Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 839 - Chương 839: Hôn Sự Của Nữ Đế! Thần Cho Rằng, Hứa Thủ Nhân Không Tệ! Độc Kế Của Bồng Nho! (3)

Chương 839: Hôn Sự Của Nữ Đế! Thần Cho Rằng, Hứa Thủ Nhân Không Tệ! Độc Kế Của Bồng Nho! (3)

“Đương nhiên, trước mắt thì vật này chỉ nằm trong suy nghĩ, cụ thể ra sao thì Hứa mỗ sẽ đưa bản vẽ sau, cái này không thể nói trước được.”

“Binh Công doanh là Công bộ sẽ xoay quanh việc chế tạo vũ khí mạnh hơn, hộ giáp bền bỉ hơn cho các tướng sĩ đồng thời nghiên cứu và phát minh ra vũ khí công thành, thủ thành mạnh hơn, thậm chí bao gồm cả thứ như công cụ vận chuyển lương thảo cỡ lớn.”

“Đây mới đúng thật là sự phát triển của Binh bộ, cũng là một trong những phát triển quan trọng của Công bộ Đại Ngụy, một nửa sức mạnh của Công bộ Đại Ngụy sẽ quay quanh Binh bộ, còn một nửa còn lại thì xây Thiên Công các, chiêu nạp nhân tài các nơi về nghiên cứu công khí.”

“Chiến khí Binh bộ, canh khí dân sinh, chỉ cần có thể làm lợi cho bách tính, có lợi cho Đại Ngụy, nếu như nghiên cứu ra được thì sẽ thưởng quan to chức lớn, Đại Ngụy sẽ dùng giá cao để mua lại thứ đó, ít nhất cũng là vạn lượng bạc.”

Hứa Thanh Tiêu lên tiếng.

Lấy Lại bộ làm chủ, xây dựng nên Tụ Hiền quán.

Sau đó Binh bộ làm đất nước hùng mạnh, Công bộ nghiên cứu phát minh ra binh khí chiến tranh, xây dựng lại Thiên Công các. Nói trực tiếp hơn một chút thì chính là phát minh, phát minh ra cái gì cũng được, chỉ cần là đồ vật có lợi cho bách tính là được.

Mấy thứ thế này, vào giai đoạn đầu có thể sẽ làm ra một vài thứ vô cùng cổ quái không có tác dụng gì nhưng quan trọng chính là có thể dẫn dắt người khác, có thể làm ra một bánh xe thì có người sẽ nghĩ đến chuyện làm ra xe bốn bánh.

Mặc dù có hơi cường điệu quá nhưng bất kỳ đồ vật gì cũng luôn tiến hóa, theo thời gian cứ dần phát triển lên.

Khi bách tính cảm thấy đi đường cực khổ quá thì người ta liền phát minh ra công cụ đi lại, ban đầu là xe đạp đến sau là xe bốn bánh, thứ dựa vào không chỉ là khoa học kỹ thuật mà quan trọng nhất chính là sức tưởng tượng.

Nếu như không bồi dưỡng một lượng lớn những người như vậy thì Đại Ngụy sẽ gặp bao nhiêu trắc trở khi hướng đến con đường thời đại bán công nghiệp đây?

Chỉ dựa vào một mình hắn à?

Hay là về tắm rồi ngủ một giấc đi cho khỏe.

Ý nghĩ của Hứa Thanh Tiêu không chỉ đơn giản là nhất thống Trung châu thôi mà hắn còn muốn Đại Ngụy có thể quét ngang thiên hạ.

Thiết kỵ Đột Tà? Vua trên lưng ngựa?

Vương triều Sơ Nguyên? Dễ thủ khó công?

Phật môn tiên đạo? Phật đà kiếm tiên?

Khi những sát khí chiến tranh kia xuất hiện thì tất cả đều sẽ trở nên cực kỳ tốt đẹp.

Mà muốn đạt đến trình độ như vậy thì Đại Ngụy nhất định phải phát triển, phải cần đến sức sản xuất vô cùng hùng hậu, mà sức sản xuất này chỉ dựa vào sức người trồng trọt thôi thì cũng chẳng có tác dụng gì.

Hạt giống, môi trường, nguồn nước, công cụ, bốn thứ không thể thiếu thứ nào được, thiếu một cái cũng không thể chống đỡ nổi vương triều Đại Ngụy.

Đương nhiên nếu như nói vương triều Đại Ngụy chỉ đơn thuần muốn trở lại thời kỳ cường thịnh thôi vậy thì coi như Hứa Thanh Tiêu không nói gì.

“Lại bộ tuyển mới, Binh bộ cường quốc, Công bộ phụ tá, Thiên Công tạo vật.”

“Cuối cùng lão phu cũng rõ ý của Thủ Nhân ngươi rồi.”

“Chẳng qua Hình bộ bọn ta, còn có hộ bộ, Lễ bộ thì nên làm gì đây?”

Lần này Trương Tĩnh xem như đã hoàn toàn hiểu được ý của Hứa Thanh Tiêu, nhưng bỗng nhiên ông ta nhận ra Hình bộ hộ bộ còn có Lễ bộ dường như... không có tác dụng gì cả.

“Trương Thượng thư, Hình bộ tăng cường nhân thủ, diệt gian trừ bạo, đề cao dân ý Đại Ngụy. Từ sau khi bệ hạ đăng cơ, Đại Ngụy thường xuyên có chuyện yêu ma quấy phá nhưng Hứa mỗ cho rằng tuy có yêu ma thật, nhưng chúng vẫn chưa dám làm ác.”

“Đa số đều là do con người mà ra, nhất định phải trừ ác cho sạch sẽ, bắt đầu từ hương trấn, một khi phát hiện sẽ nghiêm trị không tha. Thành lập Giám viên Hình bộ, đặc biệt phái đến các phủ huyện, lẫn vào bách tính tuần tra truy nã.”

“Nếu như có quan viên nào bao che thì tội thêm một bậc, chém đầu thị chúng.”

Hứa Thanh Tiêu nói một cách nghiêm túc.

Bây giờ Đại Ngụy cần phải cải cách, mà cách thay đổi tốt nhất chính là trừ gian diệt ác cho bách tính, một khi trừ ác thì bách tính mới có thể thật sự không buồn không lo mà xây dựng nước nhà.

Tác dụng của Hình bộ chính là ở chỗ này, làm cho vương triều ổn định, tăng cường dân ý, tăng cường lòng tin của người dân đối với vương triều Đại Ngụy.

Điểm này chỉ có thể dựa vào Hình bộ thôi.

Nghe đến đây, Trương Tĩnh khẽ gật đầu, ông ta nhìn ra được Hứa Thanh Tiêu cực kỳ nghiêm túc, đang tính làm một vố lớn.

Cuối cùng, Hứa Thanh Tiêu tiếp tục mở miệng nói:

“Còn có chuyện tin đồn, nhất là đám người đọc sách kia, nếu như sau này còn có tin đồn gì thì bất luận là đối với vương triều Đại Ngụy hay là với một người nào đó thì chỉ cần tạo ra ảnh hưởng nhất định thì đều cần phải thẩm tra.”

“Nếu như chuyện là thật thì sẽ do quan đại phương thông báo xử lý.”

“Nếu như chuyện không phải là thật, phải trừng phạt kẻ tạo ra lời đồn, nếu như có người đọc sách nào dám tung tin đồn nhảm thì sẽ bị cắt bỏ công danh, cả đời không được làm quan.”

Hứa Thanh Tiêu nói ra câu này, tất cả mọi người đều hiểu rõ ý của hắn.

Điều này là đang muốn nhắm vào người đọc sách đây mà.

Nhưng đối với điều này, không ai trong đám người nói gì, bọn họ đều đồng ý.

“Hộ bộ thì sao?”

Giọng Cố Ngôn vang lên, ông ta hỏi Hứa Thanh Tiêu.

“Hộ bộ Thượng thư, Cố Thượng thư, chuyện của thương hội Đại Ngụy ngài cần phải xử lý, phái thương nhân Đại Ngụy đến các nước dị tộc, bao gồm cả vương triều Đột Tà.”

“Thúc đẩy sự phát triển kinh tế giữa các quốc gia, nhất là với các nước dị tộc.”

“Không tiếc bất cứ giá nào, giúp đỡ thương nhân Đại Ngụy cũng được, chèn ép thương nhân Đại Ngụy cũng được, bọn họ cứ lấy giá thấp để chiếm được thị trường các nước dị tộc trước, nhỏ thì củi gạo dầu muối, lớn thì cẩm y châu báu, có thể bán rẻ thì bán rẻ, không bán rẻ được thì dù lỗ vốn cũng phải bán.”

“Cho các nước dị tộc nếm thử ngon ngọt trước, sau khi chiếm được toàn bộ thị trường rồi thì lại từ từ định giá lại với bọn họ, không nên quá cao nhưng tuyệt đối đừng nên quá thấp, kiếm ngân lượng của dị tộc là được.”

“Đợi đến khi nhóm thương nhân kia nếm được ngon ngọt xong thì đến lúc đó lại ra tay với bọn họ, bất luận là như thế nào, tất cả những hy sinh kia đều là vì Đại Ngụy.”

Hứa Thanh Tiêu lên tiếng, chuyện này nhất định phải nói với Cố Ngôn.

Bình Luận (0)
Comment