Nếu đã không ngoan ngoãn, vậy hoàn toàn hủy diệt đi.
Dù sao huyết nhục trên người tên này cũng có hiệu quả không tệ, chỉ là đổi một cách phức tạp hơn để thôn phệ hết mà thôi.
Nhưng không biết tại sao nhìn không gian vặn vẹo thành một đoàn bánh quai chèo, tâm lý của đạo cô lại sinh ra một loại dự cảm xấu, nàng cũng nói không rõ được rốt cuộc là cái gì.
Nhưng đúng vào lúc này, đã thấy trong bóng tối có một tia sáng lạnh, phá không mà ra sau lưng đạo cô.
Một đạo kiếm mang đâm vào đầu đạo cô, kiếm mang như hồng thế tới đột ngột, lúc đạo cô phát hiện không ổn, kiếm mang đã đón đầu bổ xuống.
"Không!"
Đồng tử của đạo cô co chặt lại, không biết vì sao trong lòng đột nhiên sinh ra một cảm giác khủng hoảng cực lớn.
Cảm giác hoảng sợ này rất khó hiểu, nhưng lại nhanh chóng dâng lên đỉnh đầu khiến đạo cô lập tức rối tung, bỏ qua thời cơ độn nhập không gian tốt nhất.
"Phốc!"
Máu tươi vẩy ra, sắc mặt đạo cô tái nhợt, nửa người bị chém ngang eo, máu tươi trộn lẫn thịt nát đứt gãy, có thể thấy ruột rơi xuống theo vết cắt ở nửa người.
"Ầm!"
Thân thể ngã mạnh xuống đất, nhìn máu tươi đầy đất, mồ hôi lạnh lăn xuống theo trán đạo cô, mỗi một cọng tóc gáy trên người cũng không nhịn được dựng đứng lên.
Nàng đã rất lâu không có cảm nhận được cảm giác sượt qua cái chết như thế, một kiếm này cách đầu mình chỉ có khoảng cách chưa đến 1cm, khoảng cách này hoàn toàn không phải quá khó với mình.
Nhưng không biết vì sao sự hoảng sợ khó hiểu trong lòng khiến nàng tinh thần nàng hỗn loạn, xuất hiện sai lầm trí mạng, suýt bị một kiếm này đâm xuyên qua đầu.
"Không có khả năng!"
Nàng nhận ra kiếm mang vừa rồi là kiếm khí do Lâm Hiểu Đông gọi ra, nhưng không phải hắn đã bị mình giam giữ vào không gian, đồng thời bị xoay thành bánh quai chèo rồi sao??
Vừa nghĩ đến đây, không gian đã bị xoay thành một đoàn bánh quai chèo sau lưng đạo cô mở ra, hình ảnh bên trong lại khiến đạo cô ngẩn người, Triệu Khách bị nhốt ở bên trong đã biến mất.
"Tại sao có thể như vậy??"
Ánh mắt đạo cô xuất hiện vẻ ngạc nhiên, nàng không tin Triệu Khách có thể cưỡng ép lao ra từ trong không gian bị mình phong bế, vì hắn không có năng lực như thế.
Nhưng hiện tại không nhìn thấy xác Triệu Khách như mình đã dự đoán, một kiếm vừa rồi đã là sự chứng minh không còn gì tốt hơn.
Phần thân thể mà đạo cô xác nhận là thân thể của mình liều mạng nhận lại càng có vấn đề trí mạng, thân thể của mình hoàn toàn không nghe sai khiến.
Dáng vẻ âm u đầy tử khí, không có một chút sức sống hoạt bát nào, càng giống một cái xác.
Phát hiện tình huống thân thể của mình đã thay đổi, khuôn mặt đạo cô vừa tức vừa hận, thét to: "Khốn kiếp, ngươi đã làm gì thân thể của ta!!"
Khớp xương cứng ngắc khiến đạo cô nghi ngờ, đây là một cái xác đã chết ít nhất hơn một ngày.
Nàng nghi ngờ Triệu Khách đã lén thay đổi thân thể, nhưng nếu không phải thân thể của mình, vậy chân thân của mình ở đâu?
Ánh mắt đạo cô lập tức trở nên khó coi, nàng vội vàng muốn biết rốt cuộc Triệu Khách đã làm gì thân thể của nàng.
Nàng biết Triệu Khách chắc chắn còn ở xung quanh, không có sự đồng ý của mình, tên này căn bản không có khả năng rời khỏi nơi này.
Trên thực tế, Triệu Khách thật sự không thể rời đi, dựa vào năng lực ẩn nấp của Tự nhiên chi tức, thân thể Triệu Khách đã hòa làm một thể với không gian mờ tối xung quanh.
Một kiếm vừa rồi không thể một kích tất sát, trong lòng Triệu Khách cảm thấy tiếc nuối hơn bất kỳ kẻ nào, vì đó là cơ hội tốt nhất.
E rằng đạo cô căn bản không ngờ, cùng lúc hắn ném ra cỗ thân thể kia đã kích hoạt cả năng lực đặc thù Giảo hồ tam ảnh của Tam vĩ hồ ly.
Hắn không có cách nào xuyên qua bình chướng không gian, nhưng lại có thể dựa vào Giảo hồ tam ảnh để chế ra bóng dáng, nhanh chóng chuyển di không gian.
Làm thế có chút giống Huyết độn thuật của “Huyết linh châu”, nhưng lúc Huyết sử dụng lại càng bí mật hơn Huyết độn thuật.
Phối hợp thêm việc hắn dẫn nổ quả cầu cảm xúc giấu ở trong thân thể bị đạo cô chiếm cứ, cảm xúc hoảng sợ đến từ Vương Hằng từng bước lan tràn, Triệu Khách nắm bắt chuẩn thời gian, vừa vặn khiến cảm xúc bộc phát đến cực hạn.
Một kiếm quan trọng lại không có thể xuyên qua đầu đạo cô, điều này không khỏi khiến người ta cảm giác tiếc hận sâu sắc.
Lúc này, Triệu Khách ẩn nấp trong bóng tối, mặt không thay đổi, hai mắt vẫn khóa chặt mỗi một hành động của đạo cô này như một con sói hoang đang kiếm ăn.
Đối mặt với con mồi mạnh mẽ hơn hắn, Triệu Khách biết rõ kiên nhẫn là mấu chốt quan trọng để mình có thể chiến thắng.
Cơ hội cũng không nhiều, mỗi một lần đều dùng mạng để mạo hiểm, một bước sai, một giây sau thứ nghênh đón hắn sẽ là không gian bị bóp méo, xé rách thành từng mảnh từng mảnh thịt nát.
Hơn nữa, quá trình này còn vô cùng chậm chạp.
Trong nháy mắt không gian vặn vẹo, thân thể của ngươi cũng sẽ vặn vẹo theo, cứ như bị cuốn vào lỗ đen, khớp xương, cơ bắp trên người sẽ bị lôi kéo thành một sợi mì.
Triệu Khách cũng không muốn cảm nhận nỗi đau khổ như vậy.
Cho nên, dù trong lòng rất gấp nhưng từ đầu tới cuối Triệu Khách vẫn duy trì tiết tấu hô hấp ổn định, đồng thời dựa vào sự giúp đỡ của Tự nhiên chi tức, trong lòng mặc niệm pháp Bạch cốt quan, loại bỏ tất cả tạp niệm trong lòng.