Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 651 - Chương 651: Lục Bộ Tranh Nhau, Văn Báo Đại Nguỵ Ra Lò, Bán Báo! (5)

Chương 651: Lục Bộ Tranh Nhau, Văn Báo Đại Nguỵ Ra Lò, Bán Báo! (5)

"Chắc chắn không mắng, ai dám mắng ngươi?"

"Chỉ cần kiếm được tiền, chúng ta nhất định ủng hộ!"

"Thủ Nhân, ngươi cũng biết tính lão phu rồi đấy, chỉ cần ngươi kiếm được bạc cho Đại Nguỵ, đừng nhắc đến chuyện khác, nếu ở trên triều đình có ai dám trêu ngươi, lão phu sẽ đấm hắn ngay."

Ba người Chu Nghiêm, Trương Tĩnh, Cố Ngôn cùng nhau nói, thái độ rất mạnh mẽ.

Thằng nào dám nói linh tinh? Hứa Thanh Tiêu kiếm tiền cho Đại Ngụy, ai dám gây sự với Hứa Thanh Tiêu? Muốn chết phải không?

Trương Tĩnh còn cảm thấy đại đao ở Hình bộ đói lắm rồi.

Chu Nghiêm cũng như thế, nếu thực sự có người gây sự với Hứa Thanh Tiêu, ông mang binh đến đánh chết ngay và luôn, một đám tôm tép rác rưởi, dám đắc tột Hứa điệt nhi yêu dấu của ông hả?

Giết giết giết hết! Giết hết cả đàn tôm tép thối nát nhà các ngươi.

Đây là suy nghĩ của thượng thư lục bộ.

Nhận được một câu trả lời chắc chắn, Hứa Thanh Tiêu vừa lòng thoả ý.

Bây giờ nghĩ lại, nếu Chu Thánh nhất mạch dám đến gây sự với mình thật, không nói ai khác, khéo lục bộ thượng thư sẽ khó chịu đầu tiên.

Có điều, chuyện đấy để sau rồi bàn tiếp, trước tiên cứ giải quyết ổn thoả chuyện trước mắt đã.

Công trình guồng nước!

Ép Hứa Thanh Tiêu căn bản không có tâm tư đi làm những chuyện khác.

Rất mau, Hứa Thanh Tiêu quay về.

Vừa về xong ngay lập tức bắt đầu viết đầu đề trang đầu tiên.

[Vì sao thượng thư lục bộ đánh nhau, nguyên nhân vì ngân lượng trong quốc khố.]

Tiêu đề này chắc chắn sẽ hợp khẩu vị người dân trong kinh đô đây.

Về phần báo này phát ra ngoài, lục bộ thượng thư có đến tìm mình gây sự không thì Hứa Thanh Tiêu kệ xác.

Dù sao bọn họ cũng nói giúp mình rồi cơ mà.

Tất nhiên Hứa Thanh Tiêu cũng không phải gièm pha lục bộ thượng thư thật, chắc chắn phải sửa khác đi.

Công bộ thượng thư yêu cầu phát triển mạnh guồng nước, lợi quốc lợi dân, khởi công sớm hơn ngày nào, thì dân chúng được ăn uống no đủ ngày nấy.

Binh bộ thượng thư yêu cầu chỉnh đốn quân đội, tránh việc các nước dị tộc bên ngoài coi thường, nâng cao quốc uy Đại Nguỵ.

Hình bộ thượng thư yêu cầu tăng cường phạt ác trừ gian, đánh dẹp yêu ma, mượn đấy thay đổi cán cân càn khôn cho thiên hạ.

Lại bộ thượng thư thế nào, Hứa Thanh Tiêu sửa lại thành, thượng thư Lại bộ một mực khuyên ngăn.

Lễ bộ thượng thư cũng để như thế, cũng can ngăn lại.

Về phần Hộ bộ thượng thư Cố Ngôn, vẫn lo Đại Nguỵ có tai họa bất cứ lúc nào, để dành bạc làm vốn, không hi vọng lại xảy ra chuyện phủ Bình Khâu nữa.

Này nếu công khai ra ngoài, đoán chắc dân chúng sẽ cảm động rớt nước mắt, lục bộ thượng thư còn nói cái gì nữa, đã giúp bọn họ lấy được một đống thiện cảm rồi đấy.

Tiêu đề trang đầu đã viết xong.

Hứa Thanh Tiêu bắt đầu bước vào guồng làm việc.

Cứ như thê, chớp mắt cái năm ngày đã trôi qua.

Chuyện guồng nước Hứa Thanh Tiêu tụ mình giám sát từng giờ từng phút, cuối cùng cũng yên ổn và nhân rộng triệt để.

Bây giờ Tấn thương, Huy thương với Cống thương bắt đầu vận chuyển vật liệu, có vài phủ quận tương đối gần đã bắt đầu khởi công.

Mà năm thương hội khác cũng đua nhau quyên tặng rất nhiều vật liệu guồng nước, đương nhiên cũng sẽ cho một cái giá, không thể để người ta cho không tiền được, vả lại cũng có thể dùng vật liệu để đổ vào kinh phí của nhà nước.

Kể từ đó, chỉ trong vòng năm ngày này, đã có hai mươi lăm quận bắt đầu khởi công, trước cuối tháng có thể đảm bảo xây xong guồng nước ở năm mươi quận.

Cái này là bước đầu tiên, mà mục tiên của Hứa Thanh Tiêu, muốn trong vòng ba tháng, nơi nào ở Đại Nguỵ thiếu nước thì nơi đấy có guồng nước xuất hiện.

Tất nhiên một phần là trọng điểm phát triển, một phần khác là làm tê liệt kẻ địch, tạm thời sẽ không vung tay quá trán ném tiền để phát triển, nhưng mà chỗ nên phát triển vẫn phải phát triển.

Loạn Phiên Vương có bùng nổ hay không, chuyện này để lúc khác tính, không thể vì kiêng dè Phiên Vương quá mức mà ảnh hưởng phát triển của Đại Nguỵ.

Hiện giờ vương triều Đại Nguỵ có tiền thật đấy, nhưng chúng dân trăm họ của Đại Nguỵ nghèo rách, nhất định phải để bách tính Đại Nguỵ ăn no uống đủ rồi mới tính tiếp.

Còn lại dẹp hết sang một bên.

Con dân ăn không no, thì Phiên Vương càng có cơ hội làm loạn, con dân ăn no rồi, hết thảy đều thừa.

Chuyện guồng nước chưa có bất kỳ trở ngại nào, tạm thời sẽ không phải gặp bất cứ chuyện phiền phức gì, Hứa Thanh Tiêu cũng xem là được buông lỏng hơn một tý.

Chuyện còn lại, là văn báo Đại Nguỵ.

Đây là chuyện sau khi giải quyết việc guồng nước xong, Hứa Thanh Tiêu quan tâm nhất.

Trong vòng năm ngày, Trương Như Hội không chợp mắt chút nào, chạy đông chạy tây.

Mời một đám ngươi chuyên đi thu thập chuyện lý thú ở kinh đô, mà bên lục bộ mỗi ngày cũng đúng giờ đúng chỗ đưa đến một vài tin tức liên quan, cũng có thể công khai.

Cả Hứa Thanh Tiêu cũng không rảnh tay, hắn dồn tất cả người ở học đường Thủ Nhân vào một chỗ, trước tiên là đào tạo xét duyệt bản thảo, thí dụ như nói chuyện gì không nên xuất hiện, và thêm thắt một chút, tuy nhiên vẫn phải đứng trên lập trường quan điểm rõ ràng.

Không được giấu giếm gì hết.

Cuối cùng, ngay ngày thứ năm, bản văn báo Đại Nguỵ đầu tiên ra lò.

Hai mặt đằng trước đằng sau viết rất nhiều thứ phong phú, mỗi một chuyện đều được sàng lọc kỹ càng.

Hơn nữa toàn bộ quá trình đều qua ải hết rồi.

Mỗi ngày trước giờ Tuất đưa tất cả thông tin tình báo có được giao cho toà soạn văn báo, trước giờ Tý, toà soạn văn báo phải đưa mẫu báo đến học đường Thủ Nhân.

Từ học đường Thủ Nhân quyết định sau cùng, sau khi rà soát quyết định xong xuôi, trước giờ sửu, giao về cho toà soạn văn báo, toà soạn văn báo giao ngay cho xưởng in.

Trước giờ Mão phải in đâu vào đấy, đưa đến tất cả các hiệu sách để bán chào hàng.

Trước mắt Hứa Thanh Tiêu định là tuần báo, chính là tất cả tin tức chuyện cả một tuần, bởi vì bây giờ vẫn chưa thể thạo tay quen mắt ngay được.

Nhỡ đâu xảy ra sai lầm, không xấu hổ à?

Cho nên tạm định là báo tuần, một tuần một bản, chỉ cần đủ quan trọng, tin tức nhiều, cũng đủ để dân chúng trong kinh hóng hớt cả tuần.

Sau đó lại bắt đầu một tuần hai bản, cuối cùng mới là nhật báo.

Không được nóng vội quá, nếu không một khi đã mắc sai lầm thì xấu hổ chết.

Tòa soạn văn báo Đại Nguỵ đã xây xong.

Hơn một trăm người được Trương Như Hội mời đến, Hứa Thanh Tiêu xếp mười người bên mình vào đó.

Chức trách cũng phân hết rồi, ban thư ký phụ trách thông tin đưa lên, biên tập viên phụ trách khâu xét duyệt thông tin đầu tiên, chủ biên phụ trách khâu xét duyệt thứ hai, cùng với nhận xét đánh giá trên phương diện này.

Phó tổng biên tập có hai người, Hứa Thanh Tiêu xếp Lý Thủ Nhân vào đấy, mà Trương Như Hội cũng bố trí một lão học giả có uy vọng kha khá vào, nghiêm túc cẩn thận hơn vẫn tốt, đỡ tránh đè chết người.

Còn tổng biên, tạm thời là mình.

Tất cả mọi chuyện trên cơ bản đã giải quyết xong xuôi.

Bây giờ chỉ chờ văn báo Đại Nguỵ ra lò.

Học đường Thủ Nhân, Hứa Thanh Tiêu nhìn lướt qua bản văn báo Đại Nguỵ thứ nhất.

Nói không hồi hộp lo lắng, thì không đúng.

Nhưng nói rất hồi hộp lo lắng, cũng không hồi hộp lo đến mức ấy.

Cũng tại lúc này, Trương Như Hội đến.

Bình Luận (0)
Comment