Chỉ thấy sương đen bao trùm, dù là xi măng hay kim loại như biến mất vào hư không trong chớp mắt.
Triệu Khách thông qua năng lực cảm giác, thấy cũng không phải biến mất, mà bị phân giải.
Sương đen của Lưu Gia nổ tung, nhìn kỹ thật ra là lít nha lít nhít côn trùng, nếu thông qua kính viễn vọng phóng đại gấp trăm lần, sẽ thấy những côn trùng đó cùng loại với châu chấu, gần như không có gì không ăn.
Đây chính là năng lực của Lưu Gia, nàng là người đưa thư hệ côn trùng hiếm thấy, còn sương đen bao trùm quanh người, thật ra cũng là lít nha lít nhít côn trùng của Lưu Gia.
Thấy một kích thành công nhưng sắc mặt Lưu Gia lại trở nên nặng nề, chỉ thấy sương đen bao trùm trên người quái vật càng ngày càng ít, cho đến khi biến mất.
Quái vật vẫn sinh long hoạt hổ, thậm chí có vẻ vẫn còn thèm thuồng.
Triệu Khách đứng ở phía sau cẩn thận nhìn, dưới da thịt quái vật kia mang theo một tầng lông rất nhỏ bé.
Nhưng tầng lông này cũng không phải lông tóc, mà là cái miệng giống như giác hút, trong nháy mắt chạm đến da thịt quái vật, sẽ bị những cái miệng này chia ăn sạch sẽ.
"Đi!"
Triệu Khách đưa ra Nhiếp nguyên thủ, kéo Lưu Gia lại, kéo nàng từ đằng xa tới.
Công Tước gào thét màu bạc bị Triệu Khách xách ở lòng bàn tay, nhắm thẳng vào đầu quái vật.
"Phanh phanh phanh..."
Ngay lúc Triệu Khách bay ngược ra, họng súng đen bóng liên tục phun ra ngọn lửa chói mắt, viên đạn màu bạc để lại từng cái đuôi trong không khí, trong chốc lát chiếu sáng hành lang mờ tối như ban ngày.
Viên đạn bắn vào trên người quái vật gần như không đau không ngứa, ngay cả viên đạn cũng bị những cái miệng như lông tơ trên người quái vật nhanh chóng ăn hết.
E rằng có là công kích vật lý của viên đạn đơn thuần cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Thậm chí viên đạn của Triệu Khách không có cách nào làm chậm lại tốc độ lao xuống của quái vật, nhưng Triệu Khách cũng không dừng lại vì vậy, ngược lại không ngừng bóp cò súng.
Hành lang chật hẹp với thân thể khổng lồ của con quái vật này, thật sự chật chội như lão hổ chui hang chuột.
Nhưng điều này cũng không thể trở thành nhân tố cản trở bước chân của quái vật, thân thể cao lớn như xe tăng nhẹ nhàng đập vỡ vách tường phòng học.
Mùi hương trên người Triệu Khách khiến quái vật gần như điên cuồng.
Đây không phải huyết nhục bình thường, trong máu thịt mang theo mùi thuốc đậm đặc, như có sự hấp dẫn trí mạng với nó, khiền nó như thiêu thân lao vào lửa, tăng nhanh tốc độ xông lên.
"Ầm ầm..."
Khí tức như núi lở theo mùi hôi thối khiến người ta hít thở không thông đụng tới, thật sự khiến người ta cảm thấy da đầu run lên.
Đồng tử của Triệu Khách dần co rụt lại, hô: "Ngay bây giờ!"
"Ầm!"
Ngay lúc lời nói của Triệu Khách rơi xuống, tinh thần Lưu Gia căng thẳng, toàn lực thúc đẩy côn trùng, nhanh chóng gặm ăn sạch sẽ mấy cây cột chịu lực còn lại.
Trong khoảnh khắc cột chịu lực biến mất, dưới chân quái vật lập tức trống rỗng, toàn bộ hành lang sụt lún xuống.
Vô số đá vụn đập ầm ầm vào trên người quái vật, khiến thân thể nặng nề của nó không kịp giãy giụa, theo lầu dạy học sụp đổ bị dìm ngập trong đống đổ nát.
"Chắc nó còn sống?"
Nhìn quái vật gần như bị đá vụn bao phủ phía dưới, vẻ mặt Lưu Gia lại trở nên cực kỳ nghiêm nghị.
Ngay lúc Triệu Khách kéo nàng về cũng đang cố ý dụ quái vật này vào trong hành lang chật hẹp, nàng thì khống chế côn trùng nhanh chóng gặm ăn cột chịu lực giữa tầng ba, tầng bốn.
Hình thể khổng lồ của quái vật cũng là mồi dẫn để tường tòa nhà sụp đổ, thân thể khổng lồ đập vỡ vách tường phòng học, vừa không có cột chịu lực chống đỡ.
Nửa tòa nhà dạy học sụp đổ hình thành đất đá trôi, e rằng cảm giác bị đập lên người cũng không dễ chịu.
Hai người hợp tác, từ đầu đến cuối cũng không có bất kỳ giao lưu gì, đều là cao thủ kinh nghiệm chiến đấu phong phú, lúc giao lưu thường chỉ cần một ánh mắt là có thể hiểu ra.
Nhưng cái bẫy này chắc chắn không giam cầm được quái vật kia, điều có thể làm là kéo dài một ít thời gian.
"Ầm ầm..."
Dường như đang chứng minh lời nói của Lưu Gia, đống đổ nát phía dưới bắt đầu đung đưa, cặp cánh tay to khỏe mạnh mẽ kia như đang điên cuồng đào xới ở phía dưới.
"Cái này không kéo dài được bao lâu!"
Con quái vật trước mắt căn bản là đao thương bất nhập, muốn xử lý nó cũng rất khó.
Trên tay Triệu Khách thật sự còn có không ít át chủ bài.
Ví dụ như Đại Hạ đỉnh!
Tuy con tem này có rất nhiều năng lực đang ở trạng thái chưa giải khóa, nhưng nếu hắn toàn lực thôi động, cho dù không giải quyết được tên này, cũng có thể lột một lớp da của nó.
Nhưng sau khi toàn lực thôi động Đại Hạ đỉnh, e rằng trạng thái của hắn sẽ lập tức rơi xuống đáy cốc, đây tuyết đối là điều mà Triệu Khách không muốn nhìn thấy.
Triệu Khách rất rõ ràng một con tem hoàng kim đại diện cho điều gì.
Dù hiện tại hắn và Lưu Gia đều là châu chấu trên một sợi dây thừng, bao gồm cả Tiết Đào đang mất tích.
Bọn họ tạm thời xây dựng đồng minh trông có vẻ vững chắc, nhưng dã tâm của con người lớn bao nhiêu, sự tham lam sẽ lớn bấy nhiều, nếu để lộ ra lá bài tẩy, Triệu Khách không tin hai người vẫn có thể giữ mối quan hệ hiện tại với hắn.