Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1118 - Chương 1118. Đồ Phu Dị Biến (2)

Chương 1118. Đồ phu dị biến (2) Chương 1118. Đồ phu dị biến (2)

Triệu Khách chỉ có thể mua một ghế vào xế chiều hôm đó.

Hiện tại vẫn là sáng sớm, phải chờ tới ba giờ chiều mới xuất phát.

Triệu Khách có nhiều thời gian như vậy, lại không đi dạo quanh đó, hoặc là ngồi trong phòng chờ chơi điện thoại di động giết thời gian như người bình thường.

Không, phải nói là, thời gian của hắn vốn không dư giả.

Tìm một góc không người, tâm thần khẽ động, bóng dáng nhanh chóng tiến vào trong Đại Hạ đỉnh.

Nhưng vừa vào Đại Hạ đỉnh, đã nghe một tràng tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng truyền đến.

Triệu Khách đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy lão đầu Thủy Lộc này lại bị trói gô treo ở trên giá nướng, ở bên cạnh là Đồ phu chi hạp đang mắng chửi Quỷ hổ.

"Thằng ngu nhà ngươi, để ngươi nấu nước, sao ngươi lại lấy nồi ăn!"

Đồ phu chi hạp mắng Quỷ hổ xong quay người lại, nhìn chằm chằm Thủy Lộc bị buộc chặt trên kệ nướng, đột nhiên nghĩ đến có lẽ hương vị dê nướng nguyên con cũng không tệ.

Thế là cái hộp đứng lên, đâm vào trên người Quỷ hổ phát ra một tràng tiếng rung động cạch cạch cạch.

"Đừng đứng ngốc đấy, đi tìm một chút củi lửa gì đó, chúng ta đổi ăn dê nướng nguyên con."

Sau khi nghe được Đồ phu chi hạp nói vậy, mặt Thuỷ Lộc cũng tái đi: "Tên khốn, ngươi thả lão tử ra, ngoài ra lão tử là hươu, không phải dê!"

Đồ phu chi hạp hoàn toàn không để ý đến tiếng kháng nghị của Thuỷ Lộc, ngược lại tiếng nói xoay chuyển, nhếch miệng cười nói: "Ngươi đừng ủ rũ như vậy, dù sao đều bị nướng, không bằng vui vẻ một chút, ngươi xem mộ bia bên kia đã chuẩn bị tốt cho ngươi rồi."

Thuỷ Lộc ngơ ngác, nhìn theo phương hướng mà Đồ phu chi hạp nói tới.

Đống đá xanh lớn bị Triệu Khách thu vào trước đó, đã được Quỷ hổ xếp gọn gàng theo hình tam giác.

Thấy cảnh này, Thuỷ Lộc đột nhiên nghĩ đến, vừa rồi Đồ phu chi hạp chỉ huy Quỷ hổ đi qua dọn sạch, liên hệ với mộ bia trước mắt, rõ ràng đã sớm có dự mưu.

Thuỷ Lộc đỏ cả mắt: "Lão tử liều mạng với ngươi!"

Chỉ là Thuỷ Lộc còn chưa có hành động, đã thấy Quỷ hổ bên cạnh vung nắm đấm nện vào mặt Thuỷ Lộc.

Nắm đấm sắt to như nồi đất, chỉ nghe cạch cạch hai tiếng, đánh mặt mũi Thuỷ Lộc bầm dập, còn không thể kêu ra tiếng.

Đối mặt với Đồ phu chi hạp và Quỷ hổ, Thuỷ Lộc hoàn toàn bị đánh không kịp trở tay.

Cái hộp tinh này không chỉ miễn dịch công kích của mình, mấu chốt là vỏ bọc sắt hình người sau lưng càng khó chơi hơn, tốc độ nhanh còn đặc biệt cứng rắn.

Hắn ta hoàn toàn không phải đối thủ, lúc này bị đánh mắt nổi đom đóm, ngay cả sức lực mắng chửi người cũng không có.

Triệu Khách đứng ở phía sau, mắt lạnh nhìn hành động của Đồ phu chi hạp và Quỷ hổ, im hơi lặng tiếng đi đến sau lưng Đồ phu chi hạp.

Lúc này Đồ phu chi hạp nhìn Quỷ hổ đang chuẩn bị châm lửa, hưng phấn lè lưỡi, đầu lưỡi lớn xẹt xẹt, nước bọt bắn tứ tung, dường như đã ngửi được mùi dê nướng nguyên con.

Hồn nhiên không hề phát hiện Triệu Khách đứng ở phía sau, đang mặt lạnh theo dõi nó.

Nhìn dáng vẻ Đồ phu chi hạp càng làm loạn càng không tưởng nổi, Triệu Khách đưa tay vỗ đầu con hàng này: "Thịt hươu nướng, vì sao ngươi không lột da trước."

"Ôi, đúng đúng đúng, nên lột trước... Ồ!"

Sau khi nghe được câu nói của Triệu Khách, ánh mắt Đồ phu chi hạp sáng lên nhưng chợt đột nhiên cảm thấy không thích hợp, xoay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy Triệu Khách đang đen mặt đứng ở sau lưng nó, đôi mắt lạnh băng nhìn nó chằm chằm.

Thấy vẻ mặt không tốt của Triệu Khách, đầu tiên Đồ phu chi hạp hơi ngạc nhiên, nhưng chẳng mấy chốc đã vẻ mặt hưng phấn lao về phía Triệu Khách.

"Đói! Đói! Ta đói!"

"Đói cái rắm, cút sang một bên!"

Triệu Khách vẩy chân, hất Đồ phu chi hạp nhào vào trên đùi hắn ra, chỉ Thuỷ Lộc bị đánh sưng mặt.

"Ai bảo ngươi nướng hắn? Ta có nói để ngươi ăn hắn không?"

Đối mặt với câu hỏi của Triệu Khách, Đồ phu chi hạp lại gật đầu thật mạnh nói: "Có, hắn trộm ăn nhân sâm, ngươi xem trên miệng hắn còn có vụn nhân sâm."

Nhưng Đồ phu chi hạp vừa nói xong, Thuỷ Lộc không khỏi hét to về phía Triệu Khách: "Nó đánh rắm, là nó cho ta một quả, nói là đồ riêng coi như lễ gặp mặt, lão tử bị nó lừa gạt!"

Triệu Khách nghe vậy không khỏi ngạc nhiên, cúi đầu nhìn Đồ phu chi hạp bên chân, lại nhìn Thuỷ Lộc...

Bình tĩnh xem xét, Triệu Khách không tin Thuỷ Lộc, không phải tin tưởng Đồ phu chi hạp đến mức nào, nhưng vấn đề là tốt xấu gì ngươi cũng là lão yêu quái sống lâu như vậy, lại bị một tên ngu xuẩn không não lừa gạt.

Chẳng lẽ tuổi đã cao sống đến người chó?

Quan trọng hơn là, Triệu Khách không tin thằng ngu Đồ phu chi hạp này có thể nghĩ ra ý tưởng ưu tú như vậy.

Nếu không phải hắn hiểu Đồ phu chi hạp rất rõ, có lẽ còn tin tưởng Thuỷ Lộc.

"Thật, không tin ngươi nhìn tay vỏ bọc sắt kia đi, trên tay nó còn dính nước quả màu đỏ."

Nhìn Thuỷ Lộc nói rất trôi chảy, tuy Triệu Khách không tin nhưng vẫn gọi Quỷ hổ, sau khi để Quỷ hổ giang hai tay ra, quả nhiên giống hệt Thuỷ Lộc đã nói.

Trên tay màu đỏ, thật sự bị dính từng vệt màu đỏ do nước quả để lại.

"Cái này..."

Lúc nhìn thấy dấu vết này, sắc mặt Triệu Khách lập tức thay đổi, ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Đồ phu chi hạp bên chân.

Bình Luận (0)
Comment