Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1099 - Chương 1099. Nhà Có Người Già Như Có Bảo Bối (2)

Chương 1099. Nhà có người già như có bảo bối (2) Chương 1099. Nhà có người già như có bảo bối (2)

"Hiện tại cỗ quan tài này là của ta, ta cũng không để ngươi chịu thiệt, sau này ngươi ở lại chỗ này trồng hoa cỏ dưỡng lão, ngươi thấy được không!"

Triệu Khách nói chuyện, vô tình hay cố ý cầm thanh đao trên tay nghịch chơi, rõ ràng là dáng vẻ nếu ngươi không đồng ý, hôm nay lão tử sẽ cắt bỏ dái hươu của ngươi nhắm rượu trước.

Thấy thế Thuỷ Lộc còn có thể nói thế nào, đương nhiên là đồng ý, ngoan ngoãn lại biết điều giới thiệu chiếc Vạn Thọ quan này cho Triệu Khách.

Thật ra trong lòng Thuỷ Lộc cũng đang tính toán nhỏ nhặt, hắn ta phát hiện nơi này có linh khí kinh người, ngược lại là một động thiên phúc địa.

Bởi vì cái gọi là, quân tử báo thù mười năm không muộn, hắn ta không cần gì khác, còn sống là được!

Năm đó hắn ta được đạo sĩ Toàn Chân giáo Long Môn sơn điểm hóa, cũng bị coi như tọa kỵ.

Lúc đó hắn ta rất buồn bực, nhưng sau này có Mục Đồng nói cho hắn ta biết một câu chuyện xưa, có một người tên là Tư Mã Ý, sau khi lo ma chay cho ba đời Tào gia, cuối cùng trở thành chủ nhân Tào gia, chiếm đoạt tất cả của Tào gia.

Câu chuyện xưa này khiến Thuỷ Lộc hiểu ra, lập tức lĩnh ngộ ra một đầu đại đạo chung cực.

Dù hắn ta không phải con rùa, cũng nhất định phải học tập con rùa, đánh không lại không sao, ta chịu đến khi ngươi chết.

Chờ ngươi chết rồi, đồ của ngươi đều thuộc về lão tử.

Trong lòng Thuỷ Lộc, Triệu Khách cũng là người bình thường, chỉ có sinh lão bệnh tử hơn mấy chục năm thọ mệnh mà thôi.

Hắn ta ở lại nơi này có thể tu luyện, lại lấy được một động thiên phúc địa, không phải quá đẹp sao.

Thuỷ Lộc nghĩ đến đây, yên lặng đứng sau lưng Triệu Khách, trong đôi mắt nhỏ dưới hàng lông mày trắng như có một người nhỏ bé, nói ra lời nguyền rủa ác độc với Triệu Khách: "Chờ ngươi chết! Chờ ngươi chết! Chờ ngươi chết!"

Sau khi Triệu Khách nghe Thuỷ Lộc giải thích mới biết được lai lịch và tác dụng kỳ diệu của chiếc Vạn Thọ quan này.

Sở dĩ có thể trở nên lớn như vậy, cũng không phải là bản thân quan tài đã thế, chỉ là quan tài hấp thu đầy đủ âm khí, biến ảo thành pháp tướng.

"Khó trách ta không có cách nào cất vào sách tem, hóa ra là vậy."

Không thể không nói, phục vụ hậu mãi của Thuỷ Lộc khiến Triệu Khách rất hài lòng.

Sau đó Triệu Khách dựa theo cách nói của Thuỷ Lộc, ngón tay bấm pháp ấn, đưa một đạo năng lượng của bản thân về phía quan tài, đánh vào chữ Thọ lớn nhất kia.

Chỉ thấy quan tài thu pháp tướng, lộ ra dáng vẻ ban đầu, nơi này còn lớn hơn suy nghĩ của hắn, cao ba mét, rộng sáu mét, dài chín mét, chính là định chế theo số may mắn ba, sáu, chín.

Đây như một căn phòng nhỏ độc lập.

Triệu Khách đi vào đẩy quan tài ra nhìn, phát hiện trong quan tài lại còn khảm nạm dạ minh châu.

Không gian bên trong không quá lớn, nhưng nằm tầm hai ba người vẫn rất rộng rãi, nhếch mũi khẽ ngửi, bên trong còn mang theo hương hoa mai nhàn nhạt.

Dựa theo cách nói của Thuỷ Lộc, Vạn Thọ quan là tài liệu bảo bối của gia tộc cản thi, do mấy đời người cố gắng chế ra.

Nằm ở bên trong có thể tẩm bổ thần hồn, cũng có rất nhiều năng lực kỳ lạ.

"Không tệ, không tệ!"

Triệu Khách nghe vậy vui vẻ, vừa nghĩ tới sau này hắn và Cơ Vô Tuế nằm ở bên trong, đủ loại tư thế không hề ảnh hường, còn có dạ minh châu tăng tình thú.

Trong chốc lát chỉ thấy Triệu Khách cười đến không thể mở mắt.

"Được rồi, sau này ngươi ở lại chỗ này làm quản gia cho ta, cất kỹ số nhân sâm bên kia cho ta, thuận tiện giúp ta dọn dẹp sạch sẽ nơi này."

Trong lòng Triệu Khách càng nhìn Thuỷ Lộc càng thuận mắt.

Được cho không một chiếc quan tài cực tốt, còn đóng gói thêm một quản gia phục vụ cả đời, đơn giản cũng là khai trương bán đại hạ giá, tặng lễ đưa người hầu hạ cả đời.

Ở đâu ra loại chuyện tốt như thế này.

"Nhân sâm??"

Thuỷ Lộc nghe vậy ngạc nhiên, nhìn sang theo tay Triệu Khách, lúc này mới thấy thì ra số củ cải tùy ý ném trong góc lại là nhân sâm??

Lần này Thuỷ Lộc không khỏi hơi ngẩn ngơ, còn chưa chờ hắn ta lấy lại tinh thần, chỉ thấy Triệu Khách vung tay gọi ra Quỷ hổ và Đồ phu chi hạp.

"Đói!"

Sau khi Đồ phu chi hạp được thăng cấp, hiển nhiên càng sinh động hơn trước đó, thấy Triệu Khách thả nó ra, mở cái miệng rộng xông về phía Triệu Khách.

"Giảm thọ! Hộp cũng thành tinh??"

Thuỷ Lộc trợn to con mắt, từng nghe nói đồ vật thành tinh nhưng chưa từng nghe nói hộp còn có thể thành tinh?

Thuỷ Lộc đang suy nghĩ, rốt cuộc người thanh niên trước mắt này có lai lịch gì, chỉ thấy Triệu Khách đạp Đồ phu chi hạp hai cái, đá văng Đồ phu chi hạp đang gặm chân hắn ra.

"Thùng cơm, sau này ngươi sẽ là đại quản gia nơi này, giám sát chặt chẽ lão hươu trăm năm này, nếu hắn trộm ăn nhân sâm, đêm nay chúng ra ăn thịt hươu hầm nhân sâm!"

Nghe đến đây, mặt Thuỷ Lộc đã đen một nửa, nhanh chóng cất nhân sâm trên tay đi.

"Đói!"

Vừa nghe đến ăn, Đồ phu chi hạp lập tức tinh thần tỉnh táo, một đôi tròng mắt nhìn chằm chằm Thuỷ Lộc, đầu lưỡi thô to xẹt xẹt chảy nước miếng.

"Không phải..."

Thuỷ Lộc ngạc nhiên, không phải đã nói là quản gia à? Sao còn có thêm một đại quản gia là có ý gì?

Bình Luận (0)
Comment