Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1241 - Chương 1241. Chân Tướng (2)

Chương 1241. Chân tướng (2) Chương 1241. Chân tướng (2)

Lưu Gia nhắc tới việc bị Triệu Khách một phát súng bắn nổ đầu, trong lòng cũng hơi cảm giác khó chịu, dù sao đây là thân thể của mình.

Thật ra lúc ấy Lưu Gia muốn gọi Triệu Khách đừng đi vào chỗ sâu, nhưng bị nhốt ở một vị diện khác, nàng căn bản không phát ra được tiếng nào, chỉ có thể dùng ánh mắt uy hiếp nhắc nhở Triệu Khách cẩn thận.

Không ngoài dự đoán, Triệu Khách và Tiết Đào xuất hiện ở trên tế đàn, nhìn Triệu Khách và Tiết Đào biến mất trong một chiếc gương khác.

Ngay lúc đó, trong lòng Lưu Gia nguội lạnh, không ngờ lại xoay chuyển, Triệu Khách lại xuất hiện ở trước mặt của nàng, đồng thời một lần nữa làm ra một thân thể cho mình, đưa vào trong gương để mình đoạt xác.

Loại cảm giác này như bị hồng thủy vây ở trên đảo hoang, thấy xung quanh đảo hoang hoàn toàn hoang tàn, không chút khói người, đảo hoang cũng sắp bị dìm ngập.

Một đội giải phóng quân đáng yêu đột nhiên chạy tới, cứu ngươi rời khỏi đảo hoang.

Loại cảm giác hồi sinh từ chỗ chết này chắc chắn khiến Lưu Gia cảm giác rất bất ngờ, rất biết ơn Triệu Khách.

Dù nàng biết Triệu Khách cứu nàng chỉ vì muốn biết rõ chân tướng, nhưng không ảnh hưởng đến việc nàng biết ơn Triệu Khách.

Thứ duy nhất cảm thấy hơi mất tự nhiên là thân thể hiện tại bị mình đoạt xác.

Thật ra cỗ thân thể này có thể năng lực không tệ, vì hiện tại Đồ phu chi hạp Chế ra phân thân đã có năng lực rất nhiều người bình thường không có.

Ví dụ như sau khi thôn phệ Xà Quân, tính dẻo dai của cơ bắp phân thân trở nên rất mạnh, những thịt nướng bị thôn phệ hết cũng khiến lực lượng phân thân tăng mạnh.

Tuy không thể so sánh với thân thể nguyên bản của mình, nhưng nói một cách tương đối Lưu Gia đã thỏa mãn, nhưng phải làm quen với một thân thể nam nhân khiến nàng cảm thấy là lạ.

Không biết có phải vì không mặc quần lót hay không, đi trên đường hai quả trứng dưới hông hất lên hất xuống khiến nàng rất mất tự nhiên, không thể không một tay kéo trứng chạy về phía trước.

"Hóa ra là vậy."

Triệu Khách nghe xong đầu đuôi không tin hoàn toàn, nhưng cũng tin tám chín phần về Vương Vi.

Tuy Triệu Khách cảm thấy bất ngờ, cũng không có cảm xúc quá lớn.

Có lẽ là vì từ lúc ban đầu Triệu Khách đã không đồng tình với nàng, biết được nàng cũng là một trong các chủ mưu, lúc này Triệu Khách càng cảm thấy đau đầu hơn.

Trước đó Vương Vi giao thủ với hắn đã có thực lực khá kinh người.

Bây giờ mới biết, nàng còn không phải đạo cô, vậy cũng giống như vốn là một con BOSS, đột nhiên biến thành hai con.

Hiện tại vấn đề lập tức trở nên khó giải quyết.

"Đi thôi!"

Hút xong một hơi sau cùng, Triệu Khách thu lại tẩu thuốc, ánh mắt như đầm sâu khiến người ta không nhìn ra rốt cuộc tên này đang suy nghĩ điều gì.

Lúc này, điều duy nhất Triệu Khách muốn làm cũng là nghĩ cách rời khỏi nơi này.

Hắn dẫn theo Lưu Gia, tuy sau khi nàng bị đoạt xác gần như đã mất đi năng lực, thậm chí cũng không thể gọi ra sách tem.

Nhưng lấy tình huống hiện tại, thêm một người thêm một phần lực lượng.

Huống hồ, hắn còn giữ thân thể ban đầu của Lưu Gia, mặc dù không có đầu nhưng biết đâu vào thời khắc mấu chốt, có thể trở thành át chủ bài để hắn xoay người.

Hai người đi đến trước gương, Lưu Gia đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, sau khi suy nghĩ một lúc, nói với Triệu Khách: "Đợi chút, nếu... Ta nói là nếu ta chết ở chỗ này, có thể giúp ta một chuyện không?"

"Không giúp không công, ngươi giúp ta chuyện này, ta có thể nói cho ngươi một bí mật."

Lưu Gia biết tình huống hiện tại của mình không lạc quan, ngay cả sách tem cũng không thể gọi ra, có thể trở về hiện thực hay không đều là một ẩn số.

"Không hứng thú, không muốn nghe, cũng không muốn biết."

Nhưng Triệu Khách nghe được lời nói của Lưu Gia, ngay cả đầu cũng không quay lại, cất bước đi vào mặt gương, một giây sau đã biến mất ở trước mặt nàng.

"Ôi?? Sao ngươi hành động không theo trình tự vậy?"

Lưu Gia hơi ngạc nhiên, dựa theo cách trong tiểu thuyết truyền thống, không phải nên hỏi việc của mình là gì trước, bí mật gì lại nói sau sao?

Không ngờ Triệu Khách hỏi cũng không hỏi một câu đã từ chối nàng.

Lưu Gia giậm chân một cái, kiên trì đi theo vào trong tấm gương.

"Vù..."

Gió lạnh thổi đến khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo thấu xương, gió thổi qua dọc theo khuôn mặt Triệu Khách, cơn gió chỗ nào cũng có chui vào cổ áo, tay áo của Triệu Khách.

Triệu Khách còn tốt, nhưng Lưu Gia sau lưng lại hơi không chịu nổi.

Tuy Triệu Khách chế tác cỗ thân thể này cho nàng có thể phách kinh người, ít nhất chỉ với mặt thể lực đã vượt qua những binh lính đã được huấn luyện trong hiện thực.

Cộng thêm Đồ phu chi hạp giao phó cho thân thể sự dẻo dai cường độ cao.

Mặc dù không có năng lực, nhưng chỉ dựa vào thể phách, lúc này thể chất của Lưu Gia đã rất hung hãn.

Ít nhất là trạng thái những người mới vừa trải qua một hai lần không gian khủng bố, ồ, tiền đề này là trong tình huống không sử dụng tem năng lực.

Nhưng lúc này gió lạnh thổi ở trên người nàng như là mùa đông, một giọt nước lạnh băng nhỏ vào trong cổ áo, khiến người ta không nhịn được nắm thật chặt cổ áo của mình.

Điều bất ngờ là, sau khi bước vào tấm gương, thế giới trước mắt lại không phải đống đổ nát ở chỗ Vương Vi mà Triệu Khách đã nghĩ, mà là một trường học đã thành đống đổ nát.

Bình Luận (0)
Comment