Sau khi Triệu Khách nhìn qua ghi chép giao dịch mới biết được, hội giao dịch này đã bắt đầu ở Hồng Yên quán ba bốn ngày, nhưng tốc độ giao dịch của mọi người cũng rất chậm.
Vì không phải giao dịch điểm bưu điện, là lấy vật đổi vật, không có giá cả chính xác tất nhiên tốc độ giao dịch khá chậm chạp.
"Phanh phanh phanh!"
Lúc này, cửa phòng Triệu Khách đột nhiên có người gõ vang.
Không cần đi mở cửa, Triệu Khách ngẩng đầu có thể nhìn thấy hình chiếu 3D trên vách tường, là Hồng Yên quán đưa bữa ăn tối hôm nay tới.
Triệu Khách không cần đi mở cửa, sau khi được cho phép, cửa phòng sẽ tự động mở ra, theo đó xe thức ăn tiến vào nhà bếp.
Một nữ nhân trung niên mặc đồ đầu bếp, mái tóc dài màu đỏ đi tới, đưa menu đến trước mặt Triệu Khách.
Triệu Khách tập trung vào danh sách giao dịch trên tay cũng không nhìn kỹ, tuy hắn bắt bẻ món ngon, nhưng còn chưa tới mức chọn xương trong trứng gà.
Chỉ cần mùi vị không tệ, Triệu Khách sẽ bằng lòng nhấm nháp một chút.
Lấy cấp bậc phục vụ của Hồng Yên quán, Triệu Khách không cần lo lắng vấn đề mùi vị khó nuốt xuống, cho nên cũng không chú ý nhìn menu.
Mặc xong quần áo, vừa hút tẩu thuốc vừa đi lên lầu hai.
Kết quả còn chưa đi được mấy bước, tiếng gõ cửa lại vang lên.
Triệu Khách ngạc nhiên nhìn lên, chỉ thấy một bóng đen đứng ngoài cửa, dáng vẻ rón rén dựa vào khe cửa vừa hít vừa ngửi, trông không giống nhân viên phục vụ của Hồng Yên quán.
Trong lòng Triệu Khách cẩn thận đề phòng, đi đến trước cửa, hắn không mở cửa mà cách cửa phòng khẽ nói: "Có việc gì?"
"Hắc... Vị huynh đệ kia, thuốc lá sợi trên tay ngươi không tệ, chia một chút đi!"
Vẫn là giọng nói quen thuộc như vậy, vẫn là vẻ bỉ ổi quen thuộc như vậy.
Vừa rồi Triệu Khách còn nghĩ kẻ nghiện thuốc có tới hay không, con hàng này đã dựa vào cái mũi tìm đến cửa.
Triệu Khách mở cửa ra, liếc mắt đánh giá kẻ nghiện thuốc từ trên xuống dưới, cười xấu xa nói: "Ôi, lão ca còn sống nhảy nhót tưng bừng đây này!"
Kẻ nghiện thuốc nghe được câu nói này của Triệu Khách suýt nữa bị sặc chết, cái gì gọi là còn sống nhảy nhót tưng bừng?
Nhưng nghe giọng điệu Triệu Khách đặc biệt quen tai, cẩn thận nhìn lại, đợi đến khi thấy tẩu thuốc trên tay Triệu Khách, lập tức vỗ đùi: "Mả mẹ nó, là tiểu tử nhà ngươi!"
Sau khi hai người đều quan sát nhau một chút, kẻ nghiện thuốc đột nhiên ngạc nhiên, hoảng hốt nói: "Mả mẹ nó, ngươi đã tiến giai rồi!"
Nơi này là khu dành riêng cho người đưa thư trung cấp, Triệu Khách có thể xuất hiện ở đây, đã nói rõ rất nhiều vấn đề, kẻ nghiện thuốc có thể đoán được cũng không kỳ quái.
"Vào rồi nói!"
Sự xuất hiện của kẻ nghiện thuốc cũng là một chuyện tốt với Triệu Khách, hắn có rất nhiều nghi ngờ muốn hắn ta chỉ bảo một chút.
Nhìn Triệu Khách hào phóng nhường đường, kẻ nghiện thuốc do dự một hồi, vẫn nhanh chân theo sau.
Hai người đi đến ban công lầu hai, gạch xanh ngói xanh, phía dưới còn có hòn non bộ đình viện, cái gọi là ban công, trên thực tế càng giống một hành lang.
Có ghế nằm đặc biệt, có thể nằm ở chỗ này nghỉ ngơi hưởng thụ phong tình Giang Nam.
Triệu Khách lấy một gói thuốc lá sợi từ trong sách tem rồi đặt lên bàn.
Đây không phải lần đầu tiên hai người gặp mặt, kẻ nghiện thuốc đã quen thuộc với Triệu Khách, cũng không khách sáo, trực tiếp đưa tay cầm lấy thuốc lá sợi.
Hắn ta mở ra bọc giấy, không khỏi thở sâu.
"Thơm!"
Kẻ nghiện thuốc giơ ngón tay cái lên.
Chỉ dựa vào mùi thơm này, kẻ nghiện thuốc đã có thể ngửi ra một gói thuốc lá sợi chắc phải lặp đi lặp lại hơn mười trình tự. chất liệu sử dụng trong đó đều là thượng thừa.
Đặc biệt là lúc xào chế, phối hợp rượu mạnh đỉnh phong và mật ong khiến sau khi làn khói lên men, ngoại trừ hương vị càng tinh thuần còn mang theo một mùi rượu hơi say lòng người.
Lại nhìn phẩm chất của thuốc lá sợi, từng sợi thuốc lá thể hiện ra hình thái cong cong, thuốc lá sợi màu đậm lại phản quang chút ánh vàng ở dưới ánh đèn.
Không hề nghi ngờ, đây tuyệt đối là thuốc lá sợi thượng thừa.
"Thuốc xịn! Tiểu tử nhà ngươi, sao có thể tìm tới thuốc lá sợi tốt như vậy, chậc chậc, thật sự là gặp quỷ."
Kẻ nghiện thuốc khẽ oán trách, đồng thời dùng cái kẹp chất ngọc cẩn thận bóp một túm, đặt ở trong ống thuốc đặc chế của mình.
Triệu Khách nhếch miệng cười một tiếng, đưa đài cắm nến bên cạnh cho kẻ nghiện thuốc.
"Đừng, ta không cần cái này!"
Kẻ nghiện thuốc liên tục lắc đầu, đặt đài cắm nến sang một bên, lấy ra một hòn đá từ trong sách tem.
Tảng đá rất đặc biệt hiện ra ánh sáng màu đỏ thắm.
Kẻ nghiện thuốc nhẹ nhàng thổi một hơi, trong chốc lát chỉ thấy trên tảng đá sinh ra một sợi Minh Hỏa.
Thấy thế, kẻ nghiện thuốc vô cùng đắc ý đặt tảng đá ở bên cạnh ống thuốc, chậm rãi nướng thuốc lá sợi trong ống thuốc, đồng thời nói: "Đây là một loại đá lửa ta đặc biệt tìm tới, nhẹ nhàng thổi là có thể bốc cháy, hơn nữa không bỏng tay, dùng loại lửa lạnh này sấy thuốc lá sợi, sẽ sấy càng đều hơn, hương vị mới có thể càng tốt hơn!"
Triệu Khách nhìn kẻ nghiện thuốc, nào là cái kẹp, nào là đá lửa lạnh, không khỏi giơ ngón tay cái lên: "Tỉ mỉ!"
"Hít!"