Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1184 - Chương 1184. Đầu To Đầu Nhỏ? (2)

Chương 1184. Đầu to đầu nhỏ? (2) Chương 1184. Đầu to đầu nhỏ? (2)

"Là ngươi! Chính là ngươi! Trả lại cho ta, mạng của ta, con của ta, trả lại cho ta!!!"

Nữ nhân nghe được tiếng gọi ầm ĩ của Triệu Khách, trong chốc lát càng thêm kích động, phát tiếng gào thét trầm thấp, nghe vào không giống giọng của người, càng giống tiếng gầm gừ của một loại dã thú nào đó.

"Nhưng ta thật sự vô tội, con của ngươi là ai? Ta chưa từng gặp, ta chỉ là một học sinh trung học mười sáu tuổi, nếu không... Ngươi thò đầu ra cho ta nhìn?"

Dù là tiếng thét chói tai khiến người ta rùng mình, cũng không ảnh hưởng đến Triệu Khách.

Triệu Khách vẫn đang không ngừng nói nhảm như trước, toàn là lời nói nhảm không đứng đắn, đồng thời càng nói càng hăng hái.

"Ta không tin!"

Trong hốc cây, giọng nữ nhân lại vang lên, lần này giọng nói trở nên rõ ràng hơn trước đó.

Triệu Khách thả ra ngũ giác của mình, lần theo giọng nói, đang tìm kiếm con quái vật này.

Không gian bên trong hốc cây thật sự quá chật hẹp, thân thể của đối phương gần như nhồi vào mỗi một tấc không gian ở bên trong.

Mỗi lần nhúc nhích sẽ phát ra tiếng động rất lớn như một con sâu lông, khiến Triệu Khách căn bản không có cách nào phán đoán đầu tên này ở chỗ nào.

Chỉ có thể không ngừng thông qua ngôn ngữ để đối phương mở miệng, dựa vào đó để tìm kiếm đầu của nàng.

Theo bắp thịt nhúc nhích, ngũ giác của Triệu Khách tìm kiếm theo phương hướng của tiếng động, một khuôn mặt nữ nhân dần trở nên rõ ràng trong đầu Triệu Khách.

Thông qua ngũ giác, Triệu Khách nhìn rất rõ ràng, khuôn mặt kia còn giữ lại đường nét của con người, nhưng biểu cảm trên mặt lại nói không ra được là đang đau khổ hay hưng phấn.

Trên thân thể vẫn còn bàn tay màu đen đang điên cuồng cào bên trong hốc cây, muốn chui ra từ trong gốc cây này.

Hiển nhiên, nàng sắp thành công rồi.

Dường như bức tượng đá này chỉ đang trấn áp nó, chỉ có điều sau khi hắn bị kéo vào không gian này, tượng đá đã sắp vỡ vụn.

Điều này không khỏi khiến Triệu Khách nghi ngờ, nơi này căn bản là một cái bẫy nhắm vào hắn.

"Ngươi không tin, ta có thể làm sao, cũng không thể mua cái máy phát hiện nói dối để thử một chút chứ."

Triệu Khách thuận miệng tiếp tục nói bậy, nhưng nữ nhân nghe được câu nói này của Triệu Khách lại hé miệng.

Trong nháy mắt nữ nhân hé miệng, Triệu Khách thông qua ngũ giác nhìn rất rõ ràng, trong miệng nữ nhân có từng tầng răng bén nhọn, khiến miệng của nàng càng giống cối xay thịt.

Cụ thể là dáng vẻ gì?

Rất khó hình dung, chỉ có thể nói ngươi tự suy nghĩ hình ảnh bỏ xúc xích vào cối xay thịt, theo cối xay thịt bắt đầu chuyển động, bánh răng bén nhọn biến xúc xích thành nhân bánh sủi cảo.

Chẳng trách giọng của nữ nhân này lại kỳ quái như vậy, vì nàng có thể nói chuyện nhưng miệng đã không còn là kết cấu con người.

Chỉ nghe nữ nhân phát ra tiếng cười quái dị.

"Không cần rắc rối như vậy, ta chỉ cần cho đầu của ngươi vào trong miệng nhai một cái, có cái gì cũng hiểu hết."

Cách của nữ nhân này rất đơn giản thô bạo, nhưng Triệu Khách cũng không bị nữ nhân dọa sợ, ngược lại vẻ mặt nghiêm túc vặn hỏi: "Chậc chậc... Đầu to hay là đầu nhỏ??"

Lời nói của Triệu Khách vừa rơi xuống, thân thể trong hốc cây rõ ràng dừng lại một chút!

Hiển nhiên nữ nhân còn chưa nghĩ rõ ràng rốt cuộc lời nói của Triệu Khách là có ý gì, chẳng lẽ nam nhân có hai cái đầu?

Thông qua năm giác quan, Triệu Khách phát hiện vẻ hoang mang trên mặt nữ nhân, hơi xấu hổ giải thích.

"Khụ khụ, thật xin lỗi, đầu to là của ta, đầu nhỏ... Tạm thời thuộc về nàng dâu của ta, ta không sao cả, nhưng nàng dâu của ta... Có bệnh thích sạch sẽ."

Sau khi nghe thấy Triệu Khách giải thích, vẻ mặt nữ nhân lập tức trở nên ngây ngốc, hiển nhiên cần mấy giây để bổ não về hình ảnh này.

Chợt, Triệu Khách nghe thấy trong hốc cây phát ra tiếng thét chói tai của nữ nhân, dường như cuối cùng đã nhận ra bản thân bị đối phương đùa giỡn.

Ý là, đang đổi cách để chửi mình bẩn!!!

"Ta ăn cả nhà ngươi!!!"

Trong cơn giận dữ căm phẫn, cả gốc cây hoa nhài đã bắt đầu đung đưa.

Có thể thấy đối phương đã tức giận tới cực điểm, không ngừng có bàn tay màu đen nhô ra từ trong khe hở tượng đá.

"Ầm!"

Theo tiếng tượng đá vỡ vụn, chỉ thấy một bóng dáng đen sì chui ra từ trong hốc cây trước mắt.

Trong không khí tràn ngập ra mùi hôi thối nồng nặc.

Rất khó tưởng tượng, trong gốc cây hoa nhài mùi thơm tươi mát này lại cất giấu vật dơ bẩn mùi hôi lan tràn như thế.

Thân thể màu đen to dài mạnh mẽ, nhưng đây tuyệt đối không phải thân rắn, càng giống một khúc ruột màu đen, từng cánh tay rối loạn không có thứ tự nhô ra từ trong khúc ruột.

Lúc này Triệu Khách mới để ý đến, cánh tay trong khúc ruột này rất dài, có thể nhanh chóng nhúc nhích giống như con rết.

Ở vị trí bụng của khúc ruột, Triệu Khách thấy được khuôn mặt nữ nhân kia.

Nữ nhân mở mắt ra, dầu trơn béo ngậy phun ra theo miệng của nàng, cặp mắt kia... Hơi giống con ruồi, nhìn chằm chằm Triệu Khách đánh giá từ trên xuống dưới.

Điều này khiến Triệu Khách cảm giác hội chứng sợ lỗ của hắn đã sắp phát tác.

"Vì sao không nói? Không phải ngươi rất cứng miệng à?"

Nữ nhân thấy Triệu Khách không nói lời nào, vặn vẹo thân thể của mình như một con rết, quay xung quanh Triệu Khách.

Triệu Khách: ...

"Hiện tại cầu xin tha thứ còn kịp không?"

Bình Luận (0)
Comment