Nhưng bây giờ nhìn lại, lúc ấy cái miệng lớn thôn phệ hết Vương Vi chắc chắn là đạo cô, điều này đã xác nhận suy đoán trước đó của hắn.
"Gọi ta là Cửu cô, tiểu huynh đệ, ta không có ý thù địch với các ngươi, đưa một vật cho ta, ta đưa các ngươi rời đi thì như thế nào."
Đạo cô tự xưng Cửu cô, con mắt nhìn chằm chằm Triệu Khách, lại đưa tay đòi một món đồ.
Nhưng Triệu Khách càng nghĩ, dường như hắn cũng không có thứ gì, nghi ngờ nói: "Cái gì?"
"Vạn Thọ quan! Vừa nãy ta đã thấy, vốn cỗ quan tài này là đồ của Mai gia ta, hiện tại ta muốn lấy về, cũng coi như vật về chủ cũ."
"Vạn Thọ quan??"
Triệu Khách không ngờ thứ mà đối phương muốn lại là Vạn Thọ quan đặt ở trong Đại Hạ đỉnh, điều này khiến Triệu Khách không tưởng tượng được.
Lúc này, không biết Thuỷ Lộc bị Cửu cô xách ở trên tay nghĩ tới điều gì, đột nhiên thét to: "Mai gia, Cửu cô, ngươi là Thi trùng cổ nữ, Mai cửu cô."
"A? Ngươi còn nhận ra ta??"
"Chậc chậc... Nói ra có lẽ ngài không tin, bàn về bối phận, ngài còn phải gọi ta một tiếng đại gia."
Lời nói của Thuỷ Lộc rơi xuống, sắc mặt Mai cửu cô lập tức trở nên khó coi, đã đến lúc này, lão già này còn dám chiếm lợi của nàng??
"Không... Không phải... Thái gia của ngươi gọi là Mai Thanh Đồng, gia gia ngươi gọi Mai Hoàng Cẩm, phụ thân của ngươi gọi là Mai Đạt Thế, ngươi còn có một ca ca nhưng ca ca ngươi đã chết yểu vào năm ngươi một tuổi, ta là lão bản tửu quán trong ngõ Đông Hồ cách nhà ngươi hai con đường, khi ngươi còn bé từng đến chỗ ta mua rượu, lúc đó ngươi gọi ta một tiếng đại gia, ngươi quên rồi hả?"
Lời nói của Thuỷ Lộc khiến vẻ mặt Mai cửu cô trở nên cổ quái.
Nếu không tại sao nói không trùng hợp không thành sách, Thuỷ Lộc và Mai gia có nguồn gốc không nhỏ, à, đương nhiên là nhớ nguồn gốc của bảo bối Mai gia bọn họ.
Vì chuyện này, thái gia và Thuỷ Lộc đã đánh nhau rất nhiều lần, kết quả không đuổi được Thuỷ Lộc, cũng không thể tránh được.
Đáng hận nhất là, phụ thân trơ mắt nhìn Thuỷ Lộc đưa ma cho lão gia, đưa ma cho phụ thân, cho nàng... Dù sao đến trước khi phụ thân lâm chung còn đặc biệt để Mai cửu cô tuổi nhỏ đến chỗ hắn ta mua một bầu rượu.
Mai cửu cô suy nghĩ kỹ một trận, trừng mắt, tức giận nói: "Thì ra ngươi chính là lão hươu tinh mỗi ngày ngóng trông người nhà ta chết?"
"A?"
Khóe miệng Thuỷ Lộc giật một cái, đột nhiên cảm giác hắn ta tự bê đá đập chân mình, không nhắc tới việc tốt, nhắc việc này làm gì.
"Có thể đưa quan tài cho ngươi, nhưng bảo bối của ta bị hỏng, cần ít nhất ba canh giờ mới có thể mở ra một lần nữa, không phải ngươi không biết chuyện này."
Hiện tại Thuỷ Lộc lôi kéo quan hệ thất bại, Triệu Khách vội vàng mở miệng nói.
Mai cửu cô là kẻ đầu têu, đương nhiên biết rõ chuyện này, cho nên nàng mới chịu giả mạo Lưu Gia, muốn đi theo bên cạnh Triệu Khách.
Không ngờ lúc này chưa được bao lâu đã bị lão tặc Thuỷ Lộc này làm hỏng chuyện của mình.
Nghĩ đến đây, Mai cửu cô tức đến ngứa răng, hận không thể một chưởng đập chết Thuỷ Lộc ngay bây giờ.
"Đại điệt nữ, ngươi xem, thiếu gia nhà ta đã nói sẽ trả lại cho ngươi, ngươi thả ta xuống trước, tuy nhà ngươi đã suy tàn, nhưng mỗi năm ta đều dâng hương cho mộ phần nhà ngươi, hàng tháng bày đồ cúng, không có ta, ngươi trở về có thể tìm được mộ phần nhà ngươi sao?"
Sau khi Mai cửu cô nghe xong, trong lòng tức giận, hận không thể bóp chết lão tặc Thuỷ Lộc này, nghe ý hắn ta, người trong nhà đã chết sạch?
Nhưng cuối cùng Mai cửu cô vẫn buông Thuỷ Lộc ra.
Thuỷ Lộc vội vàng rất vui vẻ chạy đến bên cạnh Triệu Khách, Tiết Đào đứng bên cạnh nghe hiểu đại khái, tò mò kéo cánh tay Thuỷ Lộc nói: "Đại gia, ngài thật sự viếng mồ mả cho nhà nàng?"
Thuỷ Lộc trợn mắt nhìn Tiết Đào, lôi kéo Tiết Đào sang bên cạnh, khẽ nói bên tai Tiết Đào: "Đi chứ, ta không chỉ đi mỗi năm, ta còn đi ngày ngày, cái đó là nhà vệ sinh công cộng, ta không đi ị ở chỗ đó, ngươi muốn ta đi ị ở đâu."
Thì ra, tình cảm của Thuỷ Lộc là xây một cái nhà vệ sinh công cộng ở trên mộ phần nhà, cái gọi là bày đồ cúng hóa ra là chỉ...
Nghĩ đến đây, Tiết Đào yên lặng giơ ngón tay cái, nói thầm: "Đại gia ngươi, quả nhiên vẫn là đại gia ngươi."
"Mạo muội hỏi một câu, Vương Vi dưới hầm là ai?"
Triệu Khách chỉ cái hố dưới sân tập, Vương Vi bị đóng đinh trên thập tự giá rõ ràng vẫn là người sống.
Vương Vi chân chính đã bị Mai cửu cô nuốt chửng, Triệu Khách tưởng là Tiết Đào nhưng bây giờ thấy Tiết Đào nhảy nhót tưng bừng, chỉ có thể nghĩ là người khác.
"Nàng! Đương nhiên là nữ nhân ngốc kia."
Mai cửu cô nắm chắc thắng lợi trong tay, căn bản không sợ đám người Triệu Khách giở trò gì, sau khi thôn phệ Vương Vi, hiện tại nàng đã một lần nữa về tới đỉnh phong.
Tuy bề ngoài không dễ nhìn, nhưng cuối cùng bộ pháp thuật Quỷ siêu sinh này của nàng đã tu luyện đến đại thành.
Từ đó tên đã không ở trong tam giới, người vô danh trên Sổ sinh tử.
Hiện tại chỉ chờ nàng lấy được Vạn Thọ quan, tất cả mọi việc đã sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội.
"Nữ nhân ngu ngốc?"
Triệu Khách nghĩ nửa ngày, đột nhiên hiểu được đây là mẫu thân Vương Vi, người yêu của Phù Sinh.