Triệu Khách và Lưu Gia đứng trên tầng cao nhất của tòa nhà dạy học, trong không khí xung quanh u ám.
Loại cảm giác ngũ giác bị áp chế kia lại một lần nữa trào ra trong lòng Triệu Khách, khiến Triệu Khách cảm thấy trên dưới cả người đều mất tự nhiên.
Nhìn trường học trước mắt, cảm thấy hoàn cảnh xung quanh rất quen thuộc.
Triệu Khách có ấn tượng rất sâu sắc với tòa nhà ký túc bị sụp đổ trước mắt, vì tòa nhà ký túc này đúng là hắn dùng súng năng lượng tấn công.
Trên sân tập có một cái hố rất lớn, nhưng lúc này nhìn sang lại không giống với ấn tượng của Triệu Khách.
Chỉ thấy trong cái hố, một luồng khí đen như là khói báo động bay ra từ trong cái hố.
Khói báo động cuồn cuộn, không có mùi gay mũi, nhưng hấp dẫn những quái vật xung quanh đống đổ nát kia chạy tới, phấn đấu quên mình nhảy vào trong hố, dường như trong hố có thứ gì đó đang hấp dẫn bọn chúng.
"Đó là cái gì??"
Trong hố sâu to lớn có khói báo động cuồn cuộn, Triệu Khách kích hoạt Tham lam và Hoàng kim đồng, vẫn không có cách nào thấy rõ ràng rốt cuộc trong cái hố đã xảy ra chuyện gì.
Triệu Khách như thế, tất nhiên Lưu Gia cũng không rõ ràng.
Nhưng lúc này Lưu Gia đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, hoảng sợ nói: "Đợi chút, có phải là... Là tế phẩm không."
Trước đó nàng đến chỗ Nữ Vu kia, từng nghe Nữ Vu nói muốn rời khỏi thế giới này, cần phải có người cam tâm làm tế phẩm.
Nhưng nghĩ lại, trước mắt lại hơi không thích hợp.
Những quái vật kia tất nhiên không thể được gọi là tế phẩm.
Ngay lúc Lưu Gia cảm thấy nghi ngờ, lại nghe sau lưng vang lên một tiếng cười sang sảng nói: "Đó đương nhiên là tế phẩm, nhưng là tế phẩm chuẩn bị cho các ngươi."
Giọng nói này rất đột ngột, trong lòng Triệu Khách căng thẳng, nhanh chóng xoay người lại.
Chỉ thấy sau lưng có một người giống Triệu Khách như đúc người, bắt chéo chân ngồi ở giữa không trung, vững vàng như ngồi trên ghế.
"A, thì ra ngươi ở chỗ này, chẳng trách vừa nãy ta tìm một vòng lớn đều không tìm được ngươi!"
Triệu Khách trước mắt đặt ngón tay ở khóe miệng của mình, vẻ mặt cười đùa tí tửng, Triệu Khách không cần nghĩ cũng biết nàng là Vương Vi đã đoạt xác Lưu Gia trước đó.
"Vương Vi!"
Hiển nhiên Lưu Gia cũng nhận ra, người trước mắt khoác túi da Triệu Khách cũng là Vương Vi đã lừa gạt mình.
Lúc này thấy được nàng, hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng như gặp kẻ địch mạnh.
"A, ngươi cũng đi ra rồi, hiện tại ba chúng ta có vẻ ngoài giống như đúc, nếu có thể cùng rời khỏi nơi này, quay về trong hiện thực, biết đâu chúng ta còn có thể tự xưng là sinh ba, như thế chẳng phải rất thú vị sao."
Hiển nhiên tâm trạng của Vương Vi rất không tệ, tuy bị mất thân thể Lưu Gia, nhưng bộ thân thể này cũng không tệ.
Chỉ là đôi mắt Vương Vi vẫn nhìn chằm chằm Triệu Khách, trong ánh mắt thỉnh thoảng hiện ra ánh sáng tham lam.
Trong mắt của nàng, thân thể hoàn mỹ chỉ có Triệu Khách trước mắt, một thân sinh khí hùng hậu này thật sự làm người ta cảm thấy hâm mộ.
Tuy nàng từng bị đạo cô đoạt xác, nhưng sau khi phản kháng mãnh liệt, đạo cô không chỉ đại thương nguyên khí, còn bị ép chia ra một bộ phận linh hồn cho nàng, khiến nàng có được rất nhiều kiến thức của đạo cô.
Nếu có thể thôn phệ hết sinh khí đậm đặc trên người Triệu Khách, có lẽ mình có thể thực lực tăng nhiều, biết đâu còn có thể đảo khách thành chủ.
"Chu... Chu Lỗi đâu?"
Triệu Khách nhìn Vương Vi, mở miệng dò hỏi.
Vương Vi đã thành công đoạt xác, vậy đạo cô chắc chắn sẽ thành công đoạt lấy thân thể Tiết Đào.
Hiện tại Triệu Khách rất muốn biết rõ, rốt cuộc tên Tiết Đào này thế nào.
"Ồ, kẻ lỗ mãng kia à, ngươi xem, chẳng phải hắn đang ở phía dưới sao!"
Lời nói của Vương Vi rơi xuống, chỉ thấy trong cái hố phía dưới sân tập dấy lên một cơn gió đen, khiến khói đen phía dưới vỡ ra.
Triệu Khách và Lưu Gia nhanh chóng quay đầu nhìn.
"Hít!"
Một luồng khí lạnh rót vào phế phủ của Lưu Gia, khiến nàng không nhịn được rùng mình một cái.
Chỉ thấy phía dưới hố sâu, trên thập tự giá làm bằng gỗ đóng đinh thân thể một nữ hài, tứ chi bị cây đinh màu đen đóng vào trên gỗ.
Ánh mắt trống rỗng, miệng nhỏ khẽ lẩm bẩm.
Triệu Khách nghe không được hắn ta nói cái gì, nhưng nhìn khẩu hình miệng hình như hắn ta đang không ngừng lặp lại hai chữ, Triệu Khách thử đọc: "Sai rồi!"
Ngoại trừ bị Tiết Đào đóng đinh trên thập tự giá, thứ thật sự khiến Triệu Khách cau mày lại là Ngô công quái hình thể to lớn dưới cái hố.
Trong bóng tối xung quanh không biết bị cái gì hấp dẫn, không ngừng rơi vào hố sâu, một giây sau sẽ bị Ngô công quái xé rách thành mảnh nhỏ để thôn phệ.
Ngay sau đó, có thể thấy trên thân thể khổng lồ của Ngô công quái xuất hiện một khuôn vặn vẹo.
Những khuôn mặt này đọng lại cùng một chỗ, không có mắt nhưng trong mồm không ngừng phát ra tiếng kêu kỳ quái khiến da đầu người ta tê dại.
"Các ngươi làm gì nàng?"
Triệu Khách nhìn Ngô công quái dưới hố, quay đầu tò mò dò hỏi.
"Ăn, ăn cái gì bổ cái đó, không phải nàng cần lực lượng à, chúng ta liền đưa những oán linh ở nơi này đến, cho nàng ăn tất cả. Ăn càng nhiều càng tốt."
Đối với Ngô công quái phía dưới, dường như Vương Vi cũng không muốn nhìn, nghiêng đầu đi như đang trốn tránh cái gì đó.