Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1257 - Chương 1257. Hội Chứng Tan Nát Cõi Lòng (2)

Chương 1257. Hội chứng tan nát cõi lòng (2) Chương 1257. Hội chứng tan nát cõi lòng (2)

Lúc hắn ta dạy Vương Vi viết chữ, đã bị nhiễm tật xấu này từ hắn ta.

Có đôi khi Vương Hằng còn cảm thấy đây cũng là một mạch truyền thừa, không cho là nhục, ngược lại âm thầm vui mừng.

Cho nên, có phải kiểu chữ của Vương Vi bị bắt chước hay không, Vương Hằng vừa nhìn đã biết.

Nhưng hắn ta không chấp nhận được, hắn ta cố gắng suy nghĩ, nhưng trí nhớ trong đầu đã bị Vương Vi xóa sạch.

Mặc cho hắn ta suy nghĩ như thế nào cũng không nhớ nổi, thứ duy nhất có thể nghĩ tới là mình vừa cầm tiền lương mới phát xuống, định mua cho Vương Vi một cái bánh sinh nhật, cùng những quá khứ đã qua.

Đối với việc trong nhật ký nhắc đến thói cờ bạc, say rượu, thậm chí là...

"Không không không! Đây không phải ta làm, ta không thể làm chuyện này."

Ngoài miệng Vương Hằng cố hết sức nói với bản thân đây đều là giả, nhưng trong lòng hắn ta đã rất rõ ràng, những điều này là chân thực.

Cảm giác khoan tim đâm vào trong lòng hắn ta, khiến hắn ta khó chấp nhận loại hành động này, đấm thật mạnh vào trên đầu mình.

Phanh phanh phanh!

Hắn ta dùng sức đấm, muốn đấm bản thân ngất đi, cũng có thể chứng minh đây là một giấc mộng.

Nhưng cũng như Triệu Khách đã nói, việc đã làm cuối cùng sẽ để lại dấu vết, dù Vương Hằng không thừa nhận nhưng rất nhiều chi tiết trên thân thể, như rất nhiều ấn ký do Vương Hằng tự tay để lại.

Ví dụ như, trên cánh tay hắn ta có hình xăm bỏ bài bạc, hình như sau khi bỏ bài bạc thất bại đã dứt khoát làm mờ hình xăm này đi, đổi thành Quan công.

Chỉ là hình xăm giá rẻ, thủ pháp rất thô ráp, còn có thể thấy rõ ràng mấy chữ bỏ bài bạc phía dưới.

Trông mặt Quan công càng giống một cái bánh bao, đây tuyệt đối là Quan công mập nhất mà Triệu Khách từng gặp.

Ngoại trừ những điều này, trên người còn có dấu vết do tàn thuốc nóng tạo ra, những chi tiết này đều nói cho Vương Hằng biết, điều viết trong quyển nhật ký đều là thật.

Trong nháy mắt, một loại đau lòng khó mà hình dung bao trùm cả người Vương Hằng, như muốn xé rách hắn ta, hé miệng muốn kêu lại không kêu được.

Từ lúc bắt đầu Triệu Khách không để ý đến hắn ta, nhưng Thuỷ Lộc đứng bên cạnh lại rất chú ý đến Vương Hằng.

Tận mắt nhìn mái tóc Vương Hằng trở nên bạc trắng trong tích tắc ngắn ngủi, ngã trên mặt đất hô hấp trở nên lộn xộn, thân thể bắt đầu co quắp.

Là đau lòng đến cực hạn khiến Vương Hằng không thể thừa nhận nỗi đau trong lòng, xuất hiện tình huống hô hấp suy kiệt.

Loại tình huống này, trên y học gọi là hội chứng tan nát cõi lòng.

Sau khi tinh thần chịu tổn thương nặng bởi sự sợ hãi to lớn, có thể xuất hiện triệu chứng giống vậy, mạch máu co rút lợi hại, cũng có thể khiến trái tim đột nhiên ngừng lại, hô hấp khó khăn, xuất hiện dấu hiệu đột tử.

Đáng tiếc, đám người Triệu Khách cũng không có ý muốn cứu giúp Vương Hằng, hoặc phải nói trong mắt Triệu Khách, Vương Hằng chết đi như vậy cũng là một kết cục không tệ.

"Mau nhìn!"

Lúc này, Lưu Gia đột nhiên chỉ cái hố sâu ở dưới sân tập, hét rầm lên, chỉ thấy một đoàn bóng đen chậm rãi leo ra từ trong hố sâu.

Triệu Khách tiến lên nhìn, không khỏi giật mình, hoảng sợ nói: "Thứ đồ chơi này ăn thuốc kích thích à? To lớn như vậy??"

"Không biết, ta trốn ở chỗ này, sợ những quái vật phía dưới phát hiện ta nên không dám nhìn."

Sắc mặt Lưu Gia tái nhợt, nhìn Ngô công quái bò ra từ phía dưới, không khỏi cảm giác tuyệt vọng sâu sắc tới từ địa ngục.

"Cộc cộc cộc..."

Ngô công quái dài đến trăm mét khiến người nhìn cảm thấy tê cả da đầu, trên thể phách to lớn chật ních vô số khuôn mặt lộn xộn, từng khuôn mặt vặn vẹo đang điên cuồng gầm thét, lúc thân thể di chuyển có vô số cánh tay dài nhỏ tái nhợt quơ múa ở giữa không trung.

Không khỏi khiến người ta cảm thấy thể xác tinh thần lạnh lẽo.

"Giảm thọ! Cái này mẹ nó là vật gì?"

Hiếm khi nào Thuỷ Lộc chửi bậy, lúc này nhìn quái vật trước mắt, trên mặt thật sự khó coi tới cực điểm.

Thuỷ Lộc chưa từng thấy quái vật khủng bố như vậy, thoạt nhìn như một nhuyễn trùng chật ních mặt người, nếu thật sự bị ăn sạch, ngay cả linh hồn cũng bị lôi kéo vào sẽ trở thành một phần thân thể của quái vật.

Chỉ thấy Ngô công quái giãy giụa thân thể, dường như ngửi được mùi vị trên người đám Triệu Khách, bắt đầu bò về phía tòa nhà dạy học, trông thân thể có vẻ mập mạp cục mịch, nhưng lúc bò sát lại không chậm chút nào.

"Các ngươi đi đi, ta cố sức ngăn chặn nó."

Triệu Khách thở sâu, gọi ra Quỷ hổ gia trì lên người Thuỷ Lộc, tuy Quỷ hổ chỉ là trạng thái cấp thấp nhất, nhưng cũng có thể cho Thuỷ Lộc không ít tăng phúc, ít nhất đây là điều duy nhất mà Triệu Khách có thể cho làm Thuỷ Lộc, Triệu Khách chưa muốn để vị lão gia hỏa này chết ở đây.

"Cẩn thận!"

Thuỷ Lộc lại dứt khoát nói một tiếng cẩn thận, thổi ra một luồng gió yêu ma cuốn Lưu Gia lên, nói đi là đi.

Lúc này, Thuỷ Lộc dứt khoát hơn ai khác, đương nhiên hắn ta cũng rõ ràng, loại quái vật cấp bậc này, hắn ta ở lại đây cũng không có tác dụng gì, có thể chạy được bao xa thì chạy bao xa.

Nhưng gió yêu ma cuốn lên, sau khi bọc lấy Lưu Gia lượn vòng một cái giữa không trung lại một lần nữa rơi trên mặt đất.

Bình Luận (0)
Comment