Thiên văn chương này, so sánh với An Quốc sách mà nói thì nhỉnh hơn một chút, dù sao sách lược như An Quốc Sách kia, bất kỳ quốc gia nào cũng có thể thực hiện, chỉ cần điều kiện kinh tế tốt, năng lực sản xuất cơ bản cũng không tệ.
Mà Hứa Thanh Tiêu viết nhất thống Trung Châu sách luận, chủ yếu vẫn là nhằm vào vương triều Đại Ngụy, xoay quanh vương triều Đại Ngụy, chứ không phải vương triều Đột Tà hay vương triều Sơ Nguyên.
Tất nhiên sẽ được xem là tuyệt thế sách luận, nhưng cũng sẽ không vượt qua An quốc sách quá nhiều.
Hứa Thanh Tiêu lo lắng chính là dị tượng xuất hiện, dẫn đến người khác chú ý, dù sao Đại Ngụy bây giờ cần phải khiêm tốn một chút.
Vừa nói ra điều này xong, mọi người nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu, có người muốn mở miệng nói gì đó, nhưng miệng mở ra lại không biết nên nói cái gì, giống như lời Hứa Thanh Tiêu nói không có vấn đề gì.
"Người đâu, đặt vào hộp ngọc trang trí tinh xảo, đưa vào tông miếu."
"Bãi triều."
Nữ đế mở miệng, cũng trực tiếp xoay người rời đi.
Đợi Nữ đế rời đi rồi, bách quan bãi triều, hô to Ngô Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.
Hứa Thanh Tiêu đi theo bá quan rời đi, chỉ là bá quan trở về, mà hắn thì phải chuẩn bị đi tới tẩm cung của Nữ đế.
Nhưng vì sao lại là tẩm cung chứ.
"Thủ Nhân, đợi sau khi đàm phán xong, tìm lão phu một chuyến, lão phu sẽ chờ ngươi, năm kế hoạch này của ngươi, nhất định phải nói rõ ràng một chút, nội dung văn bản tuy rằng viết tỉ mỉ, nhưng rất nhiều thứ vẫn cảm giác không rõ ràng."
"Đợi lát nữa nhất định phải đến đó."
Vừa mới đi ra khỏi điện, giọng nói Trần Chính Nho liền vang lên, ông ta lôi kéo Hứa Thanh Tiêu, nói như thế.
Những Thượng thư còn lại nhao nhao gật đầu.
Quả thực, sách luận này của Hứa Thanh Tiêu, viết cực kỳ đặc sắc, nhưng rất nhiều chi tiết lại không viết ra, hẳn là Hứa Thanh Tiêu cố ý làm, chỉ làm cho người ta cảm giác muốn làm cái gì, nhưng làm như thế nào, làm ra sao, căn bản không có viết.
Như vậy cũng rất tốt, ít nhất văn võ bách quan sẽ có vài người không hiểu vài ba vấn đề, biết phương hướng lớn không sao, chi tiết không hiểu cũng được, bằng không cái gì cũng lộ ra ngoài, Đại Ngụy còn muốn quật khởi hay không?
"Được, chư công chờ ta."
Hứa Thanh Tiêu gật gật đầu, hắn vốn sau khi rời khỏi hoàng cung sẽ đi tìm mấy thượng thư này, dù sao kế sách hưng quốc Đại Ngụy cần lục bộ đồng tâm hiệp lực, bao gồm cả vấn đề phân phối ngân lượng, nhất định phải thương lượng cho tốt.
Sau khi để lại lời này, Hứa Thanh Tiêu xoay người rời đi.
Đi về phía tẩm cung của Nữ đế.
Khoảng hai khắc sau.
Hứa Thanh Tiêu đi tới ngoài tẩm cung của Nữ đế chờ.
Lý Hiền đứng một bên hầu hạ mình, trên mặt tràn đầy nét tươi cười, còn cố ý mang tới một cái lò sưởi sưởi ấm cho Hứa Thanh Tiêu, tuy rằng Hứa Thanh Tiêu không sợ lạnh, nhưng phần tâm ý này rất đáng khen.
"Lý công công, gần đây thế nào rồi?"
Hứa Thanh Tiêu mở miệng, hỏi Lý Hiền.
Người kia đứng ở một bên, khom lưng, nịnh nọt vô cùng nhìn Hứa Thanh Tiêu cười nói.
"Nhờ phúc của Hứa hầu gia, gần đây vẫn tốt, sống rất tốt ạ."
Lý Hiền nịnh nọt cười nói, lời này hắn cũng không phải nói dối, vốn ở trong cung, hắn bình thường không có gì lạ, về sau khi Ti Lễ Giám thành lập, hắn cũng không có được chức vị gì, thậm chí có đôi khi còn bị phạt một tý.
Nhưng khi địa vị của Hứa Thanh Tiêu càng ngày càng cao, danh vọng càng lúc càng lớn, trong cung cũng có người biết, Lý Hiền quen biết Hứa Thanh Tiêu, tự nhiên cũng có chút địa vị.
Đương nhiên vẻn vẹn chỉ là quen biết Hứa Thanh Tiêu, cũng không có ưu đãi đặc biệt lớn, dù sao Hứa Thanh Tiêu cũng chưa từng nói Lý Hiền là người của hắn, hai người cũng không có thường xuyên gặp mặt.
Nhiều nhất chỉ là một người có quen biết mà thôi, nhưng đối với người trong cung mà nói, quen biết Hứa Thanh Tiêu cũng có chút hữu dụng, ít nhất không cần bị phạt gì, thậm chí còn có thể lọt vào trong mắt đại nhân vật, thay bọn họ làm việc.
"Hiện tại là phẩm chức gì rồi?"
Hứa Thanh Tiêu tiếp tục hỏi, ở bên ngoài chờ, cũng không có người nói chuyện cùng mình, tự nhiên cũng nói vài câu với Lý Hiền thôi.
"Hồi Hầu gia, dĩ nhiên là chưởng sự thái giám thất phẩm rồi."
Lý Hiền cung kính trả lời.
Từ thái giám thất phẩm chưởng sự?
Chức vị này không tính là cao, nhưng Lý Hiền hiện giờ cũng mới chỉ mới hai mươi tuổi, tuổi tác chiếm ưu thế rất lớn.
Suy nghĩ một chút, Hứa Thanh Tiêu mở miệng.
"Lý công công, giữa ta và ngươi có duyên, bổn hầu cũng có tâm giúp đỡ ngươi, chẳng qua Lý công công phải nhớ kỹ, bất cứ chuyện gì cũng phải dựa vào chính mình."
"Có đạo là bảy phần dựa vào dốc sức, ba phần trời định trước, quý nhân tương trợ, là tương trợ, mà có thể lên hay không phải xem chính là mình."
"Trong vòng một năm."
"Bất luận ngươi dùng biện pháp gì, trong vòng một năm trở thành thái giám đại tổng quản chính ngũ phẩm, bổn hầu sẽ tương trợ ngươi."
"Nhưng nếu trong vòng một năm, nếu Lý công công không thể làm được trình độ này, bổn hầu cũng sẽ nghĩ hết biện pháp, giúp ngươi mưu cho ngươi chức nội thị công công chính tứ phẩm."
"Coi như là giúp đỡ, nhưng sau này thì sẽ không có liên quan gì, Lý công công có hiểu không?"
Hứa Thanh Tiêu bình tĩnh mở miệng.
Ti Lễ Giám, nhất định phải có người của mình, nhưng người này không nhất định là Lý Hiền, Hứa Thanh Tiêu cần một người có dã tâm có năng lực cũng thông minh, coi trọng Lý Hiền là bởi vì ngay từ đầu đã quen biết.
Nhưng nếu Lý Hiền không có năng lực, không có dã tâm cũng không có thực lực, như vậy Hứa Thanh Tiêu cũng sẽ không lãng phí thời gian lên người Lý Hiền.
Đương nhiên dù sao cũng quen biết qua, Hứa Thanh Tiêu cũng sẽ không vô tình như thế, sẽ giúp Lý Hiền mưu một chức vị chính tứ phẩm, cũng đủ để Lý Hiền ở trong cung diễu võ dương oai rồi.
Ít nhất đời này vinh hoa phú quý cũng không có vấn đề gì.
Về phần những thứ khác thì chưa tính tới rồi.
"Nô tài...."
Lý Hiền nghe xong lời này của Hứa Thanh Tiêu, có chút kích động muốn quỳ lạy Hứa Thanh Tiêu, nhưng lại bị Hứa Thanh Tiêu trực tiếp ngăn lại, nháy mắt, Lý Hiền nhất thời liền hiểu được là có ý gì.
Nơi này dù sao cũng là hoàng cung Đại Ngụy, Nữ đế ngồi trong tẩm cung, chung quanh nhiều người tai mắt khắp nơi, ngộ nhỡ bị người nhìn thấy, quay về nói cho Nữ đế thì không tốt lắm.
Tối thiểu đối với Hứa Thanh Tiêu mà nói, đây không phải là một chuyện tốt.
Hoạn quan Đại Ngụy, thần phục một vị Hầu gia, truyền ra ngoài Hứa Thanh Tiêu hắn sẽ không có gì, nhưng Lý Hiền trên cơ bản có thể chờ chết.
Hoạn quan không trung thành với thiên tử, không cần thiết phải sống.