Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1223 - Chương 1223. Oán Khí Thiếu Nữ (2)

Chương 1223. Oán khí thiếu nữ (2) Chương 1223. Oán khí thiếu nữ (2)

Cho nên hiện tại Bạch Đường vội vàng muốn rời khỏi nơi này, trở lại Phong đô.

Chờ đến lúc đó, nàng để lộ ra chân thân, nhất định phải đưa những Quỷ Soa đó vào A Tỳ địa ngục.

Ồ! Còn có tên Quỷ tướng mặt râu quai nón ngu xuẩn kia, lại chửi nàng ở ngay trước mặt nàng.

Sao Bạch Đường có thể nuốt trôi cơn giận này.

Hiện tại, Bạch Đường lại góp nhặt đủ lực lượng, thử để Triệu Khách thả nàng ra ngoài.

"Ta có một pháp, là nghĩa phụ đưa cho ta để giữ mạng, ngươi thả ta ra ngoài, ta có thể dẫn ngươi rời khỏi nơi này."

Ánh mắt Bạch Đường xuất hiện vẻ chân thành tha thiết, nàng thề nàng chưa từng dùng ánh mắt như vậy nhìn một nam nhân.

Hơn nữa còn là nam nhân khiến nàng hận không thể chém hắn thành muôn mảnh.

"Thật!"

Dường như Triệu Khách đã dao động, nhưng chẳng mấy chốc Triệu Khách lại hơi rầu rĩ nói: "Thả ngươi ra cũng được, nhưng... Ngươi sẽ không lừa ta chứ, lần trước suýt nữa để ngươi thành công rồi."

Thấy vẻ mặt xoắn xuýt của Triệu Khách, Bạch Đường hận không thể lao ra xé nát mặt Triệu Khách ngay bây giờ, nhưng trên mặt vẫn phải tiếp tục duy trì nụ cười ngọt ngào.

"Yên tâm, ta dùng danh nghĩa Quỷ công chúa thề, chỉ cần ngươi thả ta ra ngoài, ta cam đoan..."

Nhưng Bạch Đường còn chưa nói dứt lời, Triệu Khách đột nhiên ngồi bật dậy, cắt ngang Bạch Đường, hoảng sợ nói: "Mau nhìn! Nàng động đậy!"

Bạch Đường ngạc nhiên, khuôn mặt do sương biến thành nhìn theo phương hướng mà Triệu Khách đang chỉ.

Chỉ thấy xác nữ không đầu vẫn lẳng lặng đứng ở nơi đó.

"Không nhúc nhích?"

Bạch Đường đang muốn nói có phải Triệu Khách nhìn nhầm hay không, vừa quay đầu lại đã thấy Triệu Khách vung cái búa, nện thẳng xuống đầu Bạch Đường.

"Ầm!"

Một búa nện xuống, chỉ thấy khuôn mặt do oán khí biến thành của Bạch Đường đã bị nện vỡ nát.

Ngay cả kêu thảm cũng không kịp, chỉ thấy trên huyết chùy sinh ra một luồng ánh sáng màu đen, thu lại oán khí xung quanh con tem “Quỷ tân nương”.

Trong chốc lát bóng dáng Bạch Đường lại biến mất trên con tem “Quỷ tân nương”.

Triệu Khách cầm huyết chùy trên tay, cười lạnh nói: "So với tin tưởng miệng nữ nhân, không bằng tin tưởng chân thứ ba của nam nhân, ta tin ngươi mới gặp quỷ."

Có lẽ Bạch Đường thật sự có cách để hắn thoát khỏi nơi này, nhưng Triệu Khách không tin nàng.

Từ lần trước đến âm phủ rồi lừa hắn một lần, Triệu Khách đã quyết định tuyệt đối không thả con mụ Bạch Đường này ra ngoài.

Huống hồ, với tình cảnh hiện tại của hắn, ai dám đảm bảo sau khi con mụ này đi ra ngoài, có thể liên thủ với đạo cô bên ngoài đối phó hắn hay không.

Nghĩ đến đây, Triệu Khách kéo dây lưng quần của mình, nhìn vào đũng quần.

Từ khi tiến vào không gian khủng này bố, hắn hoàn toàn mất liên hệ với Cơ Vô Tuế.

Chẳng may con mụ này muốn đối phó hắn, hắn lại không gọi được lão bà, đến lúc đó chẳng phải sẽ lạnh ngắt.

Cất huyết chùy vào trong sách tem, lúc này Triệu Khách chú ý tới, vừa rồi đánh một chùy, Bạch Đường lại cống hiến gần 8000 điểm oán khí cho huyết chùy.

"Hắc hắc, tốt tốt tốt, cuối cùng đã có một thu nhập ổn định."

Triệu Khách thu hồi sách tem, trong lòng suy nghĩ chờ tìm một cơ hội lại lừa Bạch Đường tỉnh lại thêm một chùy nữa.

Nguồn oán khí ổn định thế này, không lo sau này huyết chùy không có oán khí bổ sung.

"Thiếu gia, nữ nhân này có lai lịch gì, nhìn dáng vẻ thật lợi hại."

Từ đầu tới cuối Thuỷ Lộc chỉ đứng bên cạnh nhìn, hắn ta không nhìn thấy sách tem nhưng có thể thấy Bạch Đường hiện ra dựa vào oán khí, không nhịn được tò mò vặn hỏi.

"Ây... Nhà cách vách tặng khí."

"Tặng khí?"

"Đã nghe nói oán khí thiếu nữ chưa?"

Thuỷ Lộc: "Cách không đẩy khí? Không thể trêu vào, không thể trêu vào."

Bỏ qua việc của Bạch Đường không nói đến nữa, dù sao Triệu Khách cũng không để nàng đi.

Đến lượt xác không đầu trước mắt, Triệu Khách suy nghĩ, sau cùng quyết định vẫn trả lại cho nàng.

"Cái gì?? Ngươi đang nối giáo cho giặc! Chịu khuất phục bên ngoài!"

Thuỷ Lộc nghe thấy quyết định cuối cùng của Triệu Khách, tức giận đến giậm chân.

Nhưng sau khi thấy hành động tiếp theo của Triệu Khách, Thuỷ Lộc không khỏi che mắt của mình.

"Ôi chao má ơi, thiếu gia, tuy ngươi không tìm thấy bạn gái, cũng không thể khẩu vị nặng như vậy, đây là con đường một đi không trở lại không có lối về, thiếu gia."

"Đi đi đi, nhanh tới giúp ta một tay, cởi quần áo của nàng cho ta."

Triệu Khách hung hăng lườm Thuỷ Lộc đứng ở bên cạnh, lão gia hỏa này không đứng đắn, che mặt không che mắt, ngoài miệng nói không muốn nhưng con mắt mở to hơn bất kỳ ai.

"Được!"

Thuỷ Lộc vén tay áo lên, đi lên trước, bắt đầu cởi quần áo cho xác của Lưu Gia, Triệu Khách đứng bên cạnh lại gọi ra Đồ phu chi hạp.

"Đói!"

Đã lâu không gọi nó ra, mỗi lần Đồ phu chi hạp bị gọi ra đều ngẩng đầu lên, mở ra cái miệng, ánh mắt đầy oán niệm.

Triệu Khách thấy vẻ mặt oán khí của nó, không nhịn được nghĩ ở trong lòng, nếu lúc này hắn cho Đồ phu chi hạp một chùy, chắc có thể thu hoạch rất nhiều oán khí.

Đương nhiên, Triệu Khách cũng chỉ nghĩ như vậy, chẳng may gõ hỏng thì làm sao bây giờ.

Hắn lấy ra số thịt mà Thuỷ Lộc đã nướng xong trước đó.

"Cho ngươi hết."

Một đống thịt nướng vàng rực khiến oán khí của Đồ phu chi hạp lập tức tan thành mây khói, thè ra đầu lưỡi cuốn một đống thịt lớn nhét vào trong miệng.

Bình Luận (0)
Comment