Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1231 - Chương 1231. Tuyệt Sát (2)

Chương 1231. Tuyệt sát (2) Chương 1231. Tuyệt sát (2)

Chỉ còn lại duy nhất một suy nghĩ trong đầu là... Đánh chết nàng!

Theo thời gian trôi qua từng giây từng phút, đạo cô ổn định lại tâm trạng của mình, rất thẳng thắn cắt đứt sự kết nối giữa đầu và xác chết này.

Chỉ là cẩn thận nhìn lên, đạo cô tức đến nghiến răng, vì nàng phát hiện xác nữ trước mắt lại không mặc cả quần áo lót, chỉ khoác quần áo mà thân thể trước đó của nàng mặc.

Điều này chắc chắn khiến đạo cô càng xác định, xác nữ không đầu trước mắt là vật thay thế do Triệu Khách tìm đến.

"Ngươi ở đâu! Ngươi trốn cũng không trốn được bao lâu."

Đầu đạo cô lơ lửng giữa không trung, theo đầu của nàng di chuyển, không gian xung quanh lại bắt đầu phát ra tiếng vỡ giống với thủy tinh.

Dùng mắt thường có thể thấy vết rách như mạng nhện, nhanh chóng bao trùm xung quanh.

Nhìn vết rách càng ngày càng gần, Triệu Khách không khỏi cau mày, ánh mắt nhìn nhìn chằm chằm cái đầu người giữa không trung.

Chỉ thấy lúc này Triệu Khách nhanh chóng lấy ra xác nữ thứ hai từ trong sách tem, nhanh chóng ném ra ngoài.

Cả bộ xác nữ này trần trụi, chỉ mặc mỗi áo lót, nửa người dưới không có chút che đậy nào.

Trong nháy mắt thân thể bị Triệu Khách ném ra, đạo cô cũng phát hiện vị trí của Triệu Khách.

Nhưng lúc này nàng không để ý tới xác chết kia, mà lựa chọn ra tay với Triệu Khách.

"Cái bẫy giống nhau, ta còn dính tận hai lần sao?"

Lúc này đạo cô chỉ muốn bắt lấy Triệu Khách, ví dụ như chém đứt tay chân tên này trước, rồi chậm rãi thẩm vấn.

Vì đề phòng tên này lại vào trong chiếc đỉnh lớn thần bí kia ẩn núp, đạo cô đặc biệt hình thành không gian đảo ngược ở không gian xung quanh Triệu Khách, khiến Triệu Khách đứng ở trong đó như từng mặt tấm gương, thậm chí Triệu Khách có thể nhìn thấy sau lưng mình từ chính diện, thấy cả đáy giày ở lòng bàn chân mình.

Cứ vậy, cho dù Triệu Khách muốn chạy trốn tiến vào trong chiếc đỉnh lớn thần bí kia, cũng bị nàng đảo ngược không gian lôi kéo trở về.

Thủ đoạn của đạo cô khiến Triệu Khách cảm thấy ngạc nhiên, lực khống chế không gian của đối phương đã đạt đến một trình độ khiến người ta không thể tưởng tượng.

Năng lực vượt xa vị Diêu Quân mà hắn đã từng gặp phải, dùng giấu giếm thủ đoạn thành công thoát khỏi thân phận người đưa thư.

Hiện tại Triệu Khách cảm giác mỗi lần đi lên phía trước một bước, cũng đang đi lùi lại một bước.

Đi lên nhảy một cái, thân thể lại trở nên nặng hơn như đập ầm ầm xuống mặt đất.

Lúc này Triệu Khách rất nghi ngờ, nếu hắn bắt đầu chạy có lẽ mãi mãi cũng giậm chân tại chỗ như ngươi không bước ra một bước.

"Hết hy vọng đi! Trả lại thân thể của ta cho ta, nếu không ta sẽ cắn từng miếng thịt trên người ngươi xuống."

Bên tai vang lên tiếng uy hiếp của đạo cô nhưng lại thấy Triệu Khách hơi nhướn mày, hắn không thấy đạo cô nhưng ánh mắt lại như có thể xuyên qua không gian đảo ngược trước mặt, nhìn chằm chằm vị trí đạo cô này.

Ngay vào lúc này, khóe miệng Triệu Khách chậm rãi giơ lên, dựng thẳng ngón cái và ngón trỏ, làm ra động tác súng lục nhắm thẳng vào đầu đạo cô.

"Ngươi muốn chết!"

Thấy hành động khiêu khích của Triệu Khách, đạo cô thật sự sắp tức nổ phổi, nhưng còn chưa chờ nàng có hành động, đã nghe Triệu Khách hé mở bờ môi: "Ầm!"

"Ầm!"

Tiếng súng nổ lập tức nổ vang trong không khí, theo đó là một viên đạn chui ra từ mi tâm Lưu Gia.

Chất lỏng đỏ trắng lập tức phun tung toé ra xung quanh khiến đầu Lưu Gia như một quả cà chua bị vứt trên mặt đất, lại bị bánh xe một chiếc xe hơi nghiền ép đến nổ thành mảnh nhỏ.

Chỉ thấy xác nữ trần truồng sau lưng đạo cô giô Công Tước gào thét trên tay, đang đứng sau lưng đạo cô.

"Phù!"

Không gian đảo ngược trước mắt như thủy tinh vỡ vụn, ầm vang nổ nát vụn, Triệu Khách thổi nhẹ khói lửa không tồn tại trên đầu ngón tay, cười lạnh nói: "Cùng là bẫy, ngươi sẽ không bị lừa lần thứ hai, nhưng cùng là một cái bẫy, ta sẽ không làm lần thứ hai."

Cái đầu vỡ tan trên mặt đất, bị viên đạn cỡ lớn của Công Tước gào thét bắn trúng, ngay cả xương cốt cũng bị đánh nát.

Cả khuôn mặt bị đánh vỡ nát chỉ thiếu thêm chút hành, cho vào nồi xào lăn một chút là có thể làm thành sườn kho.

Sau khi Triệu Khách một kích thành công lại nhanh chóng lấy đi phân hồn trong xác nữ không đầu cùng Công Tước gào thét trên tay nó, quay người nhanh chóng chạy ra ngoài.

Triệu Khách rất rõ ràng, Lưu Gia chỉ là một cái xác, giải quyết cái xác ngoài này, rắc rối thật sự còn nằm ở phía sau.

Không có xác ngoài trói buộc, e rằng thực lực của đạo cô không những không yếu bớt, ngược lại sẽ nhanh chóng tăng lên.

Điều hắn có thể làm vào lúc này, cũng là có thể chạy được bao xa thì chạy bao xa.

Triệu Khách nhún chân cong eo, lao đi bên trong động đá.

Khi Triệu Khách xông ra động đá, hình ảnh trước mắt khiến vẻ mặt Triệu Khách hơi nặng nề.

Chỉ thấy trước mặt vốn phải là hầm trú ẩn trống trải, lúc này lại trở thành đống đổ nát rách nát khắp chốn, một tầng sương mù dày đặc khiến tầm mắt của ngươi căn bản thấy không thấy rõ rốt cuộc phía trước là cái gì.

"Đáng chết!"

Triệu Khách chửi mắng một câu trong lòng.

Hiển nhiên, hắn lại được đưa vào một cái không gian vị diện nào đó, không nghĩ cách rời khỏi nơi này, vậy càng đừng mong rời khỏi hầm trú ẩn kia.

Bình Luận (0)
Comment