Không chỉ thành đạo, bên trong nhắc đến rất nhiều cố sự thú vị, ví dụ như thánh nhân nổi tiếng các triều đại đổi thay, đều là sau khi chết được truy phong thành thánh nhân.
Nơi này nhắc đến, khi người còn sống không có cách nào thành thần thành đạo, sau đó còn có một câu phê bình chú giải, nói rất thú vị.
Sở dĩ thánh nhân là thánh nhân, vì bọn họ sẽ không phạm sai lầm, nhưng người sống sẽ mắc sai lầm, cho nên chỉ có người chết không phạm sai lầm.
Triệu Khách suy nghĩ, lấy ra một cây bút, bổ sung một câu ở phía dưới: "Đại diện điển hình, Quan Vũ."
Triệu Khách yên lặng xem sách trên tay.
Lúc này, chỉ nghe chỗ ngồi sau lưng truyền đến một giọng nói quen thuộc khiến Triệu Khách khẽ nhếch lông mày, không cần quay đầu cũng có thể nhìn ra là một người trung niên vẻ ngoài thanh tú.
Một người tinh anh đầu húi cua, mặc âu phục chỉnh tề, trên tay cầm theo một cái cặp da, cách ăn mặc tinh xảo, nếu không nhìn kỹ, e rằng sẽ nhầm tưởng người này vẫn chưa tới 30.
Lúc này người trung niên đang cùng nói chuyện với nữ hài ngồi ghế bên cạnh, dường như người trung niên không muốn ngồi ở vị trí gần cửa sổ.
"Ngươi là nữ hài tử, nữ hài tử nên nhìn phong cảnh bên ngoài nhiều hơn, như thế sẽ làm nổi bật sự hấp dẫn của ngươi. Đương nhiên ta hy vọng có thể ngồi cùng một nữ hài hấp dẫn, như vậy đến tối ta ngủ cũng phải cười tỉnh."
Lý do thú vị hài hước phối hợp với hình tượng khôn khéo tài giỏi, hiển nhiên sức hấp dẫn của nam nhân trưởng thành khiến tiểu nữ hài chưa hiểu sự đời mặt đỏ rần.
Chỉ có điều, thoạt nhìn người trung niên này cũng không phải người bình thường, khiến Triệu Khách thấy rất bất ngờ, nói thầm: "Thật trùng hợp, sao lại là hắn?"
Yên lặng đóng lại quyển thư tịch trên tay, Triệu Khách giả vờ như duỗi người, chậm rãi đứng lên nhìn ra sau.
Ánh mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt của người trung niên này, dường như người trung niên cũng nhận ra Triệu Khách, nhưng chỉ lễ phép gật đầu một cái, không thể hiện ra chút khác thường nào.
Nếu không phải khứu giác của Triệu Khách rất bén nhạy, ngửi được từng sợi hương vị hoảng sợ ở trên người hắn ta, e rằng thật sự bị tên này lừa gạt.
Thật ra có thể gặp được ở chỗ này cũng rất trùng hợp, trước đó không lâu hắn vừa thấy tin tức truy nã liên quan đến hắn ta ở trên tivi.
Lại không ngờ hắn ta dám trắng trợn đi đường sắt cao tốc?
Càng không ngờ hai người còn ngồi gần như vậy.
Lúc này trên mặt Triệu Khách xuất hiện một nụ cười rực rỡ, đặc biệt muốn hỏi Trương Tử Dương trước mặt một chút, ngạc nhiên không, bất ngờ không.
"Xin chào!"
Triệu Khách lễ phép chào hỏi.
"Chào!"
Trương Tử Dương khách sáo mỉm cười, vẻ mất tự nhiên khi được người xa lạ đột nhiên chào hỏi thật sự giống như đúc.
Nếu không phải Triệu Khách khẳng định trăm phần trăm tên này là Trương Tử Dương, cùng ngửi được sự sợ hãi theo bản năng tản ra trên người hắn ta.
Triệu Khách cảm thấy bản thân cũng sẽ nghi ngờ, có phải hắn đã nhận sai người rồi không, nhưng che dấu có tốt hơn, cuối cùng sẽ có chi tiết để lộ bản thân.
Triệu Khách mỉm cười với Trương Tử Dương, lại ngồi xuống.
Hắn cũng không có ý làm khó tên này, chỉ rất tò mò rốt cuộc tên này giả điên hay điên thật.
Đây là một khúc mắc quấy nhiễu Triệu Khách, mỗi lần nhớ tới Triệu Khách luôn rất buồn bực.
Hắn tin tưởng Trương Tử Dương từng chịu kích thích trên phương diện tinh thần, nhưng lại không tin Trương Tử Dương thật sự biến thành kẻ điên.
Sau khi ngồi xuống, cảm giác của Triệu Khách vẫn liên tục giám sát Trương Tử Dương.
Trên tay ôm một quyển sách thuốc lấy ra từ trong không gian khủng bố cẩn thận nghiên cứu, dù sao đại kế phát tài trong tương lai đều nằm trong quyển sách này.
Lúc này, một người ngồi xuống bên cạnh Triệu Khách.
Một người thanh niên đeo tai nghe, trên tay thì ôm điện thoại di động, vẻ mặt chuyên tâm chơi trò chơi.
Nhưng sắc mặt thanh niên rất kỳ quái, rõ ràng bật điều hoà nhưng trên trán thỉnh thoảng lại đổ mồ hôi.
Triệu Khách cũng không quá để ý vị thanh niên này, phần lớn tâm tư đều tập trung vào trên người Trương Tử Dương.
Chờ sau khi đoàn tàu khởi hành, Triệu Khách đã xem quyển sách thuốc trên tay hết một lượt, bên trong ghi chép không ít dược phương đã sớm thất truyền.
Triệu Khách vừa so sánh hàng tồn trên tay, vừa tham khảo dược phương bên trong.
Nhân sâm, chắc chắn hắn không thiếu, hắn có thể mua sắm những dược vật khác ở trong hiện thực.
Chỉ là loại thuốc phổ thông, đối với người đưa thư đơn giản có thể bỏ qua không tính, đặc biệt là một số cao thủ chuyên chiến đấu hệ cận chiến.
Thân thể những người này có hệ thống miễn dịch mạnh mẽ kinh người, cũng như Nhục quỷ.
Triệu Khách không thấy trong sách tem của tên này có thuốc loại khôi phục gì đó.
Rất rõ ràng, cho dù là mua bán thuốc khôi phục ở Quỷ thị, với những tên to lớn này cũng là hạt cát trong sa mạc.
Nhưng những phương thuốc này đều là tham khảo.
Tính toán đồ tốt trên tay Triệu Khách, thật sự có rất nhiều hàng tồn.
Không nói đến nhân sâm tinh, bên này Triệu Khách còn có một nồi Thạch nhũ âm tinh lớn, nước tắm lúc trước đã bán đắt hàng như vậy, có thể thấy hiệu quả của thứ này cũng không tệ lắm.
Cộng thêm có thể đổi lấy một số thuốc khôi phục nhanh trong sách tem, cùng... Triệu Khách đột nhiên nghĩ đến Thuỷ Lộc.