Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1264 - Chương 1264. Quan Tài Của Tổ Tông Ngươi Nổ

Chương 1264. Quan tài của tổ tông ngươi nổ Chương 1264. Quan tài của tổ tông ngươi nổ

Tuy chỉ Ngô công quái, nhưng người ra tay lại là Mai cửu cô.

Nếu không phải từ đầu tới cuối Triệu Khách vẫn duy trì nhân cách Cao ngạo, dựa vào ngũ giác siêu cường khóa chặt mỗi một hành động của Mai cửu cô này, trước tiên phát hiện chỉ Ngô công quái là một hành động nguỵ trang.

E rằng hiện tại Mai cửu cô đã xé mở vỏ đầu Thuỷ Lộc, bắt đầu ăn não tươi sống.

Vừa ra tay đã nhắm vào Thuỷ Lộc, có thể thấy Mai cửu cô hận lão yêu quái Thuỷ Lộc này đến tận xương tủy.

Mặc dù kế hoạch của Mai cửu cô không đạt được hiệu quả rất tốt, nhưng lại thành công khiến Triệu Khách mất đi cơ hội cướp lại Vạn Thọ quan.

Chỉ thấy thân thể Ngô công quái nhanh chóng nhào tới Vạn Thọ quan, thân thể khổng lồ quấn quanh Vạn Thọ quan.

Nếu Triệu Khách muốn thu Vạn Thọ quan vào Đại Hạ đỉnh, có vướng víu lớn như vậy, e rằng cũng không dễ dàng.

"Luân hồi!"

Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, chỉ thấy Tiết Đào nhấc lên Luân Hồi phủ, toàn thân sinh ra một tầng màu sắc kim loại, phát động tấn công về phía Mai cửu cô!

Cái búa thô kệch mang theo khí tức dã man nguyên thủy, tuy không phải tem hoàng kim nhưng bản thân cái búa cũng là con tem đỉnh phong hiếm thấy trong số tem bạch ngân.

Một búa chém xuống, một tia sáng đen như chém ra một vết nứt trong không khí, hung hăng chém về phía Mai cửu cô.

Nhưng thân thể Mai cửu cô không có bất kỳ động tác gì, chỉ búng ngón tay một cái đã thấy hư không bên cạnh vỡ ra từng tầng, mỗi một tầng chỉ mỏng như tờ giấy 4A, cứ như tấm gương chiếu rọi ra vô số bóng dáng Mai cửu cô.

Luân Hồi phủ chém xuống, lại chỉ trảm xuyên qua hai không gian vị diện đã đạt đến cực hạn.

Chỉ thấy Mai cửu cô trở tay quất một bàn tay tới, trong mắt Tiết Đào thấy rõ ràng đôi móng vuốt bén nhọn dài nhỏ như trùng trảo này cách mình rất xa, nhưng khi móng vuốt vỗ xuống, lại đã đến trước ngực mình.

"Phốc!"

Mặc dù Tiết Đào tự nhận có thân thể kiên cố hơn kim cương, nhưng bị cái móng vuốt này đập xuống, trước ngực vẫn bị xé ra vết thương thật lớn.

"Lôi đình tiễn đạp!"

Tiết Đào bị thương không những không lùi, ngược lại một chân giẫm mạnh xuống mặt đất, bàn chân rơi xuống sinh ra quang ảnh vàng óng ánh, sau khi một chân giẫm xuống mặt đất, vô số hồ quang điện như một tấm lưới lớn điên cuồng lan tràn ra bốn phía.

Lôi quang như tia chớp xuyên thấu khắp nơi, công kích Mai cửu cô đứng trên mặt đất.

Nhưng Mai cửu cô hồn nhiên không quan tâm lôi điện đánh tới, hiện tại thân thể nàng là thân thể hoàn mỹ nhất, chút lôi điện ấy có đáng là gì.

"Rống!"

Nhưng ngay lúc Mai cửu cô không sợ tia điện đánh tới trước mắt, theo một tiếng hổ gầm, chỉ thấy ánh sáng mạnh nóng rực trước mắt xé mở một đường vết rách từ trong hồ quang điện.

Trông như mãnh hổ rời chuồng xông về phía mình, chính là Triệu Khách dùng “Phách vương hổ bí” khóa chặt tấn công.

Mai cửu cô không tránh không né, móng vuốt đón lấy Nhật chước do Triệu Khách đập lên, bàn tay trông như đen kịt bị ánh sáng của Nhật chước thiêu đốt dần rõ ràng.

Bàn tay chạm đến Nhật chước thật sự là ánh lửa vỡ nát, Nhật chước thuận buồm xuôi gió đến chỗ này lại bị Mai cửu cô dùng một bàn tay đập vỡ vụn ra một lỗ hổng dài nhỏ.

Thấy đánh lén không thành, Triệu Khách dùng Nhiếp nguyên thủ vỗ thẳng xuống Mai cửu cô, sau một chiêu lại lôi kéo Tiết Đào rút lui.

Hai người đều là người nổi bật trong cận chiến, trong lúc giao thủ ngắn ngủi liền biết giữa đôi bên chênh lệch đến mức nào.

Bây giờ thân thể Mai cửu cô căn bản là kim cương bất hoại, cộng thêm năng lực có thể vặn vẹo không gian, hiếm ai có thể đỡ vài chiêu trên tay nàng.

Đứng ở nơi đó không động đậy, bóng dáng lúc xa lúc gần.

Một khi bị nhìn ra sơ hở, có lẽ một giây sau ra tay sẽ đánh thẳng vào điểm yếu hại của hai người.

"Chạy đi!"

Lúc này, Thuỷ Lộc kêu lên một tiếng, chợt quay người hóa thành một cơn gió đen muốn chạy.

Đừng thấy hắn ta tay chân lẩm cẩm, chạy còn nhanh hơn cả bọn họ, không! Phải nói là, lão già này biết bay.

Chỉ là Triệu Khách và Tiết Đào đều thuộc về loại cân nặng vượt chỉ tiêu, không lên được, chỉ có thể chạy theo sau.

"Các ngươi chạy rồi hả?"

Mai cửu cô thấy đám người Triệu Khách nhanh chóng bỏ chạy nhưng không kịp thời đuổi theo, vì nàng rất rõ ràng đám người Triệu Khách không chạy ra được.

Nàng có nhiều thời gian đi dạy dỗ bọn họ.

Cất bước đi đến trước Vạn Thọ quan, ngón tay nhẹ khẽ vuốt ve cỗ quan tài này.

Nhìn kỹ sẽ phát hiện, trên quan tài không chỉ viết đủ loại kiểu chữ Thọ, đồng thời còn có một hàng chữ ngầm rất nhỏ, viết tên tổ tiên các đời Mai gia.

Đây chính là truyền thừa của Mai gia, cũng là nguồn gốc Mai gia.

Có thể tìm được bảo vật nhà mình ở chỗ này, đây đúng là một việc rất hiếm có với Mai cửu cô.

"Cạch coong..."

Nhưng lúc này Mai cửu cô đột nhiên nghe được trong quan tài như có cái gì đó đang nhẹ nhàng gõ vào quan tài, cẩn thận nghe hình như trong quan tài còn có người khẽ hát.

"Ai ở bên trong??"

Mai cửu cô nói xong, chỉ nghe giọng nói bên trong đột nhiên biến mất không thấy.

"Mở ra!"

Bình Luận (0)
Comment