn liên quan đến việc phù đạo kia hơn.

"Hứa huynh, cá nhân ta đề nghị không phải gấp đến vậy, ngươi có muốn đọc lại lần nữa không?"

Lộ Tử Anh vẫn hy vọng Hứa Thanh Tiêu đọc lại cho thật kỹ.

Đại ca à, mới có nửa khắc đồng hồ, ca ca đã hiểu thật rồi sao? Đừng qua loa như thế được không?

Đang tu tiên đấy!

"Lộ huynh, Hứa mỗ là Đại Nho."

Hứa Thanh Tiêu khá buồn lòng, đành phải thanh minh một câu, mình là Đại Nho.

Sau đó là im bặt.

Suy cho cùng Hứa Thanh Tiêu đã nói đến nước này rồi, y cũng không thể nào nói hơn được nữa.

"Hứa huynh, vậy ngươi thử tu hành một lượt xem, có điều nhất định phải nhớ kỹ, không được thì không được cố."

"Trong quá trình dẫn khí, bình thường cần phải tốn mất một tháng, Hứa huynh trước tiên đừng vội dẫn khí nhập thể, thử cảm khí là được rồi, có thể cảm ứng được linh khí đã là tốt rồi."

"Tất nhiên, cảm khí cũng cần một thời gian nhất định, nhanh thì một ngày, chậm thì một tháng."

"Như Lộ mỗ thì cảm khí trong một ngày, dẫn khí trong vòng ba ngày."

Lộ Tử Anh nói như thế, nếu Hứa Thanh Tiêu muốn cố tu luyện, thế thì y cũng bó tay rồi, đồng thời y cũng không quên phải tâng bốc mình một phen.

Ba ngày dẫn khí, lúc ấy đã khiến tông môn khiếp sợ đến bao nhiêu?

Mặc dù không thể nói là dẫn khí nhanh nhất từ trước đến nay, nhưng cũng có thể xếp hạng hàng đầu, thời này không có địch thủ.

"Ta hiểu rồi, đa tạ Lộ huynh."

Hứa Thanh Tiêu hơi cúi đầu về phía Lộ Tử Anh, cho dù như thế nào, thì đối phương cũng hướng dẫn mình Tiên Đạo, vẫn phải kính lễ một chút.

"Thôi được rồi, ta ở bên này làm hộ pháp vậy, tránh để Hứa huynh xảy ra sai lầm."

Thấy Hứa Thanh Tiêu khiêm tốn khách sáo như vậy, Lộ Tử Anh dần dần có chút thiện cảm với Hứa Thanh Tiêu, cho nên mới chủ động ngỏ lời làm hộ pháp cho Hứa Thanh Tiêu.

"Tốt rồi, đa tạ Lộ huynh."

Hứa Thanh Tiêu gật đầu, có một vị thiên kiêu Tiên Đạo hộ pháp cho mình đúng thật rất tốt, lỡ như có xảy ra điều gì, đối phương cũng có thể ra tay ngay lập tức.

Có thêm một lớp bảo vệ.

"Được, mời Hứa huynh."

Lộ Tử Anh đứng dậy, đi ra ngoài của phòng.

Y đi thẳng một mạch vào trong nội viện, khá yên tĩnh, nhóm học sinh đều học tập ở ngoại viện.

Lúc này.

Hứa Thanh Tiêu đắm mình trong ánh nắng, ngồi khoanh chân, bắt đầu tu tiên.

Đối với tu tiên, Hứa Thanh Tiêu chỉ muốn thử một chút, hiểu được nhiều hơn chắc chắn có nhiều điều tốt hơn rồi.

Trong ánh mặt trời, Hứa Thanh Tiêu nhắm nghiền hai mắt, bắt đầu tu hành.

Pháp dẫn khí Thái Thượng.

Cũng chính là pháp môn thập phẩm "Dẫn khí" vỡ lòng của Tiên Đạo.

Gồn tổng cộng ba lần biến hoá.

"Cảm khí", "Dẫn khí", " Nạp khí".

Cảm ứng linh khí.

Dẫn linh khí vào.

Nạp linh khí vào.

Ngay sau đó, Hứa Thanh Tiêu thử vận chuyển bí quyết của pháp môn, bắt đầu từ từ tu hành từng chút một.

Về phần Lộ Tử Anh đứng cách đó không xa thì tay lấy pháp phù ra, mau chóng viết chữ lên trên đó.

Chuyện Trắc Linh phù tự huỷ chưa bao giờ nghe thấy, chuyện này nhất định phải nói cho sư phụ mình.

Y không tin Trắc Linh Phù có vấn đề, mà cảm thấy Hứa Thanh Tiêu có vấn đề.

Nhưng về phần có vấn đề gì, thì y không biết được.

Để xem sư phụ mình có biết không.

Sau một khắc.

Pháp phù biến mất, hoá thành một luồng ánh sáng.

Ánh mắt của y ngay sau đó rơi lên người Hứa Thanh Tiêu.

Nhìn Hứa Thanh Tiêu, Lộ Từ Anh hơn nản lòng, y không coi thường Hứa Thanh Tiêu, mà y quá hiểu tu tiên.

Chưa đến nửa khắc đồng hồ đã đọc xong pháp dẫn khí Thái Thượng, đây là thứ có thể hiểu được à?

Làm như thế thì đúng có chút... không tuân theo tiên đạo rồi.

Ầy, sư phụ còn bảo ta học tập hắn nhiều hơn?

Vội vàng hấp tấp như này, đã định trước tu không thành tiên rồi.

Lộ Tử Anh nghĩ đến như thế.

Cứ như thế, thời gian từng chút từng chút trôi đi.

Một khắc.

Hai khắc.

Ba khắc.

Vừa tròn ba khắc.

Hứa Thanh Tiêu dần dần tiến vào trạng thái.

Cũng chính lúc này trong vòng nháy mắt, Hứa Thanh Tiêu cảm ứng được... một luồng khí.

Không, nói đúng hơn, không phải một luồng khí, mà vô số tia khí bay lung tung khắp trời đất.

"Đây chính là linh khí ư?"

Hứa Thanh Tiêu hơi kinh ngạc, Võ Đạo tu luyện xác thịt, hấp thu tinh hoa nhật nguyệt.

Mà linh khí này hơi huyền ảo.

Nghĩ đến đây, Hứa Thanh Tiêu không do dự nữa, bắt đầu thử dẫn khí vào trong cơ thể.

Bình Luận (0)
Comment