Ngô Minh nhìn Hứa Thanh Tiêu, trên mặt ông ta viết đầy hai chữ kinh ngạc.
Ông ta thân là Nhất phẩm võ giả, trên thực tế chỉ cần nhìn khí cơ thôi bèn có thể biết được cảnh giới của đối phương mạnh đến mức nào, chỉ là trong cơ thể Hứa Thanh Tiêu có thứ gì đó ngăn cản sự thăm dò của ông ta.
Ngô Minh vốn có thể mở ra Võ đạo thiên mục để nhìn thực lực cảnh giới của Hứa Thanh Tiêu, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng không cần thiết, chạm vào người Hứa Thanh Tiêu một cái cũng có thể thấy rõ.
Không cần phải làm chi cho phức tạp thêm.
Có điều không thấy thì không biết, thấy rồi giật mình hết hồn.
Ngô Minh biết, Hứa Thanh Tiêu là liệt hầu mới bổ nhiệm của Đại Ngụy, hơn nữa còn là Thiên Địa Đại Nho có Nho đạo Tứ phẩm, người như vậy, là đại tài trong văn đàn thiên hạ.
Nhưng không thể ngờ rằng, Võ đạo của Hứa Thanh Tiêu cũng tới trình độ xuất chúng thế ư?
Ngũ phẩm năm hai mươi tuổi, không phải chuyện hiếm lạ, điều hiếm thấy là Hứa Thanh Tiêu Nho đạo đạt Tứ phẩm, ấy vậy mà Võ đạo cũng đạt được Ngũ phẩm, càng hiếm thấy hơn nữa là, mỗi một cảnh giới, Hứa Thanh Tiêu đều đạt được trình độ hoàn mỹ không vết xước.
Ngũ phẩm Võ giả hai mươi tuổi, ông ta sẽ không cảm thấy có gì đáng ngạc nhiên.
Thậm chí Võ giả Ngũ phẩm năm mười tuổi, Ngô Minh cũng cảm thấy không có gì quá kinh ngạc.
Nhưng mỗi cảnh giới đều có thể đạt được tới mức hoàn mỹ không tì vết, đây mới chính là điểm đáng sợ thật sự, ông ta thân là Nhất phẩm Võ giả, cũng khó có thể làm được việc mỗi cảnh giới đều có thể luyện tới mức hoàn hảo.
Dù ít dù nhiều cũng sẽ có chút thiếu sót.
Không thể nói có vết nứt thì không thể trở thành Nhất phẩm Võ giả được, nhưng không có vết nứt nào thì khả năng phi thăng càng lớn, điểm này ông ta rất rõ.
Mà trước khi trở thành Nhất phẩm, Ngô Minh cũng phải trả một cái giá cực kì lớn, dùng tất cả tu vi trước đây để tu bổ lại khiếm khuyết.
Nhưng rõ ràng Hứa Thanh Tiêu là Nho đạo văn nhân mà, sao có thể tu luyện Võ đạo tới mức hoàn mỹ như vậy được?
Nghĩ tới đây, Ngô Minh giữ chặt lấy cánh tay của Hứa Thanh Tiêu, điên cuồng kiểm tra tình trạng trong cơ thể Hứa Thanh Tiêu.
Rất nhanh, còn có một thông tin càng đáng ngạc nhiên hơn nữa xuất hiện.
Thông qua việc kiểm tra chân khí Võ đạo trong cơ thể Hứa Thanh Tiêu, Ngô Minh phát hiện, Hứa Thanh Tiêu đã dưỡng khí trong vòng một năm.
Có thể người khác không kiểm tra ra, nhưng thân là Nhất phẩm Võ đạo, tất nhiên Ngô Minh có thể điều tra ra Hứa Thanh Tiêu nhập phẩm vào thời gian nào.
Một năm.
Không, thậm chí còn chưa tới một năm.
“Điều này là không thể nào.”
“Một năm nhập tới năm phẩm, mỗi phẩm đều đạt tới trình độ hoàn hảo không tì vết, điều này tuyệt đối không có khả năng.”
Ngô Minh nắm chặt lấy tay Hứa Thanh Tiêu, kiểm tra đi kiểm tra lại ba bốn lần, có điều dị thuật ma chủng trong khoảng thời gian ông ta kiểm tra, thế mà lại rất ngoan ngoãn, không để lộ ra bản thân chúng.
“Lão tiên sinh.”
“Lão tiên sinh, nhéo đau quá, đau ta.”
Hứa Thanh Tiêu kêu một tiếng, chắc chắn không hề đau gì cả, nhưng Hứa Thanh Tiêu vẫn phải nói một câu, lão nhân này tiến lên nắm lấy tay của hắn, hơn nữa còn lẩm nhẩm một số thông tin.
Nháy mắt đã thấy rõ được cảnh giới Võ đạo của hắn, bao gồm cả một số chi tiết đều nói rất rõ ràng rành mạch.
Điều này sao có thể không khiến Hứa Thanh Tiêu ngạc nhiên cho được.
“Ồ, là do lão phu vội quá, là do lão phu nóng vội quá rồi.”
Nghe thấy Hứa Thanh Tiêu kêu đau, Ngô Minh lập tức rút tay về, ông ta nhìn Hứa Thanh Tiêu, sau đó đánh giá từ trên xuống dưới, không biết đang nghĩ tới chuyện gì.
“Lão tiên sinh, Hứa mỗ vẫn còn việc phải đi xử lý, xin phép đi trước.”
Hứa Thanh Tiêu cũng không biết lai lịch của đối phương, ấy vậy mà mới có một chốc đối phương đã nhìn thấy hết hắn rồi, phản xạ tự nhiên là tràn đầy cảnh giác và đề phòng, cho nên chủ động cáo lui, đi tới Hộ bộ.
Ngô Minh tiếp đó không nói lời nào, chỉ yên lặng nhìn Hứa Thanh Tiêu, trong đầu xẹt qua một suy nghĩ.
Tứ phẩm Nho đạo.
Ngũ phẩm Võ đạo.
Cộng thêm trong vòng một năm đã có thể đạt tới, Nho đạo Tứ phẩm ông ta không nói tới nữa, trong lòng ông ta biết rõ khó cỡ nào, nhưng Võ đạo Ngũ phẩm, còn thêm cả cảnh giới không tì vết, vậy thì chỉ có một khả năng duy nhất.
Hứa Thanh Tiêu là dạng truyền thuyết trong Võ đạo, thể chất hoàn hảo.
Đúng vậy, thể chất hoàn hảo.
Chỉ có duy nhất loại thể chất này, mới có thể đạt được việc mỗi cảnh giới đều hoàn mỹ, nếu không thì, Hứa Thanh Tiêu vừa tu luyện Nho đạo, vừa tu luyện Võ đạo, còn phải xử lý việc triều chính, ở đâu ra thời gian quan tâm tới từng chi tiết một?
Cho dù ngươi có muốn tu luyện mỗi một cảnh giới tới mức độ hoàn mỹ thì cũng làm không được, cao nhân chỉ điểm cũng vô dụng, bởi vì có rất nhiều chi tiết, chính bản thân ngươi cũng không biết đó.
Trừ khi sau lưng Hứa Thanh Tiêu có một vị Nhất phẩm Võ giả, hơn nữa cho dù có là Nhất phẩm Võ giả, cũng chỉ có thể chỉ điểm Hứa Thanh Tiêu chỗ nào không tốt, có thể giải quyết được vấn đề hay không, vẫn phải dựa vào bản thân Hứa Thanh Tiêu.
Nếu đã như vậy, chỉ còn lại duy nhất một khả năng.
Hứa Thanh Tiêu sở hữu thể chất hoàn mỹ trong truyền thuyết, tu hành Võ đạo, mỗi một cảnh giới, đều sẽ nghiễm nhiêm đạt được mức độ hoàn thiện không khiếm khuyết.
Loại thể chất này, từ xưa đến nay không mấy người có.
Hơn nữa loại thể chất này, còn được gọi là Nhất phẩm tương lai, chỉ cần Hứa Thanh Tiêu không chết, ngoan ngoãn chăm chỉ tu luyện bình thường, nhất định sẽ có thể trở thành Nhất phẩm Võ giả, cho nên một khi có được thể chất hoàn hảo, chính là đại diện cho việc rồi sẽ lại sinh ra một vị Nhất phẩm Võ giả nữa.
Hơn nữa, thể chất hoàn hảo còn có một truyền thuyết khác, đó là sau khi thể chất hoàn hảo đạt được Nhất phẩm, có một tỉ lệ nhất định, có thể chạm tới cảnh giới sau Nhất phẩm.
Sau Nhất phẩm là cảnh giới gì, không ai biết, cho dù trong thư tịch cũng không có ghi chép chính xác nào cả, bởi vì từ trước tới nay không có ai tu luyện được tới cảnh giới đó, có hay không quả thực chỉ là một truyền thuyết mà thôi.
Ông ta thân là Nhất phẩm Võ giả, có thể cảm giác được rõ ràng, sau nhất phẩm, có lẽ không còn thêm cảnh giới nào mới nữa rồi.
Bởi vì không có bất cứ phương hướng đột phá nào cả.