Dường như vì từng thôn phệ Xà Quân, phân thân do Đồ Phu chi hạp chế ra còn có mấy phần tương tự với dáng vẻ của Xà Quân.
Vì đảm bảo hắn có thể làm rõ ràng rốt cuộc phía dưới là cái gì.
Triệu Khách đưa bộ phận nặng lực của Cao ngạo vào trong phân hồn, đảm bảo có thể dựa vào ngũ giác, cảm ứng rõ ràng tất cả mọi thức trong phạm vi một mét xung quanh.
Chuẩn bị kỹ càng, Triệu Khách thao túng phân thân tiến vào trong hốc cây.
"Xẹt..."
Vừa vào hốc cây, cho dù là thân thể rắn cũng không thể dừng lại vững vàng, nhanh chóng rơi xuống.
Hoàn cảnh bên trong trơn ướt, xung quanh hốc cây toàn dầu mỡ, dù là con khỉ rơi vào cũng đừng hòng leo ra.
"Ầm!"
Phân thân của Triệu Khách nhanh chóng ngã xuống đấy.
Phía dưới hốc cây là một lớp vật bài tiết dính nhơm nhớp, không biết nó bị nhốt ở chỗ này bao lâu.
Nhưng không gian phía dưới hốc cây lại rông rãi khiến Triệu Khách cảm thấy bất ngờ, bóng tối đưa tay không thấy được năm ngón khiến người ta cảm thấy rất lo lắng.
Lúc này, chỉ thấy phân thân đung đưa cái đuôi, trên cái đuôi bị Triệu Khách treo một cái lục lạc, lục lạc phát ra tiếng đinh đinh đinh chói tai theo cái đuôi lắc lư.
Theo tiếng động khuếch tán ra bốn phía, ngũ giác của phân thân Triệu Khách cũng bắt đầu trở nên rõ ràng, nhưng theo tiếng hồi âm, trong đầu vẽ phác thảo ra không gian mặt trước.
Không gian phía dưới hốc cây cao khoảng hai mét, dài ba mét, không gian đủ để chứa một người.
"A?"
Lúc này, Triệu Khách phát hiện một vật ở bên trong, cẩn thận quan sát nửa ngày, Triệu Khách nhận ra đây là một cái bình thủy tinh.
Trên bình thủy tinh còn đậy kín cái nắp sắt, trông hơi giống cái bình đồ hộp.
"Sao ở đây lại có vật này??"
Vẻ mặt Triệu Khách không khỏi cổ quái, chẳng lẽ từng có người sống ở chỗ này?
Ngay lúc Triệu Khách cảm thấy hoang mang, một bộ xác nữ không đầu xuất hiện trước mặt Triệu Khách.
"Ối!"
Xác nữ trước mắt xuất hiện rất đột ngột, khiến Triệu Khách giật nảy mình, cẩn thận nhìn lên, xác nữ bị ngâm trong dầu trơn sền sệt.
Cũng không biết đã ngâm ở bên trong bao lâu, da thịt xác nữ không đầu cũng không hư thối theo thời gian trôi qua, ngược lại có thể thấy mặt ngoài cơ bắp vẫn rất tươi mới.
Ngoại trừ không thấy đầu của xác nữ, điều khiến người ta thấy mà giật mình là cái bụng xác nữ.
Cái bụng đã bị xé ra, sau khi Triệu Khách cẩn thận nghiên cứu, dùng góc độ chuyên nghiệp để xem, chắc cái bụng bị xé ra từ bên trong.
Tuy không muốn thừa nhận, nhưng nhìn từ góc độ cơ bắp bị xé và dấu vết phá hoại, cho Triệu Khách cảm giác càng giống cái gì đó xé bụng nữ nhân, bò ra từ bên trong.
Triệu Khách cẩn thận nghiên cứu hoàn cảnh xung quanh một chút, phát hiện tầng đất xung quanh còn có rất nhiều dấu vết do móng tay cào ra.
Nói rõ, lúc nữ nhân bị giam ở chỗ này vẫn còn sống.
Nhìn đồ hộp cùng đồ sinh hoạt lung tung tối loạn trên mặt đất, hình như nàng bị cầm tù ở chỗ này một đoạn thời gian thật lâu.
Thậm chí Triệu Khách có thể tưởng tượng, sống trong hoàn cảnh tối tăm không ánh mặt trời này, còn tàn nhẫn hơn trực tiếp giết chết nàng.
Không phân rõ ngày đêm, không biết thời gian.
Một nữ nhân có thai bị cầm tù ở nơi này sẽ tuyệt vọng như thế nào, kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.
Sau khi một chút đồ ăn cuối cùng bị tiêu hao sạch sẽ, nữ nhân chỉ có thể ôm một tia ảo tưởng, chờ chết ở nơi này.
Vì không có thời gian làm vật tham chiếu, thậm chí ngươi cũng không biết mình bị nhốt ở nơi này bao lâu, chỉ cảm thấy mỗi một giây đều như vĩnh viễn, mỗi một lần thở dốc đều như cực kỳ chậm rãi.
Thậm chí quá trình chờ chết cũng bị kéo dài không giới hạn.
Sợ hãi sẽ ăn mòn một chút lý trí cuối cùng của ngươi, đến thời điểm cuối cùng của sinh mệnh, ngươi không nhận được sự giải thoát, sẽ chỉ chết đi trong sợ hãi và oán niệm.
Cho dù là loại ác ma giết người như ngóe giống Triệu Khách, đều cảm thấy trái tim băng giá vì kiểu chết này.
"Nàng là ai? Vì sao lại ở chỗ này?"
Bản thể Triệu Khách ngồi trên tán cây, hơi híp mắt lại, nhân cách Lười biếng bị Triệu Khách kích phát đến cực hạn.
Dường như lúc này Triệu Khách lại biến thành Lười biếng, bắt đầu không ngừng ghép lại vô số mảnh vỡ lẻ tẻ trong đầu.
Hắn có thể cảm giác được, hắn cách chân tướng của việc càng ngày càng gần, chỉ còn thiếu một đáp án ở miếng ghép hình chính giữa.
Vương Vi, nhật ký của nàng, câu chuyện cây hoa nhài cùng xác nữ trong hốc cây.
Phảng phất một loạt manh mối là một vòng chụp lấy một vòng.
Nhưng cuối cùng, những manh mối này đều tập trung vào một miếng ghép hình, lại là miếng ghép hình mà hắn đang thiếu.
Sau khi xác định bên trong cũng không có manh mối khác, phân thân trực tiếp ở lại bên trong vì bò không được.
Bên trong có vật chất sền sệt như thể dính, dù là thân thể rắn cũng rất khó bò lên.
Triệu Khách cũng lười lãng phí thời gian, chỉ gọi phân hồn về.
Triệu Khách tìm kiếm trong mấy căn nhà cũ ở phía dưới một vòng, nhưng căn nhà này rách nát, hình như đồ dùng cũng đã bị lấy sạch, ngay cả một cái giường cũng không để lại.
Thấy thế Triệu Khách dứt khoát quăng một mồi lửa vào trong hốc cây, bên trong đầy dầu trơn thể dính, sau khi gặp lửa lập tức bị bén lửa.