Loại hành động dùng vĩnh viễn không ngừng nghỉ này khiến trong lòng Triệu Khách cảm thấy căm hận sâu sắc.
Nhưng hiện tại hắn đã đi vào rồi, vậy cũng chỉ có thể bình tĩnh lại, càng là lúc này Triệu Khách càng không thể gấp gáp.
Trong lòng mặc niệm pháp Bạch cốt quan, Triệu Khách vừa kích hoạt hai nhân cách Cao ngạo và Tham lam khiến trong con mắt sinh ra đồng tử phụ, ngũ giác cũng được tăng lên nữa.
Tuy trong không khí nơi này tràn ngập một tầng sương trắng thật dày, nhưng Triệu Khách phát hiện dường như những sương trắng này cũng không áp chế năng lực với ngũ giác của hắn.
Phối hợp thêm tăng phúc của nhân cách Cao ngạo, phạm vi ngũ giác nhanh chóng kéo dài, khuếch trương đến phạm vi đường kính 150m.
Đối với Triệu Khách mà nói, chắc chắn là một tin tức may mắn trong xui xẻo.
Nhìn Triệu Khách từng bước một biến mất trong tầm mắt, một khuôn mặt ngây thơ lặng yên xuất hiện sau vách tường rách nát.
Mái tóc dài màu đen che đậy hơn phân nửa khuôn mặt, có thể thấy mạch máu màu đen ngọ nguậy dưới da thịt màu nâu xanh.
Một đôi mắt yên lặng nhìn chằm chằm phương hướng Triệu Khách rời đi, trong ánh mắt hiện ra vẻ căm hận.
"Ừm!"
Dường như phát hiện ánh mắt không có ý tốt sau lưng, Triệu Khách rất cảnh giác nhanh chóng khom lưng, quay đầu nhìn sang.
Nhưng dù là ngũ giác hay là thị giác của hắn, cũng không phát hiện có chỗ nào không đúng.
Nhưng Triệu Khách có thể chắc chắn ánh mắt không có ý tốt vừa rồi là đạo cô kia.
Bị hắn đánh nát thân thể vừa đoạt được, e rằng bây giờ đang suy nghĩ nên trả thù hắn như thế nào.
Vừa nghĩ đến đây, Triệu Khách nhíu chặt lông mày, luôn có một loại cảm giác phải đối mặt với việc đối phương ra tay lấy mạng bất cứ lúc nào.
Loại bị động này cũng như việc giao mạng của mình vào trong tay của đối phương, chắc chắn Triệu Khách cũng không thích loại cảm giác này.
Hắn cũng không muốn chết ở nơi quỷ quái này, trong hiện thực còn có quá nhiều vấn đề chờ đợi hắn.
Kích hoạt nhân cách Lão binh, Triệu Khách suy nghĩ, chợt lại kích hoạt Tự nhiên chi tức để che giấu thân thể.
Theo thân thể ẩn nấp, Triệu Khách thay đổi con đường, không hề đi dọc theo đống đổ nát đến đường lớn nữa, mà là bước đi trên đống đổ nát.
Mặc dù đống đổ nát đã bị tàn phá đến lộn xộn, một chân đạp xuống như sẽ vỡ vụn bất cứ lúc nào, gây ra vụ sụp đổ lần hai.
Nhưng vì năng lực bị động trong con tem “Lão binh” của Triệu Khách, có thể bỏ qua ảnh hưởng địa hình, tốc độ cũng không chậm.
Cứ đi về phía trước, chỉ thấy trong sương mù khói trắng u ám như có hai tia sáng mơ hồ.
Tia sáng rất mơ hồ, lúc này Triệu Khách có đồng tử phụ cộng thêm Hoàng kim đồng vẫn không thấy rõ lắm.
Thấy thế, Triệu Khách giữ vững tinh thần, cẩn thận tiến tới, theo việc càng đi càng gần, lúc này Triệu Khách mới miễn cưỡng nhìn rõ một người ngồi xổm trên mặt đất dưới ánh đèn, một tay hút thuốc, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước.
Nhìn bóng lưng, trên người tên này còn mặc đồng phục giống hắn như đúc, Triệu Khách nhìn thế nào cũng cảm thấy khá quen.
"Tiết Đào??"
Nhìn bóng lưng, Triệu Khách thấy thế nào cũng cảm thấy giống Tiết Đào.
Nhưng tại sao tên này lại ở đây??
Đề phòng có bẫy, Triệu Khách nhặt một viên đã cỡ ngón cái từ dưới đất lên, cầm trên tay ước lượng, cảm giác hơi nhẹ.
Lại đổi sang một tảng đá có kích cỡ khoảng đầu người, cầm trong lòng bàn tay có lẽ ít nhất cũng nặng năm, sáu cân.
"Cũng đủ rồi, cái này đi!"
Sau khi Triệu Khách cảm giác lại rất hài lòng với trọng lượng của tảng đá này, lặng lẽ bước tới, nhắm thẳng cái gáy của Tiết Đào, dùng sức đập tảng đá trên tay đến.
Theo tiếng tảng đá xé gió, chỉ thấy tảng đá to bằng đầu người nện thẳng vào gáy Tiết Đào.
"Ầm!"
Có lẽ là lần đầu tiên Triệu Khách ném nên không khống chế tốt sức lực, tảng đá rơi vào gáy của Tiết Đào, lập tức bị đập chia năm xẻ bảy.
Thân thể Tiết Đào nhào tới trước một cái, suýt nữa bị tảng đá nện cho ngã xuống đất.
"Mả mẹ nó, ai nện lão tử!"
Nghe được giọng của Tiết Đào, lúc này Triệu Khách mới xác định chắc chắn là con hàng Tiết Đào lỗ mãng không sai.
Ngoại trừ hắn ta sẽ kêu lên như vậy, e rằng người bình thường không có phản ứng giống hắn ta.
Dù sao tảng đá to bằng đầu người, cái này không phải đập người, đơn giản là giết người, nhưng cũng mặt nào chứng minh trình độ cứng cáp của đầu Tiết Đào.
"Tên ngốc, bên này!"
Triệu Khách thò nửa cái đầu ra từ sau đống đổ nát, vẫy tay với Tiết Đào.
Kết quả Tiết Đào ngơ ngác như là không nghe thấy, sau khi hùng hổ chửi rủa một lúc lại ngồi xuống.
Một cái tay như đỡ cái gì đó, duy trì tư thế nửa nâng, nhìn như không thấy tiếng gọi và vẫy tay của Triệu Khách.
Thấy thế, Triệu Khách vốn tưởng tên này không nhìn thấy hắn, nhưng cẩn thận nhìn lên đột nhiên phát hiện có điểm gì đó là lạ.
Nhìn tư thế của Tiết Đào, Triệu Khách nhìn thế nào cũng cảm thấy tên này như đang câu cá.
Nhưng trước mặt bọn họ, ngoại trừ hai cái đèn lớn trông khá chói mắt ở giữa không trung, căn bản là một đống đổ nát.
Câu cá??
Có thể câu lên mới gọi là gặp quỷ.
Nghĩ đến đây, Triệu Khách không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía cặp đèn lớn trên đỉnh đầu không xa, nghĩ thầm tám chín phần mười là thứ đồ chơi này giở trò quỷ.