Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1122 - Chương 1122. Đây Là Một Vụ Án Cố Ý Giết Người (2)

Chương 1122. Đây là một vụ án cố ý giết người (2) Chương 1122. Đây là một vụ án cố ý giết người (2)

Trên dưới cả người hươu đều là bảo vật, tủy hươu, máu hươu, sừng hươu, dái hươu, thịt hươu, gạc hươu, đây đều là đồ tốt.

Tùy tiện cho vào một chút, lại bỏ vào “Hắc công xưởng” gia công hai lần, hoàn toàn là một nồi thuốc thượng đẳng ra lò.

Nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Khách cảm giác ấm áp, thật sự là nhà có người già như có bảo bối, cổ nhân thật sự không lừa ta.

Dường như phát hiện sự tồn tại của Triệu Khách, khiến Trương Tử Dương ngồi ở ghế sau cũng không cao ngạo như Triệu Khách đã nhìn thấy trước đó.

Ngược lại rất khiêm tốn, rất nhẹ nhàng nói chuyện với tiểu nữ hài bên cạnh, dường như rất hợp với tiểu nữ hài, hai người trò chuyện cũng rất vui vẻ.

"Thật xin lỗi, ta đi nhà vệ sinh một chuyến."

Lúc này, nữ hài đứng lên, đi đến nhà vệ sinh.

Ngay lúc nữ hài đến phòng vệ sinh, người thanh niên ngồi bên cạnh Triệu Khách đột nhiên đặt điện thoại xuống.

Hắn ta lạnh lùng quay đầu lại, nói với Trương Tử Dương: "Này! Ngươi có thể nói chuyện nhỏ chút không, ồn ào quá, ngoài ra đừng nói chuyện với bạn gái ta nữa, KO!"

Giọng người thanh niên, không khỏi thu hút ánh mắt của rất nhiều người, đương nhiên cũng bao gồm Triệu Khách.

Thật ra lúc Trương Tử Dương tám chuyện với nữ hài, người thanh niên đã mất kiên nhẫn, cho dù điều chỉnh tiếng của tai nghe đến mức lớn nhất, nhưng vẫn khó mà che đậy sự bực bội trong lòng hắn ta.

Nhìn kỹ ghi chép trò chơi của hắn ta là biết, tên này đã thua mấy lần rồi.

Đối mặt với người thanh niên lớn tiếng nhắc nhở, cùng ánh mắt quái dị mà mọi người quăng tới, Trương Tử Dương lại tỏ vẻ không sao cả, cười như không cười nói: "Đừng hiểu lầm, nữ hài xinh đẹp như vậy, đổi lại là ta, ta cũng không chịu nổi, nhưng nàng thật sự là bạn gái ngươi? Sao ta không tin tưởng lắm?"

"Cút mẹ ngươi đi, còn dông dài nữa, có tin đợi đến khi xuống xe, lão tử giết chết ngươi không."

Người thanh niên nói xong, ngẩng đầu lên thấy nữ hài đã đi ra nhà vệ sinh.

Lúc này đứng lên, bước nhanh đến trước mặt nữ hài, còn chưa chờ nữ hài lấy lại tinh thần đã ôm nữ hài vào trong ngực, hung hăng hôn lên.

Đó là nụ hôn kiểu Pháp ướt át đầy tình cảm, thậm chí còn hôn mất hơn phân nửa son môi mà nữ hài vừa tô lại.

Lúc này mới đắc ý quay đầu lại, ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Trương Tử Dương.

"Tiểu Đào, ngươi... Trên người ngươi nhiều mồ hôi như vậy, hay là ta dẫn ngươi đi xem thử."

Dường như nữ hài rất quan tâm người thanh niên này, người thanh niên thấy thế càng đắc ý hơn, không do dự theo nữ hài đi đến chỗ nhân viên tàu.

Thấy thế, Trương Tử Dương không khỏi thở dài, yên lặng xoay đầu lại lấy ra một phần giấy báo, dáng vẻ hồn nhiên không để chuyện này ở trong lòng.

Ít nhất trên mặt thái độ đúng mực, biểu hiện của Trương Tử Dương thật sự rất tốt.

Chỉ là Triệu Khách luôn cảm thấy có nơi nào đó hơi lạ nhưng lại không nói ra được.

Phong cảnh ngoài cửa sổ chạy qua như bay, muốn tới Quảng Đông, cho dù đi đường sắt cao tốc cũng cần hơn tám tiếng.

Trên đường đi, thời gian dần trôi qua mọi người cũng bắt đầu yên tĩnh lại, có người buồn ngủ, có người ôm điện thoại di động.

Trên đường đi, trong đầu Triệu Khách nghiên cứu dược phương, trong lòng lại đang suy nghĩ một chuyện khác.

Nhiều năm không gặp, Triệu Khách cũng không biết hiện tại tài nấu ăn của vị đại sư huynh kia đã đến trình độ nào.

Hắn ta là người được lão gia tử coi trọng nhất, cũng là người có thiên phú nấu ăn cao nhất, ngộ tính mạnh nhất.

Từ sau khi hắn có trí nhớ, dù là so tài dùng dao, dù là so thủ nghệ, cuối cùng đều bị hắn ta chèn ép không ngóc đầu lên được.

Cũng chính vì vậy, Triệu Khách mới từ bỏ so đấu tài dùng dao với tên này, ngược lại đặt trọng tâm vào tài nấu ăn, dựa vào cách thể hiện tài nấu ăn để điều khiển sự thèm ăn và tâm trạng của thực khách.

Phải biết rằng, có đôi khi ăn ngon và món ngon chỉ kém một chút sự chênh lệch vi diệu như vậy, một chút đó nằm ngay trên tâm trạng của thực khách.

Tâm trạng tốt, ăn mì tôm cũng thơm ngào ngạt.

So sánh một cách đơn giản là, nữ thần đút ngươi ăn mì tôm và nữ thần mời ngươi đến ăn tiệc kết hôn.

Lúc Triệu Khách đang suy nghĩ đến nhập tâm.

"A!"

Đột nhiên một tiếng thét chói tai thê lương khiến mọi người hoảng hốt giật mình tỉnh lại, quay đầu nhìn chỉ thấy nhân viên tàu lao ra nói với người trong xe: "Ai là bác sĩ, có bác sĩ chuyên nghiệp không."

Nhìn dáng vẻ hoảng sợ của nhân viên tàu, mọi người không khỏi tò mò nhao nhao đứng lên nhìn ra sau.

Nhìn đến cuối hành lang, chỉ thấy nữ hài trước đó hốt hoảng che mặt, ngồi xổm trên mặt đất luống cuống khóc lớn.

"Xảy ra chuyện gì?"

Một số hành khách đi qua, thấy một người thanh niên nằm trên mặt đất, hai nhân viên tàu đang thử cứu giúp, nhưng nhìn sắc mặt người thanh niên, rất rõ ràng càng ngày càng kém.

Triệu Khách quay đầu nhìn thoáng qua, thả cảm giác quét ra sau, sau khi cảm giác của Triệu Khách đảo qua người thanh niên ngã trên mặt đất, phát hiện hô hấp và gan của người thanh niên đều đang nhanh chóng suy kiệt.

Trên mặt đất còn có hai bình hoắc hương chính khí thủy trống không.

Thật kỳ quái, tuy vừa rồi trông người thanh niên còn hơi không thích hợp, nhưng chưa đến mức đột nhiên biến thành dáng vẻ này.

Bình Luận (0)
Comment