Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1136 - Chương 1136. Vừa Vặn, Sáu Phần Chín!

Chương 1136. Vừa vặn, sáu phần chín! Chương 1136. Vừa vặn, sáu phần chín!

Chỉ thấy ở trong bụng, ngoại trừ thanh niên trông như người bình thường trước đó, bên cạnh lại có thêm một chiến sĩ mặc khải giáp võ sĩ, còn có một cái hộp tinh biết há mồm nói chuyện.

????

"Kỳ quái, hai người này ở đâu tới??"

Ngay lúc Xà Quân nghi ngờ, hành động kế tiếp của Triệu Khách lập tức khiến yếu linh Xà Quân sắp tức điên.

Triệu Khách vừa hút tẩu thuốc, một tay khác lại cầm theo một thanh đoản đao, lưỡi đao nhẹ nhàng vạch một cái, trực tiếp cắt xuống một miếng thịt từng trên vách thịt của hắn ta.

Miếng thịt đỏ tươi trong suốt, óng ánh no đủ, có cảm nhận giống với Tam văn ngư, sau đó bị Triệu Khách đặt lên thiết giáp ở ngực Quỷ hổ.

"Xèo xèo..."

Hình như nhiệt độ trên thiết giáp rất cao, sau khi để miếng thịt lên, chẳng mấy chốc đã bốc lên một sợi khói xanh, tiện tay vẩy một túm cây thì là, hồ tiêu đen, cộng thêm một chút muối ăn.

Thấy đã gần được tám phần chín, tiện tay quăng ra.

"A ngao!"

Đồ phu chi hạp đã sớm ngồi chờ một bên há miệng như là con cóc, thè ra đầu lưỡi cuốn một cái, cuốn thịt vào trong miệng, bẹp bẹp ăn say sưa ngon lành.

Đôi mắt nó vẫn không quên nhìn chỗ khác, dường như đang xem chất thịt nơi nào khá tốt, cắt luôn nướng luôn.

Ba người như không có chuyện gì xảy ra nướng thịt ở chỗ này, ngay cả Thuỷ Lộc chạy tới cũng nhìn trợn mắt hốc mồm, chứ đừng nói đến Xà Quân.

"Ngươi... Các ngươi..."

Thuỷ Lộc nhìn hình ảnh Triệu Khách không ngừng cắt thịt cho Đồ phu chi hạp ăn, đây cũng quá... Trong lúc nhất thời Thuỷ Lộc thở sâu, không cách nào hình dung sự hung tàn của nhóm người này.

"A, ngươi đến nhanh như vậy? Đến đến đến, vừa vặn, muốn ăn miếng thịt nào, ta cắt cho ngươi."

Triệu Khách thấy Thuỷ Lộc không khỏi vẫy tay, chỉ vách thịt xung quanh, mỉm cười khen ngợi: "Chất lượng thịt này cũng không tệ, không có mùi tanh của rắn đất tầm thường, chất thịt ngon, quan trọng nhất là không có một cái xương nào, cơ hội hiếm có đừng bỏ lỡ."

Thuỷ Lộc há hốc mồm, cũng không biết phải nói gì mới tốt, lúc đang muốn mở miệng nói chuyện, đã nghe Xà Quân gầm gừ: "Ngươi muốn chết!"

Thật sự không thể tha thứ, lại có người dám ở nướng thịt ở trong bụng nó.

Có còn vương pháp không?

Còn có thiên lý không!

Xà Quân tức hổn hển, thân thể khổng lồ đột nhiên xoay tròn, muốn làm đổ bếp lò.

Nhưng theo thân thể Xà Quân uốn éo, đã thấy Triệu Khách và Đồ phu chi hạp hoàn toàn yên ổn.

Triệu Khách ngồi ở chỗ đó, mặc cho ngươi xoay chuyển giày vò thế nào, vẫn vững vàng bất động.

Nhìn kỹ, sẽ phát hiện sau lưng Triệu Khách có hai cái Nhiếp nguyên thủ vẫn đang vững vàng giữ chặt lấy hắn.

Về phần Đồ phu chi hạp, nó cũng là một cái hộp, ngươi lật tới lật lui, nó chỉ lộn một vòng.

Đối với nó, cứ coi như vận động lúc tiêu hóa đi.

Còn bếp lò... Dù sao Triệu Khách cũng đốt cây đuốc ở trong Quỷ hổ.

Theo Xà Quân quay cuồng, chỉ thấy ngọn lửa trong khải giáp của Quỷ hổ lại càng đốt càng lớn, lá sắt chạm vào vách thịt một cái, chỗ bị đụng sẽ bốc lên một đoàn khói xanh.

"Đói!"

Đồ phu chi hạp theo sát sau mông Quỷ hổ, nhìn chỗ nào bị nướng chín, sẽ trực tiếp nhào tới gặm một cái.

Trong lúc nhất thời, Xà Quân cảm thấy trong bụng nóng hổi đâm đau, thân thể không ngừng uốn éo, đồng thời trong lòng không khỏi cổ quái nói: "Vì sao bọn họ không bị dịch chua của ta tiêu hóa? Tại sao có thể như vậy??"

Xà Quân tự hỏi, bụng của mình đừng nói là người, dù là sắt thép cũng có thể tiêu hóa ngươi sạch sẽ trong chốc lát.

Nhưng không biết vì sao lúc này dịch chua trong bụng mình lại không có tác dụng gì.

Trong cảm giác đâm đau, Xà Quân liều mạng phân giải ra dịch chua mới, muốn nhanh chóng ăn mòn đám người Triệu Khách.

Chỉ là lúc này, tình cảnh khiến Xà Quân mở rộng tầm mắt đã xuất hiện.

Trên vách thịt vừa thẩm thấu ra dịch chua, chỉ thấy Triệu Khách nhanh chóng thôi động Nhiếp nguyên thủ một trảo, đã hút tất cả những dịch chua này vào trong lòng bàn tay, ngưng tụ thành một quả cầu, bị Triệu Khách tiện tay thu vào sách tem.

Những dịch chua này cũng là đồ tốt.

Triệu Khách cũng phát hiện tính ăn mòn của dịch chua rất mạnh, lúc đầu hắn không chú ý, trên tay bị ăn mòn ra một lỗ hổng lớn, chỉ có thể nhanh chóng rút dao gọt sạch một mảng thịt đó.

Dịch chua mạnh mẽ như vậy, đương nhiên Triệu Khách sẽ không bỏ qua.

Sau này gặp được người như Nhục quỷ, trực tiếp đập mấy cái, ăn mòn một lớp da thịt của hắn ta trước rồi lại nói.

Lúc này Triệu Khách ước gì Xà Quân thêm chút dịch chua, dù Xà Quân liều mạng sản xuất như thế nào, lại hoàn toàn không đuổi kịp tốc độ Nhiếp nguyên thủ của Triệu Khách.

Xà Quân cảm giác mình như nuốt vào một quả cầu sắt nung đỏ, quả cầu sắt lăn đến đâu thì huyết nhục nơi đó sẽ bị nướng chín.

Đáng hận nhất là cái hộp tinh kia, dường như ghét bỏ hương vị không tốt, con hàng này lại trực tiếp rót đồ gia vị trong tay Triệu Khách vào miệng mình.

Lợi dụng miệng để giữ đồ gia vị ở giữa khe hở môi, dùng đầu lưỡi như bàn chải, nhìn miếng thịt nào chín liền dùng đầu lưỡi phết chút đồ gia vị, sau khi bôi mấy lần lại cắn một một miếng thịt của mình, đau đến tận tim gan.

"Tê tê..."

Bình Luận (0)
Comment