Đúng vào lúc này, chỉ nghe một đám kỵ binh trên bầu trời ngẩng đầu, thấy bóng dáng Hình Thiên đều nhao nhao giơ cao binh khí trên tay: "Duy ngã Hình Thiên, tử chiến không lùi!"
Tức giận như nước thủy triều rung động toàn bộ chiến trường.
Trên mặt đất, trống trận cùng vang lên, tam quân cùng rít gào: "Duy ngã Hình Thiên, tử chiến không lùi! Giết! Giết! Giết!"
Tam quân cùng rít gào, từng lớp mưa tên bắn lên bầu trời, nhưng lần này khác với lúc bắt đầu tiến công.
Các hán tử Chu Tước quân lau nước mắt ở khóe mắt, ôm hận mở cung, bọn họ biết mỗi một mũi tên của mình đều có thể giết chết chiến hữu của mình
Nhưng số lượng chiến hạm đến đây quá to lớn, muốn đạt được thắng lợi, máu tươi là nền tảng của bọn họ.
Mỗi một chiến sĩ xông lên đều ôm theo tín niệm không thành công, cũng thành nhân.
Cái chết cũng không phải kết thúc với bọn họ, dù dùng máu tươi làm tế, thiêu đốt thân thể, huyết dịch, thậm chí là linh hồn của mình, cũng không tiếc.
Bời vì, bọn họ là chiến sĩ Đại Hạ.
"Duy ngã Hình Thiên, tử chiến không lùi!"
Đây là một câu hò hét rất xa xưa, ngày xưa là sự kiêu ngạo thuộc về Hình Thiên gia, nhưng hôm nay bọn họ đều là Hình Thiên, tử chiến không lùi, bảo vệ cương thổ Đại Hạ.
Ngàn vạn chiến sĩ đều liều mạng đến chết.
Đôi mắt mấy vị trưởng lão Huyền Lê gia càng là mơ hồ, cắn chặt hàm răng niệm tụng chú ngữ Huyết Chú.
Triệu Khách cưỡi trên lưng Mặc thanh kỳ lân thú, dù đã lên tới chín tầng mây vẫn nghe rõ ràng tiếng la sau tai.
Sau lưng, bóng dáng Hình Thiên gắt gao giữ vững sau lưng Triệu Khách, thân thể khổng lồ hành động, một quyền đạp nát một chiếc máy bay không người lái.
Nhưng đạn năng lượng không ngừng đánh tới cũng khiến thân thể Hình Thiên không ngừng mỏng manh.
Dù sao chỉ có hơn mười vị kỵ sĩ dùng huyết nhục phối hợp gọi ra bóng dáng Hình Thiên, cũng không có thực lực cường đại như vậy.
"Đi!"
Đôi mắt Triệu Khách nhìn sau lưng, ở ngực như bị chặn một tảng đá lớn, khiến hắn muốn gào thét.
Trong đầu còn quanh quẩn một câu nói của Hình Thiên Ly, tin ngươi!
Một câu tin ngươi đơn giản, không chỉ là Hình Thiên Ly, sự phóng khoáng của một đại nam nhân cùng sự tin tưởng với Triệu Khách.
Càng là tín ngưỡng giữ lại một chút thời cơ cho đại quân Trung Hoa, tình nguyện từ bỏ tất cả cũng phải buông tay đánh cược một lần.
Đối mặt với sự tin tưởng hứa hẹn như núi, điều Triệu Khách có thể làm chỉ có xông lên!
Hắn ôm Carrie vào trong ngực, hai tay nắm lấy Mặc thanh kỳ lân thú, chỉ thấy Mặc thanh kỳ lân giương cao hai cánh như cũng bị kích thích xông lên.
Theo khoảng cách càng ngày càng gần, Mặc thanh kỳ lân bắt đầu phát ra tiếng thét chói tai thê lương.
Cánh chim trên người nó bắt đầu rách ra, vốn phải là cơ bắp bóng loáng sáng khiết, như là khắp nơi khô cạn đã bắt đầu nứt toác ra từng vết thương dữ tợn.
Áp lực quá lớn, không chỉ nó không gánh chịu được, áp lực như vậy cũng khiến Triệu Khách không chịu được.
Vốn phải là thân thể không sợ nóng lạnh, dưới luồng khí lạnh bao phủ tạo ra một tầng băng sương, ngón tay, cánh tay, cơ bắp lộ ra ngoài đã biến thành màu tím đen.
Da mặt vỡ ra, từng sợi tơ máu bay ra trên bầu trời theo vết thương.
Cảm nhận như bị lăng trì chẳng những không khiến Triệu Khách ngất xỉu, ngược lại vì năng lực bị động của “Lão binh” được phát động, càng ngày càng có tinh thần.
Nếu là lúc khác, những quan chỉ huy trên chiếc chỉ huy hạm Titan kia còn có tư duy ý thức, nhìn hình ảnh trước mắt chắc chắn sẽ cảm thấy rung động.
Một nhân loại dưới tình huống không có trang bị gì, nhục thể lộ ra ngoài tầng khí quyển lại có thể sống được.
Chẳng lẽ tên này là tiểu cường?
Bọn họ cũng không biết Triệu Khách sống đến bây giờ, càng nhiều hơn là dựa vào khí tức sinh mệnh to lớn trong thân thể, cưỡng ép kéo dài tính mạng cho hắn.
Nhưng cho dù như vậy, Triệu Khách cũng không chịu nổi.
"Tới gần!"
Hình ảnh trong tầm mắt mơ hồ, càng ngày càng gần, Triệu Khách có thể cảm nhận được thân thể của hắn như chia năm xẻ bảy.
Lúc này, Mặc thanh kỳ lân thú đã bay không nổi nữa, thậm chí hai cánh không cách nào giơ lên.
Thông đạo không gian do ba cái vệ tinh mở ra trước mặt, chỉ không quá năm mươi mét.
"Cám ơn!"
Triệu Khách hoạt động ngón tay cứng ngắc, lấy ra một bình tinh hoa nhân sâm từ trong sách tem, cho mình uống nửa bình, lại cho Mặc thanh kỳ lân uống nửa bình.
Đồng thời còn có một thứ bị Triệu Khách tiện tay nhét vào trong miệng con Mặc thanh kỳ lân này, là nội đan của vị Hồ tiên đã từng bị hắn giết chết ở trong không gian khủng bố đông bắc.
Triệu Khách giữ lại cũng không có tác dụng gì, hôm nay ném cho đầu Mặc thanh kỳ lân thú này, nếu không chết chỉ mong dựa vào viên nội đan này có thể cho nó một phần cơ duyên.
Coi như cảm ơn nó liều mạng đưa hắn tới nơi này.
Nâng đôi chân gần như cứng ngắc lên, hai tay Triệu Khách ôm Carrie gần như dùng hết sức lực nhảy ra ngoài.
"Cạch!"
Trong nháy mắt nhảy lên, bắp đùi Triệu Khách truyền đến tiếng xương cốt vỡ vụn, thân thể bay về phía trước từng chút một, Triệu Khách dần có thể cảm nhận được đôi mắt của hắn đã bắt đầu mông lung.
Thế giới hoàn toàn biến thành tối đen.