Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 835 - Chương 835: Bí Mật Động Trời! Văn Cung Đại Ngụy.... Vậy Mà.... (5)

Chương 835: Bí Mật Động Trời! Văn Cung Đại Ngụy.... Vậy Mà.... (5)

"Hứa ái khanh, khanh có nhận thấy hay không, Chu Thánh nhất mạch đối với văn đàn thiên hạ mà nói, từ đầu đến cuối đều có một loại khí thế duy ngã độc tôn."

"Bất kỳ học phái nào cũng từng bị Chu Thánh nhất mạch đả kích, bất luận thanh niên nào có chí, nếu không phải là học sinh của Chu Thánh nhất mạch, thì cho dù có làm tốt đến mấy thì cũng chỉ là một tiểu chủ sự."

"Trần Chính Nho, tuy rằng không phải là người của Chu Thánh nhất mạch, nhưng ông ta vì quốc gia lập ngôn thành nho, hơn nữa cũng một mực tĩnh tu ở Văn cung Đại Ngụy, cho nên mới leo lên vị trí Lại bộ thượng thư."

"Về phần Lễ bộ thượng thư Vương Tân Chí, nếu không phải vì khanh, Vương Tân Chí vẫn là người của Chu Thánh nhất mạch."

"Bốn vị thượng thư còn lại, đều là tiên đế dùng hết thủ đoạn cuối cùng nâng đỡ mà lên, nhưng cái giá phải trả chính là, tiếng nói của nho thần ở trong triều quyền lực càng lớn."

"Trẫm rất rõ, tin tưởng Hứa Ái Khanh cũng rõ, Đại Ngụy muốn thật sự đi tới phồn vinh hưng thịnh, nhất định phải loại bỏ Chu Thánh nhất mạch."

"Thường nho không thể tham gia chính trị."

"Nhưng ý của trẫm, bọn họ đều đoán được, cũng hiểu, cho nên bọn họ muốn rời khỏi Đại Ngụy, về phần có nên đi vương triều khác hay không, hay là nói thành lập quốc độ người đọc sách của riêng mình, trẫm còn chưa rõ ràng lắm."

"Điều duy nhất biết chính là, bọn họ muốn rời khỏi Đại Ngụy, là chuyện gần đây nhất."

Nữ đế mở miệng, câu nói cuối cùng vô cùng kiên định.

Mà Thường Nho chính là những đại nho tầm thường, không phải loại đại nho tài năng giống như Hứa Thanh Tiêu, Trần Chính Nho, Vương Tân Chí, bọn họ có thể nhậm chức, nhưng trong triều đình Đại Ngụy, lời nói chỉ có một ít giá trị mà thôi.

Văn thần, võ quan, hoàng đế.

Phần còn lại không cho phép có tiếng nói gì.

"Trong vòng nửa năm."

"Ý của bệ hạ là nói, muốn Hứa mỗ trong vòng nửa năm bước vào thánh cảnh?"

Hứa Thanh Tiêu cau mày, nhìn về phía Nữ đế nói.

"Đúng vậy."

"Trong vòng nửa năm."

"Nếu Hứa ái khanh trong vòng nửa năm, trở thành Tân Thánh Đại Ngụy, như vậy hoàn toàn có thể triệt tiêu phiền toái nếu Văn cung thoát ly."

"Nếu không, quốc vận Đại Ngụy một khi giảm xuống, muốn trở về sợ là khó như lên trời."

Nữ đế gật đầu.

Quốc vận muốn giảm xuống rất dễ dàng, nhưng muốn tăng lên lại vô cùng khó khăn, nhất là loại quốc gia như vương triều Đại Ngụy, đã là vương triều, bất luận là tăng lên một chút cũng là chuyện vô cùng khó khăn.

"Bệ hạ."

“Thần….. E là thần không thể làm được.”

Hứa Thanh Tiêu lắc đầu.

Hắn không làm được.

Chắc chắn không thể làm được.

Trong nửa năm thành thánh nhân?

Lấy gì để trở thành thánh? Chính mình còn không biết yêu cầu khi thành thánh là gì mà.

Thậm chí nói một câu khó nghe, mình cũng chỉ là đại nho.

Còn chưa phải là Thiên địa đại nho mà muốn thành thánh, đây đã không phải là theo đuổi những thứ viễn vông, muốn một bước lên trời trời hay sao.

Theo cách nghĩ của Hứa Thanh Tiêu, chí ít cũng phải mất mười năm hoặc là hai mươi năm thời gian chứ?

Thậm chí cứ cho là phỏng chừng mình trước năm mươi tuổi thành thánh, chuyện này còn tạm chấp nhận đi.

"Trẫm hiểu rõ."

"Trong vòng nửa năm thành thánh, đây là chuyện không có khả năng."

"Nhưng... Mọi thứ đều có hy vọng. ”

"Hứa ái khanh, ngươi là một người có thể tạo ra kỳ tích, trẫm, cũng không phải đem hy vọng ký thác ở trên người khanh, mà là chờ mong có một ngày sẽ xuất kỳ tích."

“Nếu như có, Đại Ngụy thật sự sẽ hưng thịnh!”

"Nếu không có, cũng là Đại Ngụy trúng kiếp nạn, là kiếp nạn của trẫm."

"Nhưng Hứa ái khanh yên tâm, cho dù là Văn cung thoát ly, trẫm cũng sẽ dốc hết toàn lực giúp khanh."

"Trong khoảng thời gian này, bất luận có cái gì cần trẫm hỗ trợ, Hứa ái khanh cứ nói là được."

Nữ đế cũng hiểu được, trong vòng nửa năm để Hứa Thanh Tiêu thành thánh, đây rõ ràng là làm khó nhau quá rồi.

Nhưng nàng chỉ là nói sự tình cho Hứa Thanh Tiêu, đồng thời chờ đợi một kỳ tích, tuy rằng kỳ tích này dường như không thể tồn tại, nhưng có còn tốt hơn là không có.

Nghe được những lời này của Nữ đế.

Hứa Thanh Tiêu không khỏi thở dài.

Còn tưởng rằng kế tiếp không có phiền toái lớn gì, nhiều nhất chính là phát triển Đại Ngụy.

Nhưng không ngờ chính là.

Nguy cơ thật sự đã sớm tiềm tàng ở Đại Ngụy.

Chỉ là chưa phát ra mà thôi.

Văn cung Đại Ngụy thoát ly?

Việc này nếu truyền ra, cả thiên hạ đều phải xôn xao.

Mà hành động của Văn cung Đại Ngụy, cũng tất nhiên bị dân chúng Đại Ngụy mắng chửi.

Đây là muốn dồn Đại Ngụy lâm vào tuyệt cảnh.

Dân chúng Đại Ngụy thật vất vả mới nhìn thấy hy vọng tương lai, lại một lần nữa lâm vào tuyệt vọng, lại một lần nữa mất đi tự tin.

Điều này nghiêm trọng hơn gấp mười lần cuộc xâm lược của Bắc Man.

Văn cung Đại Ngụy thật sự sẽ làm như vậy sao?

Họ không phải tự xưng mình là Nho giáo sao?

Ý niệm không hợp, nhằm vào mình, Hứa Thanh Tiêu không còn lời nào để nói.

Nhưng nếu mang Văn Cung đi, triệt để thoát ly, tuyệt đối không chỉ đơn giản như vậy, còn có hậu quả càng ác liệt hơn.

Mang đến phản ứng dây chuyền, cực kỳ khủng bố.

Thậm chí nói một câu không khoa trương.

Mình làm nhiều nỗ lực như vậy, có thể tất cả đều uổng phí.

Tác động của nó là rất lớn và không thể diễn tả.

"Bệ hạ, chi bằng... giết Nho! ”

"Tất cả hậu quả, thần, nguyện ý gánh chịu."

Sau một khắc.

Ánh mắt Hứa Thanh Tiêu lạnh như băng, hắn đưa ra một ý nghĩ.

Nếu không giải quyết được chuyện này, vậy vì sao không trực tiếp giết Nho?

Đại Nho dám nói thoát ly, sẽ giết Đại Nho.

Thiên địa đại nho dám nói thoát ly, sẽ giết thiên địa đại nho.

Nếu như có bán thánh còn sống dám nói thoát ly, vậy thì giết bán thánh còn sống.

Chỉ là vừa nói lời này, Nữ đế lập tức lắc đầu.

"Không thể."

"Nho không thể giết."

"Thật sự giết Nho, Đại Ngụy sẽ bị nguyền rủa, thánh nhân nguyền rủa, đây là sự thật."

"Hơn nữa nho giả càng nhiều, bất kể là ở Đại Ngụy hay không, đều có thể áp chế một ít yêu ma của thiên địa này."

"Có rất nhiều chuyện rất lớn vẫn chưa để Thủ Nhân biết, không phải là trẫm không muốn nói cho khanh biết, mà là không cách nào nói cho khanh biết."

"Một vị đại nho có thể giết, nhưng nhiều hơn tuyệt đối không được, hơn nữa đến trình độ thiên địa đại nho này, giết ông ta, thiên địa sẽ có cảm ứng, nhẹ thì nhà tan cửa nát, nặng thì mang đến thiên tai nhân họa cho quốc gia của mình."

"Việc này đã xảy ra, không cần nghi ngờ thật giả."

Nữ đế trực tiếp cự tuyệt.

Nếu dựa vào giết có thể giải quyết việc này, không chỉ nói nàng, Võ Đế có thể đã giết hết đám nho sinh này một lần.

Giết nho là cần phải trả giá.

Cái giá cực kỳ đau khổ.

Hơn nữa sau khi giết Nho xong, Văn Cung Đại Ngụy càng phải thoát ly, đến lúc đó còn không có tranh cãi nào thoát ly.

Vậy thì Đại Ngụy lại làm chuyện xôi hỏng bỏng không rồi.

Bình Luận (0)
Comment