Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 882 - Chương 882: Đỉnh Quốc Vận, Nguy Cơ Lớn Đến Rồi, Chỉ Có Thành Thánh Mới Phá Được Tình Cảnh Trước Mắt (3)

Chương 882: Đỉnh Quốc Vận, Nguy Cơ Lớn Đến Rồi, Chỉ Có Thành Thánh Mới Phá Được Tình Cảnh Trước Mắt (3)

Nữ đế trầm mặc, nàng không biết trả lời câu hỏi này như thế nào.

Văn cung rời đi, không ảnh hưởng đến thiên hạ, nhưng ảnh hưởng rất lớn đối với vương triều Đại Ngụy, đối cách nói khác, đừng ở góc nhìn của người trong thiên hạ, chuyện Văn cung thoát ly chính là chuyện tốt, ít ra có thể ngăn chặn vương triều Đại Ngụy phát triển, nhất là đối với vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên là một chuyện mừng cực lứn.

Thấy Nữ đế không đáp, trong lòng Hứa Thanh Tiêu đã rõ.

"Nếu như, lúc Văn cung Đại Ngụy thoát ly, ta có thể thành Thánh thì sao?"

Rốt cuộc, Hứa Thanh Tiêu cất tiếng hỏi thăm Nữ đế.

Thậm chí lần này hắn không xưng thần, mà xưng ta.

Nghe thấy Hứa Thanh Tiêu nói thế, Nữ đế sững sờ, nhưng rất nhanh thôi nàng đã lắc đầu.

"Ba ngày trước nếu ngươi nói thế, trẫm sẽ vui mừng."

"Nhưng ngày hôm nay trẫm không mừng nổi, trẫm đã nghiêm túc hỏi qua rất nhiều người, cũng tra rất nhiều điển tịch."

"Nho giả thành Thánh, đúng thật là so với tưởng tượng của trẫm còn khó hơn."

"Phải Minh Ý một lần nữa, hiểu rõ tường tận ý của Thánh Nhân, đắc đạo thấy được đức hạnh."

"Lập ngôn lần nữa, xây dựng lời nói của Thánh Nhân, truyền đạo thụ nghiệp."

"Phải viết sách lần nữa, sách của Thánh Nhân, tạo phúc cho sinh linh thiên hạ."

"Phải lần nữa hiểu rõ số mệnh con người, biết được mệnh của trời đất, nhìn rõ vạn vật."

"Mỗi một chuyện đều khó hơn trước đó gấp mười lần còn ít, hơn nữa còn phải nhờ vào khí vận của người đọc sách trong thiên hạ."

"Nhưng người đọc sách hôm nay, chín phần đều là môn đồ của Chu Thánh, bị Văn cung Đại Ngụy thao túng, bọn họ sẽ không cho ngươi mượn khí vận."

"Ngày hôm nay, lời Phương nho nói, thật ra trẫm cũng muốn để ngươi đồng ý, dù sao đối với ngươi mà nói, đây đúng là thời cơ để thành Thánh."

Nữ đế hiểu rõ thành Thánh có nhiều khó khăn ra sao, cho nên mới sinh ra suy nghĩ như vậy.

Nhưng Hứa Thanh Tiêu lắc đầu, nhìn Nữ đế đáp.

"Bệ hạ, nếu như để ta gia nhập Văn cung Đại Ngụy mới có thể thành Thánh, vậy Hứa mỗ đây tuyệt đối không chọn thành Thánh."

Ngữ khí của Hứa Thanh Tiêu rất bình tĩnh, nhưng lời nói ra lại vô cùng kiên định.

Đúng, nếu như cách duy nhất để mình thành Thánh là phải gia nhập Chu Thánh nhất mạch, hắn thà không thành Thánh còn hơn.

Nghe thấy Hứa Thanh Tiêu nói thế, Nữ đế thở dài, nhưng mà trong lòng cũng có chút vui sướng.

Thoáng chốc, Nữ đế lại nói tiếp.

"Hứa ái khanh đừng nghĩ nhiều, việc này chưa chắc rơi vào tình thế phải chết."

"Văn cung Đại Ngụy có lẽ chưa thể rời đi hoàn toàn được."

Nữ đế nói cho Hứa Thanh Tiêu biết.

"Không rời đi hoàn toàn?"

Này càng khiến Hứa Thanh Tiêu càng mù tịt hơn.

"Ừ, Văn cung Đại Ngụy chắc không thể rời đi hoàn toàn được, bọn họ sẽ để lại một phần sức mạnh, ngày hôm nay trước mặt bách tính trẫm đã chủ động nói ra chuyện Văn cung Đại Ngụy muốn rời đi."

"Muốn bọn họ tuy không kiêng dè gì cả, nhưng cũng phải cân nhắc đến dân ý của Đại Ngụy, chọn để lại một số Đại Nho Văn cung, nhưng mà sớm cũng rời đi hết thôi, nhanh thì ba năm, chậm thì mười năm."

Nữ đế trả lời.

"Để lại một phần?"

"Bọn chúng muốn vắt kiệt chút lợi ích cuối cùng của Đại Ngụy thì đúng hơn?"

Trong nhăý mắt Hứa Thanh Tiêu đã hiểu ý của Văn cung Đại Ngụy sẽ không đơn giản như lời Nữ đế nói, đã trở mặt với nhau rồi, Chu Thánh nhất mạch còn quan tâm gì đến thứ này thứ nọ của ngươi nữa?

Chấp nhận để lại một phần, chẳng qua chỉ muốn vắt kiệt nốt lợi ích cuối cùng của Đại Ngụy mà thôi, dù sao Đại Ngụy cũng có không ít người đọc sách.

Khéo còn từ từ làm công tác vận động tư tưởng bảo bọn họ rời đi cùng, hoặc để lại một vài gián điệp.

Thủ đoạn này đến cả thằng ngu cũng nhìn ra được.

Nữ đế im lặng.

Nàng không đáp, nhưng không đáp cũng chính là một loại trả lời.

"Bệ hạ, nếu Văn cung Đại Ngụy để lại một số ít thì sẽ giảm bớt ảnh hưởng đến quốc vận của Đại Ngụy sao?"

Hứa Thanh Tiêu bình tĩnh hỏi.

"Phải!"

Nữ đế gật đầu nhẹ.

Sau đó Hứa Thanh Tiêu đã hiểu.

Văn cung Đại Ngụy rời đi luôn thì Nữ đế sẽ chết ngay tức khắc, nhưng giờ khắc này Hứa Thanh Tiêu càng thêm tin rằng Nữ đế đã không quan tâm đến chuyện tử vong rồi, nàng càng quan tâm đến con dân Đại Ngụy hơn.

Một khi quốc vận hạ xuống, quốc đỉnh tan hết, con dân Đại Ngụy sẽ đối mặt với tai họa vô cùng vô tận.

Đây là tai hoạ chết người, dùng sức người cũng không thể nào ngăn lại được.

Sóng thần ập đến, ngươi ngăn lại thế nào?

Động đất xảy ra, ngươi phòng ngừa ra sao?

Đổi cách khác, Văn cung Đại Ngụy đúng là rất rất quan trọng, tính quan trọng của Nho đạo nhất mạch đã vượt qua ước đoán của mình rồi.

"Bệ hạ. "

"Nếu Hứa mỗ thành Thánh thật?"

"Thì bệ hạ có đồng ý thanh trừ Văn cung Đại Ngụy không?"

Hứa Thanh Tiêu hít sâu một hơi.

Hắn hỏi Nữ đế.

Văn cung Đại Ngụy, đối với cả Đại Ngụy này đã trở thành khối u ác tính rồi.

Chu Thánh nhất mạch chiếm tận chín phần, đối với nhóm Đại nho khác, đặt ở trước mắt chỉ có hai lựa chọn.

Một, đi theo, cùng nhau dùng tài khí thiên hạ.

Hai, từ chối đi theo, cùng cộng đồng Đại Ngụy đối mặt với khó khăn

Không thể nào tất cả đều đồng ý đi theo được, nhưng người tình nguyện ở lại, chắc có lẽ cũng khônglắm.

Nhưng nếu như Văn cung Đại Ngụy đi hết, thật ra đối với Đại Ngụy cũng là một chuyện tốt, đau dài không bằng đau ngắn.

Chẳng qua chuyện cần lo lắng bây giờ chính là vấn đề ở Nữ đế, nhỡ đâu đi hết luôn rồi, Nữ đế gặp phản phệ chết mất thì sao.

Đây là một chuyện cực kỳ cực kỳ xấu.

Nhưng nếu để lại một nhóm người, thật ra càng kinh tởm hơn, nếu bọn chúng ở lại sẽ tiếp tục nhằm vào mình, cũng sẽ tiếp tục lây nhiễm vào thế hệ người đọc sách sau này.

Đến lúc đó còn một đống lớn phiền phức hơn nữa.

Thủ đoạn của Văn cung Đại Ngụy đúng thật kinh tởm đến cực điểm, vấn đề ở chỗ Đại Ngụy không thoát ra khỏi Văn cung được.

Chỉ bị kẻ khác bắt bí thôi.

Biện pháp duy nhất chính là mình phải thành Thánh.

Thậm chí là Bán Thánh thôi cũng đủ rồi.

Nghe thế, đôi mắt đẹp của Nữ đế hướng lên trên người Hứa Thanh Tiêu.

Sau đó ngữ khí chắc nịch không gì sánh lại bằng.

"Nếu như Hứa ái khanh có thể thành Thánh, trẫm, nguyện ý vì ngươi dựng Văn cung, đúc tượng Thánh, tôn Tâm học thành quốc học của Đại Ngụy, diệt trừ triệt để hết thảy thế lực của Văn cung Đại Ngụy."

Nhưng, Hứa ái khanh, bất cứ chuyện gì cũng không thể cưỡng cầu được, đặc biệt là đến nước này, một khi phạm sai lầm, vạn kiếp không thể đứng dậy được."

Nữ đế nói ra suy nghĩ của chính mình.

Nếu Hứa Thanh Tiêu thành Thánh, nàng nguyện ý vì Hứa Thanh Tiêu xây dựng Văn cung, tôn Tâm học là quốc học của Đại Ngụy, diệt trừ tất cả thế lực của văn cung Đại Ngụy.

Đây chính là sự ủng hộ tuyệt đối của Đế Vương.

Bình Luận (0)
Comment